Chương 2: Tái Sinh, Du Hành Thời Gian, Và Hệ Thống Ngớ Ngẩn (II)

Anh đã gọi hệ thống từ "Hệ Thống Ba, Ông, Chú, Cậu, Cháu của anh" cho đến "Hệ Thống Con, Cháu, Chắt" hàng trăm lần, nhưng nó vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Trong những cuốn tiểu thuyết khác, hệ thống của nhân vật chính thường rất thông minh hoặc là trí tuệ nhân tạo, và chúng thường có tính cách từ lạnh lùng, ranh ma, kiêu ngạo, hay đùa cợt đến vui tươi.

Nhưng Hệ thống mà anh nhận được không giống như thế, nó hoàn toàn là một Hệ thống ngớ ngẩn, nếu không thì không có cách nào khác để giải thích được sự phản ứng hoàn toàn chậm chạp của nó.

Và cứ thế, Luke đã lớn lên một cách bình thường, và đi học đều đặn cho đến hôm nay, ngày diễn ra buổi lễ Tốt nghiệp Trung học của anh, và cũng là ngày sinh nhật lần thứ mười tám của anh.

Khi anh đang thay trang phục ở trên lầu, chuẩn bị tham dự buổi lễ Tốt nghiệp Trung học vào buổi tối, Hệ thống đột ngột gửi một tin nhắn: "Phát hiện chủ nhân đã đến tuổi trưởng thành. Hệ thống sẽ được kích hoạt chính thức. Quá trình đồng bộ hóa sẽ bắt đầu sau mười giây!"

"Cái quái gì vậy?!" Luke chỉ kịp hét lên.

Anh còn chưa kịp nghĩ ra cách nào, thì một cơn đau dữ dội truyền đến trong đầu xâm chiếm tâm trí anh. Trong nháy mắt, đôi mắt anh tối sầm lại, cơ chế tự bảo vệ của cơ thể được kích hoạt, khiến anh bất tỉnh thành công.

Sau khi Robert lao lên lầu trên, anh nhìn thấy Luke đang nằm bất tỉnh trên sàn, không có phản ứng.

Sau đó, anh được Robert đưa đến bệnh viện và tỉnh lại sau một ngày hôn mê.

Lúc này, người duy nhất bên cạnh anh chỉ có người em gái đang ngủ say, Claire, điều này đối với anh thật là may mắn.

Hệ thống này chính là báu vật mà anh đã chờ đợi từng ngày suốt ngần ấy năm. Đó là cảm giác của một người biết về một gia sản lớn nhưng phải đợi rất nhiều năm mới có thể được nhận nó.

Đúng vậy, mô tả đó hoàn toàn chính xác.

Hệ thống này chính là gia sản mà kiếp trước của anh để lại cho kiếp này.

Suốt ba mươi năm ròng, Luke đã luôn đợi chờ khoảnh khắc này.

Sau khi tỉnh dậy, anh cuối cùng cũng hiểu ra tại sao hệ thống chỉ được kích hoạt sau khi anh đã trưởng thành.

Hệ thống cần phải đồng bộ hoá với linh hồn của anh, và hoàn tất quá trình ràng buộc linh hồn. Khi trước anh còn là trẻ vị thành niên, cơ thể của anh, đặc biệt là bộ não, sẽ không thể chịu được sự tác động của quá trình đồng bộ hoá, và dễ dàng dẫn đến tử vong.

Luke không nói nên lời thầm nghĩ: ‘Nếu muốn đồng bộ, xin sớm báo cho ta biết! Không thể báo trước một ngày sao? Thay vào đó, hệ thống này đã đếm ngược mười giây, sau đó trực tiếp bắt đầu.’

Bây giờ, anh đang ở trong bệnh viện và buổi lễ Tốt nghiệp Trung học của anh cũng đã bị huỷ hoại.

Càng xui xẻo hơn chính là, bạn gái hiện tại của anh, Ximena, muốn cùng anh khiêu vũ, sau khi bị anh trốn tránh, anh không biết liệu có bị cô mèo hoang nhỏ đó cào chết hay không.

Tuy nhiên, những vấn đề để giải quyết sau, hiện tại sự chú ý của anh vẫn đang tập trung vào Hệ thống.

Nhưng Hệ thống ngớ ngẩn này lại một lần nữa vượt quá sức tưởng tượng của anh. Nó đã chính thức được kích hoạt và đồng bộ hoá rồi, nhưng nó vẫn im lặng và không có phản ứng nào cả.

Bảng trạng thái thuộc tính không có thực đó không đưa ra bất kỳ hướng dẫn nào. Nó chỉ hiển thị một vài dữ liệu độc lập.

Luke không khỏi lẩm bẩm trong lòng: ‘Hệ thống, ngươi ít nhất cũng phải có một cái tên đàng hoàng chứ?’

Đột nhiên, Hệ thống hiển thị một chút hoạt động.

[Hệ Thống Thám Tử Dũng Cảm!

Tên viết tắt: Hệ Thống Thám Tử!]

Và sau đó... không có gì nữa cả.

Luke thậm chí không còn sức lực để tức giận với cái Hệ thống này nữa.

Anh bình tĩnh lại và bắt đầu nghiên cứu hệ thống.

Mặc dù trong lòng anh đang không ngừng chửi rủa sự vô dụng của cái gọi là "Bảng điều khiển" của Hệ thống, nhưng nó thực sự vẫn có một số tiện ích.

