Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Diễm Lạc Hôn Hỏa

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lại thêm việc Chu Diễm cùng ta diễn trò, ta càng chắc chắn Đồng Ý Huệ cố ý diễn để ta hiểu lầm rằng giữa nàng và Chu Diễm có tư tình.

Như vậy, ta phải cảm ơn nàng đã cố ý đuổi cung nhân đi, giúp ta không bị lộ lời nói dối, còn có thể nói phóng đại tùy ý.

"Thái tử phi mới vào Đông cung, chưa hiểu rõ thái tử. Thái tử ngã ngựa bị thương nặng, thái y nói cần điều dưỡng nhiều năm mới có thể hồi phục, dù là tân hôn cũng phải tiết chế."

"Vâng," ta đứng dậy cúi người chào nàng, "Nhi thần mới làm thê tử, có nhiều chuyện còn chưa rõ. Nhưng,"

Ta chuyển giọng, "May mà mẫu hậu có nhiều kinh nghiệm, chỉ dạy cho một hai điều."

Ta cố ý nhấn mạnh câu trước, nhắc nhở nàng dù có tình xưa với Chu Diễm, giờ nàng cũng là hoàng hậu, đã không còn khả năng gì.

Đồng Ý Huệ xiết c.h.ặ.t t.a.y áo, mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Ta là hoàng hậu, chăm sóc thái tử và ngươi là trách nhiệm."

Ta giả vờ ngáp, "Đêm qua tới canh tư mới chợp mắt, nhi thần cần về nghỉ ngơi, lần sau sẽ vào cung học hỏi thêm từ mẫu hậu."

Ra khỏi điện không thấy bóng dáng cung nữ Thanh Lê đi cùng, "Cung nữ đó đi tới thượng cung cục lấy y phục hoàng hậu sai làm cho thái tử phi..."

"Vậy ta đi thượng cung cục tìm nàng." Ta mỉm cười, cố ý đuổi Thanh Lê đi, Đồng Ý Huệ còn muốn bày trò gì đây?

Rời khỏi Ý Hoan điện, ta không tới thượng cung cục, vì ta không biết gì về tình hình trong cung, lúc này chỉ có thể tìm Chu Diễm.

Nhưng không ngờ khi đi qua ngự hoa viên, ta bị người kéo vào khe hở giữa những giả sơn.

Hương trầm quen thuộc xông vào mũi, hơi thở nóng bỏng làm người kinh ngạc.

"A Lạc, sao nàng lại tuyệt tình như vậy?" Gương mặt đã bao lần xuất hiện trong mơ nay phóng đại trước mắt, đôi mắt của Trì Kinh Mặc đầy tơ máu, như đang cố gắng kìm nén cảm xúc.

"Công tử với ta chỉ gặp nhau vài lần, gọi tên tự của ta là không đúng lễ."

Ta gạt tay hắn ra, lòng bình thản như nước.

"Sao nàng không chịu chờ ta? Ta cưới Lâm Tâm Mi chỉ là bất đắc dĩ, cha mẹ cũng đồng ý cho ta cưới nàng vào nhà, sao nàng lại tự hủy hoại mình gả cho một kẻ phế nhân?"

Trì Kinh Mặc tiến sát lại, bóng người cao lớn che hết ánh sáng, ta vội lùi lại, lưng đập mạnh vào giả sơn.

Đau đớn khiến lửa giận bùng lên, ta lạnh lùng nhìn hắn, không kiềm được mà cười.

"Trì Kinh Mặc, thái tử phi đường hoàng với thϊếp của Lâm gia, cao quý thấp hèn, ta còn phân biệt được."
« Chương TrướcChương Tiếp »