- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Diễn Biến Này Không Đúng Rồi!
- Chương 1: Bắt đầu câu chuyện
Diễn Biến Này Không Đúng Rồi!
Chương 1: Bắt đầu câu chuyện
Lục Nhiên giơ cổ tay lên xem thời gian, hiện tại cách giờ nghỉ trưa chỉ còn năm phút đồng hồ, bèn sửa sang đồ đạc chuẩn bị đi ăn cơm.
Nghĩ tới đây, cậu cảm thấy tâm tình thật tốt.
Khi đang xếp văn kiện trên bàn lại một chỗ, cậu nghe có tiếng bước chân lanh lảnh từ xa truyền tới.
Đối với kẻ có thể nghe ra được hết thảy tiếng bước chân của mọi người trong tầng này như Lục Nhiên thì cậu biết, đó là một người lạ.
Ban đầu, cậu cho rằng người của những phòng khác nhân lúc nghỉ trưa đến chơi, mãi đến khi âm thanh kia càng lúc càng gần, rồi dừng lại trước mặt cậu.
Lục Nhiên ngẩng đầu, có chút bất ngờ mà mở to mắt.
Trợ lý Trình? Cô ấy đến tìm tiểu viên chức như mình để làm gì?
Người phụ nữ trước mắt trắng trẻo xinh đẹp, vóc người cao gầy đầy đặn, tóc cột lên cao thả thành cái đuôi đung đưa sau lưng, mang mắt kính không gọng, đôi con ngươi nom xem rất sáng sủa, có phong phạm của một quý cô thành đạt. Đó chính là Trình Lôi - nữ trợ lý tinh anh dưới trướng Hoắc tổng - lão đại của công ty bọn họ.
“Trợ lý Trình, ngọn gió nào đem cô thổi tới đây vậy?”. Lục Nhiên bỏ văn kiện đang sắp xếp xuống, tựa vào cạnh bàn, nghiêng đầu hỏi.
“Phần văn kiện này…Hoắc tổng cần anh xem kỹ một chút".
“Hoắc tổng?” Lục Nhiên càng thêm bất ngờ.
Có cái gì mà ông chủ lớn phải cần tới cậu xem qua?
Hai người bọn họ thực sự không hề có gì liên quan đến nhau.
Thấy đối phương cầm một túi hồ sơ đưa tới, Lục Nhiên đành phải vươn tay đón lấy, mặt đầy vẻ nghi hoặc.
“Hoắc tổng nói khi anh xem xong mà có gì thắc mắc thì cứ lên tầng cao nhất - tầng 17 tìm ngài”. Trợ lý Trình nói xong, dùng loại ánh mắt ‘còn có vấn đề gì không’ nhìn Lục Nhiên.
Lục Nhiên liếc túi hồ sơ trong tay, đành phải lắc đầu.
Có vấn đề gì, chờ cậu xem xong rồi hãy nói.
Từ trước đến nay, khi cấp trên an bài sự tình, Lục Nhiên sẽ không chút lề mề, kể cả khi đồng nghiệp đến gọi cậu đi ăn cơm trưa cậu cũng không đi, trực tiếp ngồi xuống, mở túi hồ sơ ra xem xem bên trong là cái gì.
Tổng cộng có ba phần văn kiện.
Lục Nhiên nhìn tên, liền không khỏi nhíu mày lại, về sau cũng chẳng có dấu hiệu giãn ra.
Đây là cái gì?!
《Hợp đồng tình yêu》 《Điều khoản bảo mật》 《Tự giới thiệu》
Lục Nhiên trực tiếp bị tên của ba phần văn kiện kia làm ngơ ngác, có chút bối rối.
Từ từ đã, cậu tự nói với mình.
Chờ tới khi xem xong ba phần văn kiện kia, Lục Nhiên giận dữ đứng dậy, chộp lấy túi hồ sơ, xông thẳng lên tầng 17.