Với logic đơn giản, anh có thể suy luận rằng vì hệ thống cung cấp dữ liệu nên những dữ liệu này có khả năng nâng cấp được.

Nhìn vào ba thuộc tính vật lý chính là sức mạnh, nhanh nhẹn và tinh thần, Luke có thể xác định rằng dữ liệu của Hệ thống dường như bình thường.

Hệ thống mặc định giá trị trung bình của ba thuộc tính này đối với một người bình thường là 10, trong khi Luke có ‘Sức Mạnh 12, Nhanh Nhẹn 11 và Tinh Thần 12’.

Nói cách khác, sức mạnh của anh cao hơn một chút so với người bình thường, có lẽ là vì hầu hết mọi người ở đây đều đã quen với việc lao động ngoài trời và các học sinh cũng thích các hoạt động thể chất.

Chính bản thân Luke cũng đi theo trào lưu đó, thỉnh thoảng anh cũng đi đến phòng tập cùng vài người đam mê tập thể hình trong lớp của mình. Tuy nhiên, trong khi họ là những người yêu thích thực sự, còn anh chỉ làm điều đó để giải trí cho vui. Do đó, thuộc tính ‘Sức Mạnh’ của anh chỉ có giá trị cao hơn mức trung bình một chút là 12.

‘Nhanh Nhẹn 11’ cho thấy rằng anh chưa trải qua quá trình huấn luyện có mục tiêu nên chỉ cao hơn mức trung bình một chút.

‘Tinh thần 12’ có lẽ anh hiểu. Tinh thần liên quan đến trí tuệ hoặc tốc độ tính toán của não bộ.

Ba thuộc tính cơ bản này tuy không đặc biệt nổi bật, nhưng cũng không có điểm yếu. Luke chỉ không biết liệu Hệ thống có thể nâng cấp các thuộc tính này hay không.

Tiếp theo là ba dữ liệu về ‘Cấp độ 0, Kinh nghiệm 0 và Điểm 0’.

Điều này có nghĩa là anh có một Hệ thống cấp độ và anh có thể tích luỹ được ‘kinh nghiệm và điểm số’.

Số ‘kinh nghiệm’ cụ thể cần thiết để tăng cấp cũng như tác dụng của ‘cấp độ và điểm số’ vẫn cần được khám phá từ từ. Ít nhất thì Hệ thống này cũng không hoàn toàn vô dụng.

Sau khi nghiên cứu hồi lâu, Luke lại bắt đầu thăm dò.

"Hệ thống, hãy phản ứng lại một chút đi. Làm thế nào ta có thể lên cấp?"

"Kinh nghiệm? Tất nhiên là ta biết ta cần ‘kinh nghiệm’, nhưng làm thế nào để ta kiếm được nó?"

"Nhiệm vụ? Chúng ở đâu?"

"Phải để ta bắt buộc ngươi, thì ngươi mới đưa ra ‘nhiệm vụ’ à?"

Những nỗ lực lặp đi lặp lại của Luke cuối cùng đã dẫn đến phản hồi từ Hệ thống. ‘Bảng điều khiển’ không có ở thực tế cuối cùng cũng đã hiển thị một dòng thông tin bổ sung.

[Nhiệm vụ: Trở Thành Một Cảnh Sát Chính Thức

Thời hạn: Một tháng

Phần thưởng: 10 Kinh nghiệm, 10 Điểm số]

Luke cảm thấy biết ơn vì nhiệm vụ này và nghĩ: ‘Cảm ơn rất nhiều’

Chắc chắn rồi, Hệ thống này có ích!

Quả nhiên rằng anh có thể kiếm được ‘kinh nghiệm và điểm số’.

Tuy nhiên, một lúc sau, Luke, trong niềm vui sướиɠ, bắt đầu cảm thấy mâu thuẫn.

Anh đã đọc rất nhiều cuốn tiểu thuyết và có rất nhiều câu chuyện về Hệ thống, đặc biệt là trong những tiểu thuyết tu luyện.

Bất kể chức năng cụ thể của chúng là gì, hầu hết các Hệ thống đều có thể được phân thành một số loại sau:

Loại thứ nhất là ‘Hệ thống Bí ẩn’, cung cấp cho chủ sở hữu ma thuật, võ thuật, sự bất tử, siêu năng lực và vân vân.

Loại thứ hai là ‘Hệ thống Công nghệ’, cung cấp cho chủ sỡ hữu vũ khí, công nghệ, cường hoá gen, tàu vũ trụ và những thứ tương tự.

Loại thứ ba là ‘Hệ thống Thế Giới Thực’, cho phép chủ sở hữu trở thành người nổi tiếng, nhà văn, nhà khoa học, ác nhân, anh hùng và những vai trò tương tự.

Trong loại thứ ba, đôi khi có thể có các khả năng và vật phẩm từ hai loại đầu tiên, nhưng trọng tâm vẫn là thế giới thực.

Tất nhiên Luke muốn có loại Hệ thống đầu tiên nhất.

Những yếu tố bí ẩn luôn có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được.

Thứ hai, một Hệ thống Công nghệ cũng có thể chấp nhận được. Xét cho cùng, khi công nghệ đạt đến một trình độ nhất định, nó không hề thua kém các yếu tố bí ẩn.

Loại thứ ba là lựa chọn cuối cùng của anh.

Nếu tất cả những thứ trên thất bại, thì việc trở thành một người nổi tiếng, hoặc một nhà văn, hoặc thậm chí là một nhà khoa học, một tỷ phú công nghệ cũng không tệ.

...

...