Ninh Nhất Tiêu không biết anh ta lại tính kế gì nữa, nhưng mà thấy nửa thùng rượu mà anh ta mang tới là biết cái tên này không có lòng tốt rồi.
Quả nhiên, Cảnh Minh vừa ngồi xuống điện thoại đã vang lên, anh vừa bắt máy đã trực tiếp báo số nhà Ninh Nhất Tiêu.
“Cậu còn gọi ai nữa?” Ninh Nhất Tiêu liếc anh ta một cái.
Cảnh Minh cúp điện thoại, “Yên tâm đi, tôi không có đem bạn gái tới, hôm nay chúng ta chơi nghiêm túc, tôi gọi mấy người bạn có thể trò chuyện được.”
Lời của anh ta không biết là câu nào gảy trúng dây thần kinh của Tô Hồi, thế mà lại chọc cười cậu vào một bầu không khí lúng túng thế này.
Ninh Nhất Tiêu quay đầu nhìn Tô Hồi một cái, Tô Hồi nhanh chóng thu lại nụ cười, cậu giải thích: “Cảnh Minh nói tiếng Trung thật sự rất giống người bản địa.”
Cảnh Minh đắc ý nhìn sang một cái thật sến súa, anh ta nhanh chóng thu hoạch được một ánh nhìn tràn đầy sát khí của Ninh Nhất Tiêu.
Chuông cửa vang lên, Cảnh Minh lộn người qua sô pha chạy ra mở cửa, điều khiến bọn họ đều có hơi bất ngờ là người tới thế mà lại là Bella và bạn gái của cô ấy.
Nhìn thấy bọn họ, hình ảnh Tô Hồi đυ.ng phải bọn họ lúc đang hôn nhau lại lần nữa hiện lên, cái li trong tay rung lắc, nước trong li đổ lên đầu gối.
Vừa định rút tờ giấy thì một tờ giấy đã đưa tới trước mặt.
“Nhìn thấy ai mà kích động thế?” Ninh Nhất Tiêu mở miệng nói một cách ung dung.
“Không cẩn thận thôi.” Tô Hồi hắng giọng, cậu lau sạch nước đi rồi đặt li nước xuống.
Sao tự nhiên hung dữ vậy làm gì, không hiểu.
Kem hình như đói lắm rồi, nó muốn ăn nên Tô Hồi liền đặt đĩa ăn của nó trước bàn ăn để nó ăn cùng mọi người luôn.
Buổi tụ họp hai người bỗng dưng biến thành tụ họp năm người, trong lòng Ninh Nhất Tiêu không vui một chút nào, đến cả việc giả vờ ngoài mặt cũng không muốn làm, cuối cùng vẫn nờ Tô Hồi nhắc nhở nhỏ với hắn bằng tiếng Trung, “Anh đừng có xị mặt ra chứ.”
Ninh Nhất Tiêu quay đầu lại nhìn cậu lộ ra một nụ cười, “Phải thế này à?”
Trong lòng Tô Hồi cảm thấy hắn thật dễ thương nên cậu cố ý làm khó, “Có hơi giả.”
Ninh Nhất Tiêu cong khóe môi lên.
Tô Hồi chỉ sang, “Như vậy thì tốt hơn này.”
Nhịp đập của Ninh Nhất Tiêu có hơi nhanh, hắn quay mặt đi không nhìn cậu nữa. Bọn Cảnh Minh đem đồ ăn đặt lên cái bàn ăn thật lớn, mấy người đổ rượu ra, không khí bỗng dưng trở nên náo nhiệt, trông rất có ý vị ngày Tết.
“Đây là lần đầu tiên tôi đón Tết đấy.” Bella cảm thấy rất mới mẻ, cô kéo lấy tay của Chloe, “Tôi trước đây cũng muốn đón Tết nhưng mà cô ấy nói chỉ có hai người thì kì lạ quá, bọn tôi cũng không thể chạy tới phố người Hoa được.”
Ninh Nhất Tiêu không chút khách sáo, “Đón lễ tình nhân được rồi còn đón Tết Nguyên Đán làm gì.”
Bella chậc chậc mấy tiếng, “’Xem cái miệng anh ta kìa, hỏi sao giờ còn ế.”
Cảnh Minh nhìn Tô Hồi một cái, anh ta phát hiện thấy cậu nghe thấy từ này thì lại bất giác cúi đầu xuống, anh cảm thấy thú vị nên cố ý chọc cậu, “Nè, Eddy cũng độc thân mà nhỉ.”
Nghe thấy mình bị điểm danh, Tô Hồi ngẩng đầu lên, “Hả? Ừ…”
“Cái này không bình thường chút nào!” Bella tay chống lên má, một tay khác thì gõ lên bàn, “Sao cậu lại ế được? Người theo đuổi cậu chắc phải nhiều lắm nhỉ.”
Chloe nắm lấy tay của cô, cô ấy cũng nhìn về phía Tô Hồi tỏ vẻ đồng ý, “Đúng thế.”
Tô Hồi có hơi mất tự nhiên, cậu đang định phủ nhận nhưng không ngờ tới Ninh Nhất Tiêu ở bên cạnh đột nhiên mở miệng.
“Đúng là có rất nhiều.” Hắn nhướn mày, “Trước đây thì không nói, trước đó có ông bác sĩ, giờ còn có cả cậu học sinh mà em ấy dạy nữa, tên gì ấy nhỉ, Light? Lido? Li…”
Tô Hồi sửa lại, “Lion.”
(choima, tui mới nhận ra tui dịch sai tên của Lion, cậu này tên Lion chứ không phải Line nha, hèn chi cứ bảo Lai Ân đọc có giống Line đâu. Tiếng Anh phiên qua Trung nhức nách thật chứ. Nên là giờ tui bắt đầu sửa lại chương cũ nha, lỡ có sót thì báo tui với.)
Ninh Nhất Tiêu cầm li rượu lên lắc trong tay, “Em thì nhớ rõ quá nhỉ.”
Cảnh Minh cảm thấy có chuyện vui để hóng nên cực kì kích động, anh ta cố ý hùa theo, “Thật vậy sao? Học sinh đại học à? Chuyện tình thầy trò?!”
Tô Hồi lập tức giải thích, “Không phải đâu, do anh ấy nói lung tung dó.”
Ninh Nhất Tiêu nhấm một ngụm rượu đỏ, hắn nhướng mày một cái.
Chloe bắt được trọng điểm, “Trước đây? Trước đây Shaw có quen Eddy sao?”
Tình hình cụ thể thì Bella cũng không rõ lắm, “Hình như là bạn học ấy.”
Tô Hồi vốn đã có chút lúng túng, nhưng mà được cô cứu lời như vậy cũng không nói thêm gì nữa.
Như đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Bella kéo tay của Chloe chân thành xin lỗi với Tô Hồi, “Tôi trước đó có lừa gạt cậu, thật ra tôi không có quan hệ gì với Shaw cả, tôi có bạn gái rồi…”