Chương 9.2: Bàn về cách dạy bọn họ viên phòng 2

Nhìn phụ nữ trước mắt ngon miệng mê người, Chu Thái Hi chỉ thở dài một tiếng nói: “Hai người bọn họ vẫn luôn không thể viên phòng, mẫu thân vô cùng nôn nóng, đã tìm người đến môi giới để tìm thϊếp thất cho A Hiển, hơn nữa, mẫu thân rất muốn ôm tôn tử, nói muốn người có thân thể khỏe mạnh để có thể sinh dưỡng...”

Cũng chính là nghĩ muốn có thϊếp thất trước, không nghĩ tới bà thông gia lại gấp như vậy, tưởng tượng đến nữ nhi không muốn con rể nạp thϊếp, nàng lại ngây thơ mềm mại như vậy, nếu như biết được chắc chắn sẽ ủy khuất đến chết, nghĩ như vậy, Mị Cơ có chút buồn bực, có chút thương tâm, nhưng lại không dám nhăn mặt đối với Chu gia, rốt cuộc nữ nhi hiện tại đều do Chu phu nhân làm chủ, nếu như chính mình đắc tội Chu gia sợ nữ nhi cũng sẽ chịu khổ, Mị Cơ đứng lên, vẻ mặt sốt ruột hồng hốc mắt nhìn người đàn ông trước mặt. “Tại sao lại gấp gáp như vậy, Nguyên Nguyên vẫn còn nhỏ, ta, ta cũng đi dạy, nói không chừng qua mấy ngày là có thể... Đại thiếu gia, ngươi, ngươi phải khuyên nhủ bà thông gia a ~”

Tuy rằng nàng cảm thấy cùng người đàn ông nói chuyện này vô cùng mất mặt, nhưng Mị Cơ biết, bản thân là quả phụ, nữ nhi cũng không có cha, không nơi nương tựa, hiện giờ hoàn toàn dựa vào Chu gia mà sống, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, nàng cũng chỉ có thể xấu hổ nhẫn nhịn mà cầu xin người đàn ông, một đôi con ngươi ngập nước, nước mắt như muốn rớt xuống, nhìn đáng thương cực kỳ.

Nhìn thấy dáng vẻ kiều kiều mềm mềm của bà thông gia, trái tim người đàn ông không khỏi chậm một nhịp, nhìn nàng thật sự là quá đáng thương, mới nói mấy câu liền thành bộ dáng vô cùng ủy khuất, nếu như lột hết y phục hung hăng chà đạp, trông càng đáng thương hơn, có điều Chu Thái Hi vẫn cố nén du͙© vọиɠ, tiến lên giúp nàng lau nước mắt. “Bà thông gia...”

“Đại thiếu gia~ cầu xin ngươi giúp đỡ Nguyên Nguyên được không? Rốt cuộc cũng là đứa trẻ ngươi nhìn lớn lên, ta chỉ là một cái nữ nhân... Ta ~ ta lại nghĩ cách đi vào trong phủ dạy nàng, có lẽ liền biết…” Lúc này Mị Cơ đã có chút nói năng lộn xộn.

Người đàn ông chỉ nhẹ nhàng tiến lên ôm lấy nàng, vô cùng bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật chuyện này một cây làm chẳng nên non, cũng không đơn giản là vấn đề của đệ muội, ngài đừng vội.”

“Kia, vậy ý của ngươi là… Con rể hắn không được sao?” Ý tứ này của đại thiếu hẳn là chỉ con rể có vấn đề? Nghĩ như vậy, Mị Cơ lại nhịn không được có chút lo lắng, làm sao bây giờ, nữ nhi lớn lên xinh đẹp, vυ" cũng không nhỏ, tiểu huyệt cũng đáng yêu như vậy, sao có thể không được viên phòng… Có lẽ là vấn đề của con rể! Kia, kia hắn cùng chính mình nói chuyện này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ đại thiếu gia muốn cùng Nguyên Nguyên… Không!

“Kỳ thật cũng không phải không được… Đêm đó ta có nói vài câu với nhị đệ, thế nhưng hắn không hiểu được việc giường chiếu…”

“Hóa ra là như vậy!” Nghĩ như vậy, Mị Cơ thở phào nhẹ nhõm, hóa ra chỉ là con rể không hiểu chuyện này mà thôi! “Vậy đại thiếu gia, các ngươi có dạy con rể hay không?”

Nghe vậy, Chu Thái Hi chỉ thở dài một tiếng, “Ta phát sầu chính là vì chuyện này, nhị đệ không chịu để ma ma dạy.”

“Vậy phải làm gì mới tốt? Đại thiếu, ngươi có biện pháp gì hay không?” Không để cho ma ma dạy, chẳng lẽ thật sự muốn nạp thϊếp để thϊếp thất dạy sao? Nghĩ như vậy, Mị Cơ lại khổ sở mà mím mím môi.

Thấy nàng sầu muộn như vậy, Chu Thái Hi không khỏi thở dài một tiếng, buồn rầu nói: “Kỳ thật ta có một cái biện pháp, chỉ là sợ bà thông gia không muốn hỗ trợ...” Nói xong, người đàn ông kéo hai vai nàng lại, cúi người kề sát bên tai nàng nói mấy câu, vốn dĩ Mị Cơ đang gắt gao nhíu mày, nghe người đàn ông nói xong, cả mặt nàng đỏ bừng, sao lại có thể làm như vậy!

****

( "-" )ノ)`-" ) Nhị Lang: Ai nói là ta không hiểu?! Ta chỉ là cảm thấy nương tử còn nhỏ tuổi, còn phải nuôi thêm mấy năm!