- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
- Chương 62
Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
Chương 62
Cảnh Minh cầm gối dựa đập lên cánh tay của Bella một cái, “Sao cô chậm hiểu thế? Còn chưa đủ rõ ràng à?”
Bella giơ tay chống lên trán, “Tôi tìm một tên vị hôn phu giả, rồi còn tìm người yêu cũ của anh ta làm đồ trang trí nghệ thuật….Trời ạ, tay tôi dát vàng đấy à?”
Chloe nhận ra nhắc nhở, “Có vẻ Eddy nghe thấy câu đó xong không muốn ra ngoài nữa.”
Bella đột nhiên ngẩng đầu hỏi Ninh Nhất Tiêu, “Vữa nãy anh mới nói bằng tiếng Trung sao? Chắc không thật sự là “Tôi ghét cậu” chứ nhỉ?”
Cảnh Minh lại giải vây trước, “Đúng rồi, tôi nghe ra được, đó đúng là tôi ghét cậu trong tiếng Trung, tàn ác quá đi, dùng tiếng mẹ đẻ nói với người yêu cũ lời thế này.”
“Quá đáng quá đi!”
Ninh Nhất Tiêu lười để ý anh ta, hắn cũng chấp nhận lời chỉ trích vô tình của Bella, hắn nhìn về phía phòng của Tô Hồi, thật trùng hợp, Tô Hồi cũng đúng lúc bước từ trong ra, hắn liền dời tầm mắt đi rồi tự rót cho mình một li Riesling.
Cảnh Minh định bắt đầu chơi ván mới, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tô Hồi bước ra ngoài, anh liền nhiệt tình mời gọi: “Eddy mau tới đây đi!”
Tô Hồi đã uống ngà ngà say rồi, bước chân chao đảo, cậu chậm nửa nhịp gật đầu một cái rồi đi vòng qua sô pha trở về ghế ngồi của mình, cậu khoác lại cái chăn mà Ninh Nhất Tiêu đưa cho.
Điều may mắn là những người có mặt ở đây đều rất tốt bụng, họ đều hiểu rõ chừng mực trong xa giao nên ai cũng không có cố ý lấy chuyện người yêu cũ ra đùa Tô Hồi cả, bọn họ thật sự chỉ coi màn vừa nãy chỉ là một trò chơi, không tiếp tục kéo dài nó nữa.
Nhưng mà Tô Hồi lại không hiểu rõ con tim của mình, dường như có một bản thân cậu đang mong chờ được mọi người trêu đùa để cho Ninh Nhất Tiêu nói thêm nhiều một chút về “người yêu cũ” này, cứ như làm vậy thì cậu sẽ vui vẻ hơn vậy.
Nhưng một bản thân khác thì lại không ngừng từ chối, không ngừng tốn tránh, cậu sợ sẽ có bước tiếp theo. Cả đêm nay mọi thứ đều rất kì lạ, giống như có cái gì đó đang âm thầm thay đổi.
Tô Hồi sợ sự thay đổi.
Trong miệng khô khốc, cậu nhìn thấy trong bình tỉnh rượu vẫn còn một ít rượu đỏ nên giơ tay định rót nhưng mà cậu lại bị Ninh Nhất Tiêu lên tiếng ngăn cản lại.
“Uống nữa là say đấy.” Ninh Nhất Tiêu nói bằng tiếng Trung.
Tô Hồi không có gan ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng mà cậu có hơi bướng bỉnh, cứ muốn giơ tay ra lấy, tiếp sau đó tay của Ninh Nhất Tiêu đẩy sang một ly rượu màu vàng kim nhạt, nó tỏa mùi thơm thoang thoảng của mơ và cam.
“Uống cái này đi, nồng độ thấp hơn một chút.”
Đối mặt với sự sắp xếp thế này, Tô Hồi ngây ra một lúc rồi vẫn nghe theo lời của Ninh Nhất Tiêu.
Sau khi cậu uống say sẽ rất kì quái, cậu rất dễ nghe theo chỉ lệnh, đặc biệt là khi đối mặt với vị bạn trai cũ có những lúc cực kì cường thế như này.
Lấy ly lên, Tô Hồi nhấp một ngụm nhỏ, rượu là rượu Riesling trắng ngòn ngọt uống rất thanh dịu, vị trái cây nồng đậm cực kì lại còn mang thêm một chút vị của cây cỏ.
Đó là vị mà Tô Hồi cực kì yêu thích.
Cậu nhìn cái ly rượu này thêm một cái rồi lại uống thêm một ngụm nữa.
Nhưng mà cậu không chú ý thấy đây không phải là ly của mình.
Ninh Nhất Tiêu thì ngược lại rất tự nhiên mà lấy cái ly rỗng của Tô Hồi lên rồi rót hết chút rượu còn lại trong bình tỉnh rượu vô rồi cầm lên.
“Ớ là tôi kìa!” Cảnh Minh bị miệng chai rượu quay trúng, anh ta đúng thật là bê gạch đập chân mình.
Bella thì cực kì vui sướиɠ, “Mau chọn đi, sự thật hay là thử thách?”
Cảnh Minh suy nghĩ một lúc, “Sự thật đi.”
Chloe không chút lưu tình mà cà khịa, “Chắc là nhiều bạn gái cũ quá, chơi thủ thách có khi lại làm loạn hết cả lên.”
“Hoàn toàn chính xác.” Cảnh Minh nhún vai.
App nhanh chóng đưa ra câu hỏi cho phần [Sự thật], Bella đọc lên, “Xin hãy kể ra một chuyện lãng mạn mà bạn từng tự mình trải nghiệm.”
“Lãng mạn à?” Cảnh Minh lộ ra vẻ khó khăn, “Để tôi nghĩ lại xem.”
Ninh Nhất Tiêu cười hừ một tiếng, “Cậu một là một nửa người Pháp đấy, sao có thể thấy khó khăn vì lãng mạn được?”
Bella bật cười ha há, “Ấn tượng khác bản xuất hiện rồi đây.”
Tô Hồi lắng nghe, cauaj thì cực kì mong chờ đáp án của anh ta.
Cảnh Minh có hơi phiền não, nhưng mà anh vẫn nghĩ ra được một cái, “Mùa thu năm ngoái tôi đi chơi ở Los Angeles, lúc đó đang lái xe chạy đi loanh quanh thì đi tới được đài thiên văn Griffith, sau đó thì tôi đi lên đó, trời lúc đó cũng gần tối rồi, ở bên cạnh tôi thì có một cô gái, tóc màu nâu đậm uốn cong, mắt màu xanh lá, cô còn choàng một cái khăn quàng lớn màu cam thật lớn, trông rất là đẹp.”
“Sau đó thì cậu hát với cô ấy à?” Chloe bắt đầu giỡn.
Những người khác thì chưa “bắt được tần sóng”, Tô Hồi là người đầu tiên bật cười.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
- Chương 62