- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
- Chương 61
Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
Chương 61
Người trong cuộc cực kì im lặng, không nói một lời nào cả.
Tô Hồi thì không dám nghiêng đầu nhìn hắn, tâm trạng cậu rất phức tạp.
Không lâu trước đó cậu còn thấy buồn phiền vì thế, không ngờ tới nhanh như vậy đã phải vén rèm rồi, cứ như là định mệnh trong âm thầm đều có những an bài cả rồi, cho dù cuậ đã làm sẵn công tác tư tưởng, nhưng mà lúc sự thật sắp lộ ra thì vẫn không phải cảm thấy chua xót.
“Có lí, vậy thì người gần đây nhất đi.” Bella thúc giục Ninh Nhất Tiêu, “Nhanh lên nhanh lên.”
“Đúng thế, dám chơi dám chịu.” Cảnh Minh cảm thán, “Đây là quyết định của AI đó.”
Ninh Nhất Tiêu khựng lại một lúc, cuối cùng vẫn lấy điện thoại ra lại còn trả giá, “Tôi có thể không gọi trước mặt mọi người chứ nhỉ.”
“Đương nhiên là không được rồi, vậy thì chúng tôi làm sao biết được anh có chấp nhận trừng phạt đàng hoàng không chứ?” Bella nói.
Tô Hồi bất giác cắn môi lại, cậu không cảm nhận được gì cả, nửa li rượu sắp bị cậu uống cạn rồi nhưng mà vẫn không dám nhìn mặt Ninh Nhất Tiêu.
Chloe chu đáo cho ra một phương án mới, “Anh có thể đứng bên cửa sổ sát đất bên đó gọi, bọn tôi không qua đó.”
Hai người khác trên đội sô pha đều đồng loạt gật đầu.
Bella còn nhỏ giọng đùa, “Lúc này mà nói xong “Tôi ghét cậu” chắc là sẽ bị đập cho ấy nhỉ.”
“Hahhahah!”
Ninh Nhất Tiêu không còn cách nào chỉ đành làm theo, hắn tự mình tới bên cửa sổ sát đất, cúi đầu mở khóa điện thoại ra.
Li rượu đã thấy đáy, con tim của Tô Hồi như sắp nhảy ra ngoài, cứ thình thịch thình thịch đập mạnh lên l*иg nguc cậu.
Có lẽ là do tác dụng của cồn, mặt của cậu rất nóng, cậu sốt sắng không thôi, đại não vận chuyển một cách cực kì khó khăn, chỉ nhìn bóng lưng của Ninh Nhất Tiêu một cái thôi mà sẽ vắt ra một trận chua chát.
Sẽ là ai đây?
Thật tò mò, không biết là người như thế nào nhỉ.
Suy nghĩ dần dần bắt đầu không nghe khống chế của Tô Hồi, nó bị cồn khống chế, cảm xúc phóng dại lên, cậu bắt đầu muốn chạy trốn.
Ninh Nhất Tiêu đặt điện thoại sát bên tai, tổ ba người ở sô pha bắt đầu hóng dưa, Bella thì trực tiếp không dám xem, cô kích động trốn sau lưng Chloe rúc lại thành một cục.
Lòng bàn tay của Tô Hồi dã thấm ra một tầng mồ hôi mỏng.
Cậu sợ khoảnh khắc này sẽ đến, khoảnh khắc mà Ninh Nhất Tiêu mở miệng.
Nhưng nhanh hơn thế là tiếng chuông điện thoại.
Trừ Cảnh Minh ra, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
“Ể?” Bella hơi quay sang, “Điện thoại của ai vang lên kìa.”
Chloe nhận ra điều gì đó, cô loại trừ hai người cạnh mình ra rồi nhìn về phía Tô Hồi ở đối diện.
Chuông điện thoại cứ vang lên mãi.
Quả nhiên, Tô Hồi đã uống hơi say bỗng dưng dựa vào ghế đứng dậy, mặt cậu đỏ ráng hồng lên, cậu hơi cúi đầu đi vào trong phòng mình, điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Mỗi sau khi đi một bức, con tim của Tô Hồi đều sẽ đập mạnh hơn, nhưng mà trong đầu thì trống không một mảnh, cậu mơ mơ màng màng không thể suy nghĩ được điều gì cả.
Cho đến khi cậu thật sự bước tới bên bàn lấy điện thoại của mình lên, tay khác thì chống lên mặt bàn, cùng lúc cậu ấn nút nghe thì cả người như có dòng điện chạy qua.
Cuộc gọi đã bắt máy nhưng mà Ninh Nhất Tiêu lại không lập tức nói gì cả, mà cậu thì càng không. Sự im lặng giữa bọn họ như một li rượu đỏ đã tràn đầy, lực căng bề mặt đã lên tới cực hạn, chỉ cần thêm một giọt nữa là sẽ tràn hết ra.
Cuối cùng vẫn là Ninh Nhất Tiêu phá vỡ bầu không khí im ắng này.
Giọng của hắn rất trầm, cũng có hơi khàn, nó mang theo một ý cười rất nhạt, nhưng mà hắn không nói như trong dự tính, trước bao đôi mắt trợn tròn của mọi người mà tự ý đổi thành câu khác.
“Tô Hồi, năm mới vui vẻ.”
Tô Hồi dễ dàng bị rút rỗng đi, chỉ cần sáu chữ ngắn gọn và vai giây thôi.
Ninh Nhất Tiêu không có nói với cậu rằng “Tôi ghét cậu”, hắn vốn có thể nói như vậy, hắn cũng là người có tư cách nói câu nói này nhất trên thế giới này.
Cả người Tô Hồi nóng lên, đầu óc trống rỗng, cơ thể và suy nghĩ cứ như hai phần khác biệt biệt, nó đều không chịu nghe lệnh của nhau.
Theo phép lịch sự, cậu ít nhất cũng phải trả lời lại một câu “năm mới vui vẻ”, nhưng mà cậu lại không nói ra được không từ nào.
Giây tiếp theo, cuộc điện thoại trừng phạt này bị cúp máy.
Nhịp thở của Tô Hồi gần như sắp dừng lại, vào khoảnh khắc nghe thấy tiếng “bíp” kia, cậu như một người đuối nước cuối cùng cũng thấy được mặt trời.
Ninh Nhất Tiêu quay người lại, trông có vẻ rất là bình tình, hắn bước từ bên cửa sổ sát đất trở về rồi ngồi lại chỗ ngồi ban đầu của mình, hắn nhìn Cảnh Minh một cái, “Được chưa?”
Cảnh Minh thì đang cực kì vui sướиɠ, anh ta cười tới mức ngã người lên sô pha, mặt Chloe thì có vẻ đã hiểu ra nhưng không nói gì cả, còn Bella thì đã bị chuyện mới xảy ra vừa này làm sốc tới mức không nói được gì, “Vậy nên…Người yêu cũ của Shaw là Eddy?”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Điểm Chí Manhattanhenge By Trĩ Sở
- Chương 61