Lần lên tầng 17 gần đây nhất của cậu là hơn một tháng trước, bởi nơi đó là địa bàn của Hoắc tổng nhà bọn họ, chỉ có cấp Trưởng phòng trở lên mới có thể bước vào. Tiểu viên chức như cậu, căn bản cũng chẳng có việc gì quan trọng tới nỗi cần tìm tổng tài báo cáo.
So với việc chen chen chúc chúc trong tầng của bọn họ, thì tầng 17 thoải mái hơn nhiều.
Khi Lục Nhiên lên tới nơi, đập vào mắt là trợ lý Trình đang ở ngoài đại sảnh làm việc, ngón tay thoăn thoắt gõ chữ trên máy vi tính, thấy cậu đến, hình như có gật đầu một cái.
Lục Nhiên đành nén lại bực tức trong lòng, lễ phép chào hỏi một câu, rồi bước thẳng vào căn phòng duy nhất của tầng này - nơi làm việc của tổng tài.
Sau tiếng gõ cửa, rất nhanh bên trong liền truyền ra một giọng nói: “Mời vào”
Lục Nhiên hít sâu vài hơi, cúi đầu xem xét lại quần áo của mình, đến khi xác định không có chỗ nào bất ổn, mới đẩy cửa bước vào.
Phòng làm việc có chút u ám cho nên Lục Nhiên không kịp thích ứng, do đó không thể tìm được vị trí của ông chủ.
“Lục Nhiên phải không, mời ngồi”
Mãi cho đến khi tiếng nói trầm thấp chứa đầy từ tính của một người đàn ông truyền tới, Lục Nhiên mới nhìn rõ, thì ra Hoắc tổng nhà bọn họ đang ngồi nhàn nhã trên ghế sa lon, hai chân bắt chéo, càng làm nổi bật cặp chân thon dài.
Mặc dù đối phương mời mình ngồi xuống, nhưng thật sự lúc này Lục Nhiên không có ý định chuyện trò.
Tay cầm túi hồ sơ run lên, trực tiếp hỏi: “Hoắc tổng, ý ngài là gì đây?”
Tuy rằng người đàn ông kia ngồi trên ghế salon nên thấp hơn cậu một khoảng, thế nhưng cho dù y ngẩng đầu lên nhìn, cũng mang theo một khí chất vương giả trên cao ngó xuống. Y nhướng nhướng mày với Lục Nhiên một cái.
Cái nhìn kia làm Lục nhiên có một loại ảo giác giống như là thợ săn đang dòm chừng con mồi, tóc gáy thiếu chút nữa dựng đứng lên, cũng may ảo giác đó chỉ thoáng qua rồi biến mất ngay.
“Tôi cho là mình đã biểu đạt rất rõ ràng”. Người đàn ông nói.
“Đúng là rất rõ ràng, nhưng tôi không hiểu ý của ngài". Lục Nhiên đáp ngay.
Trong túi hồ sơ có tổng cộng ba phần văn kiện.
Đầu tiên là 《Hợp đồng tình yêu》, đại ý là muốn Lục Nhiên đóng giả làm người yêu của y. Lúc cậu đồng ý ký hiệp ước này và lúc hết hạn hiệp ước này, y sẽ trả cho cậu hai phần tiền khá lớn. Đương nhiên số tiền kia chỉ tính là lớn khi so với một bình dân như Lục Nhiên
Thứ hai là 《Điều khoản bảo mật》, ý là trước khi kế hoạch của Hoắc tổng thành công, nội dung hiệp ước này không thể để cho người thứ ba biết.
Cuối cùng, cái 《Tự giới thiệu》 là một đoạn giới thiệu rất tùy ý của Hoắc tổng nhà bọn họ, bên trong đó bao gồm sinh nhật, chòm sao, nhóm máu, sở thích... và còn có một số tình hình cá nhân khác.
Ừ, mỗi phần văn kiện cậu đều có thể xem hiểu, chỉ là gom chung lại một chỗ rồi đưa chúng nó tới trước mặt cậu, thì lúc này cậu hoàn toàn không rõ!
