Chương 1: Minh trạm
Minh Trạm là một người câm.
Chẳng qua Minh Trạm là một người câm không tự ti.
Tuy rằng cơ hồ tất cả mọi người đều dùng một loại ánh mắt thương tiếc để nhìn hắn nhưng Minh Trạm lại thấy bọn họ chỉ là lo bò trắng răng. Hắn sinh ra ở Trấn Nam Vương phủ, phụ thân của hắn là Trấn Nam Vương Phượng Cảnh Nam, chính là thổ hoàng đế tại nơi này, ngay cả đương kim hoàng đế cũng phải nhường ba phần.
Thân mẫu của hắn là Trấn Nam Vương chính phi, tuy rằng cữu cữu ở tận đế đô nhưng cũng xuất thân là hầu môn quý đệ, không phải người thường.
Mà hắn chính là đích tử duy nhất của Trấn Nam Vương.
Xem đi, thân phận tôn quý cỡ nào a.
Tuy nhiên hắn không thể nói chuyện nên lại bị loại khỏi quyền thừa kế. Nhưng mà có quan hệ gì, với thân phận của cha hắn, của hồi môn của nương hắn, cho dù ngày sau ra riêng thì hắn cũng có thể được chia một phần tư gia tài xa xỉ, cũng đủ để hắn chi tiêu tám đời rồi.
Minh Trạm chưa từng thấy làm thế tử có gì tốt, cha của hắn không phải là Vương gia bình thường mà chính là kẻ được mọi người thường ví với Phiên vương, là mối họa ngầm mà đế vương hận nhất, chấp chưởng hai tỉnh Vân Quý, cai quản cả đội quân tinh binh, bất cứ lúc nào cũng có thể cầm cờ nổi dậy.
Cho nên mỗi khi Minh Trạm nghĩ đến thì đều phải kinh hồn khϊếp vía thay cho phụ thân của hắn, e sợ không biết khi nào thì sẽ bị đưa đến đế đô làm chất tử, hoặc là hoàng bá phụ ở tận đế đô một ngày nào đó uống lộn thuốc rồi hạ chỉ triệt Phiên, sau đó sẽ là gió nổi mây phun, máu chảy thành sông, yêu hận tình cừu gì gì đó. (chất tử = con tin)
Cũng may hắn là một người câm, không đến phiên hắn đi làm chất tử, cũng không đến phiên hắn đi đến đế đô để làm tin.
Kỳ thật nói là chất tử thì quá khó nghe.
Toàn bộ triều đình Đại Phượng chỉ có một phiên vương là Trấn Nam Vương.
Lai lịch của Trấn Nam Vương có vẻ truyền kỳ, nghe đồn Trấn Nam Vương đầu tiên chính là thân đệ của thái tổ khai quốc, khi dựng nước, huynh đệ hai người phân chia chênh lệch, thân đệ của thái tổ một mạch dẫn nhân mã chạy đến Vân Quý làm thổ hoàng đế. Thái tổ bất đắc dĩ, vì thể diện nên phong cho danh hiệu Trấn Nam Vương. Cai quản cả hai tỉnh Vân Quý, tất cả thuế má đều giao cho Trấn Nam Vương tự mình quản lý.
Nghe nói hai người có chết cũng không chịu nhìn mặt, chẳng qua vị Trấn Nam Vương này cả đời không có con nối dõi, cuối cùng chỉ đành để thái tổ chọn một tiểu hài nhi cho làm con thừa tự, kế thừa vương vị.
Sau này nhiều chuyện kỳ lạ hơn lại xảy ra, đa số Trấn Nam Vương đều không có con nối dõi, toàn chọn hoàng tử đương triều làm con thừa tự. Có người nói rằng vương vị của Trấn Nam Vương đã bị nguyền rủa, phàm là kẻ kế thừa vương vị đều đơn bạc con nối dõi, thậm chí không có lối thoát.
Lời truyền miệng này đến phiên Phượng Cảnh Nam thì hoàn toàn bị xem là hồ ngôn loạn ngữ, nói hưu nói vượn, luận điệu hoang đường.
Trấn Nam Vương Phượng Cảnh Nam nay chỉ mới ba mươi lăm tuổi, có bốn nam bốn nữ, miễn bàn đến nữ nhi cho đỡ phiền lòng. Khi hắn hạ sinh nhi tử đầu tiên thì vị thân huynh trưởng đang ngồi trên ngai vàng ở đế đô bắt đầu dò la chức vị thế tử.
Cũng không phải là lòng dạ của hoàng đế nhỏ mọn, thật sự là vương vị của Trấn Nam Vương quá mức quan trọng, hắn có thể đăng cơ làm hoàng đế cũng có quan hệ rất lớn đến thân đệ Phượng Cảnh Nam năm xưa bị xem làm con thừa tự của Trấn Nam Vương, mẫu thân còn sống, hai người vẫn bảo trì quan hệ huynh đệ hữu ái. Bất quá con người đều có tư tâm, tỷ như hoàng đế sẽ nghĩ đến việc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho nhi tử của chính mình mà không phải là nhi tử của huynh đệ, như vậy suy bụng ta ra bụng người, Vương gia cũng sẽ tính toán đem vương vị cho nhi tử của nhà mình kế thừa mà không phải để cho nhi tử của huynh đệ làm con thừa tự.
Thân là huynh trưởng, hoàng đế Phượng Cảnh Kiền hiểu rất rõ tâm tình của đệ đệ mình, với quan hệ của hắn và Phượng Cảnh Nam thì hắn cũng tin tưởng sự trung thành của Phượng Cảnh Nam, chẳng qua sự trung thành của thế tử Trấn Nam Vương thì phải để hắn tự mình bồi dưỡng mới được.
Cho nên khi Minh Trạm sinh ra, Phượng Cảnh Kiền liền bắt đầu tính toán đợi Minh Trạm lớn một chút thì sẽ đón Minh Trạm vào đế đô để học hành, trước tiên tạo quan hệ tốt với các hoàng tử, cũng có thể quan sát phẩm hạnh của Minh Trạm.
Không ngờ thượng thiên lại trêu đùa nhi tử của Phượng Cảnh Nam, Minh Trạm lại là một người câm.
Lúc ấy thứ tử Phượng Minh Lễ của Phượng Cảnh Nam đã sắp mười tuổi, Phượng Cảnh Kiền có một chút nôn nóng, trực tiếp viết tấu chương hỏi đệ đệ của hắn, “Ngươi tính cho người nào làm thế tử?”
Phượng Cảnh Nam hồi âm, “Thần đệ chưa đến tuổi phải sắc phong thế tử, hoàng huynh lo xa đến tận đây khiến đệ thật là xúc động.”
Phượng Cảnh Kiền lại đề nghị, “Vậy chọn một hai nhi tử tiến cung bầu bạn với hoàng tử đi.”
Phượng Cảnh Nam lại hồi âm, “Nhi tử của thần đệ vẫn còn nhỏ, khó phân biệt tư chất.”
Huynh đệ hai người một hỏi một đáp, thời gian thấm thoát thoi đưa, đảo mắt mới đó mà đã năm năm xuân thu.
Nay Minh Trạm đã mười tuổi. Long phượng song sinh của hắn là tỷ tỷ Minh Kỳ đương nhiên cũng mười tuổi.
………….
P/S: nghe thấy tội :>, nhưng chờ đi, vài chương nữa sẽ biết. Khai trương bộ mới, bộ này độ dài của truyện tùy hứng lắm, nên mở màn ta up 3 chương cho nó dài tí.