Cảnh Minh nghĩ ra ý tưởng mới, vừa cầm bình rượu vừa cầm bình tỉnh rượu gọi mọi người tới ngồi trên sô pha, “Chúng ta chơi trò gì đi.”
“Chơi cái gì?” Bella cũng đứng dậy, “Tôi biết chơi bài brit.”
“Ai mà chơi bài brit nữa đại tiểu thư, cô sống trong thế kỉ mười tám à?” Anh ta không chút khách sáo mà trêu chọc, rồi lại đề ra ý tưởng của mình, “Hay chúng ta chơi truth or dare đi.”
Ninh Nhất Tiêu cười hừ một tiếng, “Cách nghĩa của cậu cũng không mới mẻ tới đâu.”
“Tôi không biết, tôi cứ thích chơi cái này đấy.” Cảnh Minh đúng dậy lấy cái chai rượu đỏ đã trống không vừa nãy lên đặt trên bàn trà, “Quay tới ai thì người đó phải trả lời thật lòng hoặc là thử thách, cực kì đơn giản.”
Anh ta ngồi trên sô pha đơn, còn Bella và Chloe thì ngồi trên sô pha đôi, Ninh Nhất Tiêu ngoài miệng nói ý tưởng này quá ngu, nhưng mà hắn lại giúp Tô Hồi kéo một cái ghế sang bảo cậu ngồi xuống, còn mình thì ngồi trên một cái ghế khác, giữa bọn họ chỉ cách nhau 30cm không xa không gần.
“Lấy chăn không?” Hắn hỏi một tiếng.
Tô Hồi lắc đầu nhưng mà Ninh Nhất Tiêu vẫn đem chăn quăng lên người cậu.
Cậu chỉ đành khoác chăn lên ngoài, cậu nhìn đồng hồ một cái, đã hơn chín giờ rồi, trong lòng cậu vẫn còn nhớ tới chuyện sinh nhật của Ninh Nhất Tiêu nên là cậu chủ động tới gần tới sát bên tai hắn, cậu nói nhỏ: “Anh không nói với bọn họ chuyện tổ chức sinh nhật bù sao?”
Ninh Nhất Tiêu rõ ràng lùi lại một chút, sau đó đột nhiên quay mặt đi.
Hai người bỗng dưng trở thành trạng thái mặt đối mặt, nhịp tim của Tô Hồi đột nhiên tăng lên cao.
“Không muốn tổ chức nhiều người thế này, trông lạ lắm.” Ninh Nhất Tiêu trầm giọng nói.
Tô Hồi bất giác lùi lại một chút, “Vậy thì thôi…”
Cậu lại không được mà đề nghị, “Mọi người có thể chia nhau ra ăn, không thì bánh kem cũng không ăn hết được đâu, cả 2 pound lận đấy, nó lớn lắm.”
Ninh Nhất Tiêu lại tự dưng trẻ con khác thường, “No way.”
Tô Hồi bắt đầu tò mò sáu năm nay hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, gặp những người nào mà sao đột nhiên lại biến thành dáng vẻ như thế này.
Ai mà biết lúc mà bọn họ đang xì xào xì xào thì Cảnh Minh đã bắt đầu lượt đầu tiên, cái chai rượu bắt đầu chuyển động, tốc độ từ nhanh đến chậm rồi dần dần dừng lại, cuối cùng – nó dừng lại trước Ninh Nhất Tiêu.
“Shaw!” Cảnh Minh cứ như khua chiêng gõ trống lên, âm thanh cực kì lớn, “Cậu đúng là đứa con trời chọn của ngày hôm nay đấy, nhanh nhanh nhanh, chọn một cái đi, sự thật hay thử thách đây?!”
Kem cứ như nghe hiểu được những tương tác giữa bọn họ vậy, nó hưng phấn quay vòng tròn.
Bella và Chloe cũng cực kì hóng chuyện.
“Tôi cảm thấy Shaw sẽ chọn nói thật.” Bella căn cứ theo ấn tượng khắc bản của mình, cô chắc chắn, “Anh ta là người rất dám nói.”
“Cũng không chắc đâu.” Chloe tỏ vẻ phản đối, “Shaw là phái hành động.”
Ninh Nhất Tiêu híp mắt lại, hắn cực kì không phối hợp, “Tôi không chọn cái gì hết, do cậu đột nhiên đòi chơi chứ, tôi có đồng ý đâu.”
Tô Hồi cũng nhịn không được, cậu nhìn hắn một cái, “Sao anh lại thế chứ?”
Ninh Nhất Tiêu nhìn về phía cậu, “Anh làm sao?”
“Không được không được, tới lượt cậu rồi, mỗi người đều thế này thì trò chơi này của tôi chơi thế nào được nữa.” Cảnh Minh nửa khuyên nửa dỗ, tốn cả một lúc mới thuyết phục được Ninh Nhất Tiêu.
“Ây da, tí nữa cậu cũng được hóng chuyện của người khác mà.”
Ninh Nhất Tiêu khựng lại, hắn cảm thấy Cảnh Minh nhất định sẽ giở trò trong phần sự thật, hắn không muốn trả lời những vấn đề khiến cho con người phải bối rối, “Thử thách đi.”
“Chắc chưa? Không được đổi đâu nhé.” Cảnh Minh nói xong thì lấy app trên điện thoại ra cho Ninh Nhất Tiêu ngẫu nhiên ấn vào màn hình điện thoại một cái, nó sẽ tự động nhảy lên một yêu cầu của thử thách ra.
Ninh Nhất Tiêu tùy ý ấn một cái, “Được chưa?”
“Đợi một chút, cái hệ thống này nó phải chạy một lúc.”
“Chậm vậy, ai viết đấy.” Ninh Nhất Tiêu bắt đầu bắt bẻ chương trình người ta viết.
“Được rồi được rồi.” Cảnh Minh nhìn yêu cầu thử thách nhảy ra trên màn hình, anh ta không nhịn nổi lập tức cười phụt ra.
Bella cực kì tò mò, cô lập tức đổi chỗ sấn tới nhìn thử, “Cái gì đấy? Cho tôi xem nữa.”
Cô xem xong cũng bật cười, khiến cho Ninh Nhất Tiêu có một dự cảm không lành khó hiểu.
Cảnh Minh đã cười không ra hơi, chỉ đành để Bella đọc nội dung trong đó ra, “Xin hãy gọi cho người yêu cũ một cuộc, nói với người đó rằng tôi ghét cậu.”
Chloe ăn một miếng snack khoai tây, cô nhịn không được mà cảm thán, “Cái này có ác quá không.”
Trọng điểm của Bella lại cực kì mới lạ, “Người yêu cũ này phải gọi cho người thứ mấy.”
“Cô có mấy người vậy tiểu thư Jones.” Cảnh Minh nhịn không được đi chọc ngoáy cô.
Chloe thì lại cười cười giải vây cho cô, “Chắc là người gần đây nhất, sớm quá thì thôi đi, cũng không được phù hợp cho lắm.”