Vào một buổi trưa oi bức, để một trợ lý xinh đẹp đưa tới cho cậu một phần , bên trong còn niêm yết sẵn giá cả, đây là muốn bao dưỡng cậu hay gì?
Đùa gì thế!
Là ông chủ đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn tìm tiểu viên chức trêu đùa sao?
Hoặc là ông chủ nhà bọn họ rảnh rỗi không có gì làm, đi đánh cuộc với bạn bè?
Cái này quả thực rất không bình thường, rất quá sức tưởng tượng!
Trong lòng Lục Nhiên đã muốn nổ tung lên, nhưng mặt ngoài vẫn duy trì thái độ bình tĩnh như trước mà nhìn ông chủ của mình, bất quá ánh mắt cậu đang ngầm truyền đạt ý tứ "Xin ngài cho tôi một lời giải thích rõ ràng!"
Lúc này, người ngồi trên cái ghế sa lon kia cuối cùng cũng đứng lên.
Đối phương lúc ngồi đã rất có khí thế rồi, bây giờ lại đứng lên, một cảm giác áp bách mạnh mẽ lập tức xộc tới.
Lục Nhiên không tiếng động mà lui gần nửa bước.
“Có cái gì không hiểu?” Người khởi xướng ngược lại rất ấm ức, “Vậy cậu cứ hỏi tôi đi"
Đối phương nói xong, liền xoay lưng đi tới chiếc bàn công tác xa hoa đằng kia ngồi xuống, hơi hơi ngẩng đầu, ý bảo Lục Nhiên hỏi.
Khí thế của đối phương thật sự quá mạnh mẽ, hơn nữa y còn là ông chủ lớn nhà mình, Lục Nhiên thật sự không muốn đắc tội với người này, ném mất bát cơm thì thật tiếc.
Suy nghĩ một chút, Lục Nhiên đi đến salon ngồi xuống, nói: “Vậy được rồi, có lẽ do chỉ số thông minh của tôi không đủ, xem không hiểu đành phiền ngài giải thích giùm”
“Hoắc tổng, là có ý gì?”
“Cậu là nhân viên của tôi, gần đây tôi lại có một chút phiền toái, cần tới sự hỗ trợ của cậu, đây coi như là tăng ca, cho nên tôi sẽ trả lương đầy đủ cho cậu".
Bị đối phương tứ lạng bạt thiên cân (*) giải thích, tựa hồ hoàn toàn không có ý tứ bao dưỡng.
*Một phương pháp tán thủ trong Thái cực quyền, ý nói không cần nhiều sức mà vẫn có thể giải quyết được mọi phiền phức.
Lục Nhiên cau mày, hỏi: "Giả làm người yêu của ngài? Ngài gặp phải phiền toái gì thế?”
“Chúng ta đành nói thẳng vậy”. Hoắc Nghị Thần thay đổi tư thế, một cánh tay đặt lên bàn làm việc, mu bàn tay chống dưới cằm, giọng nói mang theo sự êm tai của một người đàn ông trưởng thành.
“Nguyên nhân gây ra chuyện là bởi vì tôi không thành thật. Công việc của công ty rất lu bù, chắc hẳn điều này cậu cũng đã biết. Cho nên hiện tại tôi không có tâm tình mà nói chuyện yêu đương, nhưng mẹ của tôi lại đối với chuyện này cực kỳ sốt ruột, thỉnh thoảng sẽ giới thiệu bạn gái cho tôi, tôi cảm thấy rất chán ghét”. Nói đến đây, Hoắc Nghị Thần nhăn nhăn mày, nhìn tiểu viên chức đang ngồi ở trên ghế sa lon.
“Cho nên tôi buột miệng nói dối, bảo rằng tôi đã có người yêu và hiện tại đang chung sống với người ấy. Lúc này ngẫm lại, thực sự là tự mình đào hố chôn mình”. Nói đến đây, người đàn ông cao lớn kia bỗng dưng cười khổ một chút, “Bọn họ đi du lịch nước ngoài liên tục, nhưng khi nghe tôi nói tôi có người yêu, liền lập tức chuẩn bị quay về xem mặt. Tuy nhiên cậu thử nghĩ xem, tôi kiếm đâu ra người yêu bây giờ?”
“Vì vậy anh định thuê một người diễn kịch?” Lục Nhiên giúp đối phương trả lời.
“Cậu xem, không phải rất rõ ràng sao”. Hoắc Nghị Thần nói.
“Nhưng tôi không hiểu tại sao lại là tôi”
“Tôi nghĩ cậu rất thích hợp”
“Ngài quá đề cao tôi rồi, trước đó thậm chí chúng ta còn chưa trò chuyện với nhau được một câu nào, ngài bảo tôi sắm vai người yêu ngài còn bảo rất thích hợp, đây có phải quá võ đoán hay không?”
“Đừng kêu ngài ngài nữa, nghe rất già". Hoắc Nghị Thần phất tay, nói tiếp: “Tuy rằng chúng ta chưa từng trò chuyện với nhau, nhưng cũng coi là bạn tri kỷ lâu năm”.
Y vừa nói xong, Lục Nhiên lập tức ngớ người, không biết nên phản ứng thế nào.
Bạn tri kỷ lâu năm…. Y cư nhiên có thể nghĩ ra từ này!
Lẽ nào đối phương có cảm tình với cậu? Điều đó không có khả năng!
Cậu vào không ty làm chưa được bao lâu, lần đầu lúc trông thấy Boss, ấn tượng liền đặc biệt khắc sâu.
Có lẽ là cảm ứng của đồng loại, làm cho ngay trừ ánh mắt đầu tiên cậu đã xác định đối phương cũng giống mình, tính hướng không như người bình thường.
Hơn nữa, người đàn ông này bất luận là vóc dáng, vẻ bề ngoài, gia thế, lời nói cử chỉ, đều rất xuất chúng.
Cho nên cậu không khỏi chú ý tới đối phương trong một khoảng thời gian dài.
Nhưng từ từ, cậu phát hiện ra rằng ông chủ nhà bọn họ giống như là sống cuộc sống cấm dục vậy. Không có chuyện xấu, không có mờ ám với cấp dưới, xung quanh hoàn toàn chẳng có phái nam nào khác thường, đương nhiên phái nữ lại càng không. Y chỉ biết công việc công việc và không ngừng làm việc.
Cứ như vậy, tựa hồ không có scandal để xem, huống chi đây là ông chủ của mình, người đàn ông ưu tú này cũng không tới phiên cậu, cho nên cậu không tiếp tục chú ý tới đối phương nữa.
Ai mà ngờ, hôm nay lại có bất ngờ ập tới?
Y còn bảo họ là bạn tri kỷ đã lâu?
Chẳng lẽ hành vi dòm ngó ông chủ của cậu quá rõ ràng, cho nên bị phát hiện?
Cậu cũng chỉ quan sát rất bình thường, Lục Nhiên có thể khẳng định, cậu hoàn toàn không có biểu hiện hay cử chỉ nào khác thường, làm sao có thể bị phát hiện?
“Không nói lời nào, tức là không phủ nhận”. Tiếng nói của ông chủ nhà bọn họ nghe nhẹ nhàng hơn trước không ít.
“Tôi thừa nhận, nhưng tôi chỉ là đối với…. tính hướng của ngài có chút bất ngờ". Lục Nhiên không biết nên dùng ánh mắt gì để nhìn đối phương, chỉ có thể trốn tránh ngó túi hồ sơ trong tay. Đột nhiên có cảm giác trọng tâm câu chuyện bị đối phương kéo ra xa, Lục Nhiên chợt nhớ tới mục đích ban đầu “Lẽ nào đây là nguyên nhân anh cho tôi vào danh sách người yêu giả được đề cử?”
“Không phải người yêu giả được đề cử”. Đối phương phủ định câu nói của Lục Nhiên, “Là người yêu giả thôi”
“Được rồi, người yêu giả thôi". Lục Nhiên gật đầu, “Anh nói với cha mẹ mình là anh có người yêu, lấy cớ này để ngăn họ không tìm bạn gái cho anh nữa, hiện tại họ về để xem mặt, cho nên anh mới khẩn cấp tìm tới tôi".
Khóe miệng Hoắc Nghị Thần cong lên một ý cười khó phát hiện, “Có thể nói là như vậy".
“Sau đó anh trả tiền cho tôi…"
“Ah, xin lỗi”. Đối phương đột nhiên ngắt lời, nói, “Trước tôi thấy phương diện tiền bạc có thể sẽ khiến cậu khó chịu, bất quá biết đâu cậu còn bận rộn việc làm ngoài giờ nào khác, cho nên tôi chỉ có thể sử dụng phương thức này bồi thường cho cậu, không hề có ý khinh khi cậu đâu"
Nghe y giải thích như thế, trong lòng Lục Nhiên rốt cục cũng dễ chịu một chút.
“Câu trả lời của cậu là?” Thấy sắc mặt Lục Nhiên tốt hơn nhiều, Hoắc Nghị Thần lập tức bắt lấy cơ hội.
Lục Nhiên nghĩ nghĩ, cảm thấy đầu óc hơi hỗn loạn, đành nói: "Chuyện quá đột ngột, cho tôi suy nghĩ một chút".
“Sợ rằng không còn quá nhiều thời gian cho cậu suy nghĩ đâu, bốn ngày nữa bọn họ sẽ trở về, sự tình khẩn cấp, hiện tại cậu hãy cho tôi câu trả lời chắc chắn đi".
Đối với yêu cầu gần như ép buộc nhận lấy của ông chủ, Lục Nhiên có phần không thích, nhưng đối phương đã giải thích rõ ràng, lại còn trả một số tiền lớn cho mình, kì thực ngẫm lại cũng không tồi.
“Trong hiệp ước có nói, khó có thể không phát sinh cử chỉ thân mật, là có ý gì?”
“À, cái đó hả”. Thấy Lục Nhiên đã bắt đầu hỏi nội dung hiệp ước, xem ra đã có phần thả lỏng, Hoắc Nghị Thần cuời nói: “Nếu cậu đã là ‘người yêu sống chung một nhà’ của tôi thì đương nhiên sẽ có lúc không thể tránh khỏi mà thân thiết một chút. Bất quá cậu yên tâm, đều là làm cho bọn họ nhìn, nếu cậu không thích, chúng ta có thể cố gắng tránh né".
Lục Nhiên suy tính, nếu chỉ làm cho cha mẹ ông chủ nhìn, tối đa thì…
Cũng sẽ không quá phận.
Cậu nhìn người đàn ông ngồi ở bàn làm việc kia, đối phương đang mỉm cười, bộ dạng thoải mái tự tin tựa hồ như đã nắm chắc mọi chuyện.
“Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?”
“Bằng cảm giác. Hiệp ước dựa trên bình đẳng, cho nên tôi không ép buộc cậu làm cái gì. Lại thêm Hiệp ước bảo mật, không ai có thể biết chuyện này, họ chỉ mơ hồ là tôi thuê cậu hỗ trợ, cho nên không ai dám khinh thường cậu. Cậu có thể coi như đó là một nhiệm vụ quan trọng, tận lực làm tốt, sẽ có một khoản tiền lớn trong tay, đối với cậu mà nói không phải rất có lời sao?”.
Lục Nhiên nín thinh, lời vừa rồi của y, cũng chính là suy nghĩ của cậu.
“Được, tôi đồng ý"
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Diễn Biến Này Không Đúng Rồi!
- Chương 1: Bắt đầu câu chuyện