Hắn không cảm thấy mình đứng trên đỉnh gì cả, người ta còn sinh cho hắn một đệ đệ, thái độ nên tốt một chút, chủ yếu là tương lai Huệ phi không làm chuyện xấu, Thừa Hỗ không có ấn tượng tệ với nàng."Bảo Thanh, có nhớ ca ca không~" Chào hỏi xong, Thừa Hỗ vào thẳng chủ đề, hắn tới tìm đệ đệ chơi, tuy lúc trước nghe có người từng nhắc, nói hắn còn một đệ đệ Tái Âm Sát Hồn, Thừa Hỗ xem như không nghe thấy, vốn dĩ đệ đệ đó hắn chưa từng gặp, hơn nữa ngạch nương và a mã cũng chưa từng nhắc tới, vậy chứng minh rằng, a mã và ngạch nương đều không hy vọng hắn đi thăm đệ đệ.
Bảo Thanh là a mã ngầm đồng ý, hơn nữa hắn cũng thích đệ đệ khỏe mạnh, nhìn khổ người này, tương lai không nhỏ được, khó trách khi Tiểu Phúc tấn Na Lạp thị sinh chịu đủ đau khổ.
Đừng thấy Thừa Hỗ còn nhỏ, học tập không ít tri thức đời sau, hắn đã từng nhìn các bạn nhỏ từ tuổi trẻ đến trung niên thậm chí là lúc tuổi già.
Nhìn bọn họ kết hôn sinh con, dù nhiều hay ít cũng có chút kiến thức phụ sản, nhưng không phải quá sâu, một con quạ đen như hắn, cũng không thể đi làm đại phu phụ sản, lỡ như miệng quạ đen kêu thì sao.
"A." Bảo Thanh ba tháng, đôi mắt thực linh động, chỉ thấy hắn đá chân nhỏ, sức lực không nhỏ, chăn cũng bị hắn đá văng.
Nhìn thấy ca ca kích động quá mức, ngày nào Bảo Thanh cũng nhìn thấy ca ca, đối với người quen thuộc, hắn vẫn thực vui mừng, thậm chí còn muốn ngẩng đầu lên, ngẩng hẳn 90 độ.
"Đá chăn không tốt, sẽ bị phong hàn." Thừa Hỗ chân ngắn thấy đệ đệ đá chăn, tiến lên miệng nhỏ giáo dục đệ đệ, còn không quên cảnh cáo cung nhân chăm sóc Bảo Thanh, "Sau này các ngươi cần phải chú ý, đừng để a ca bị cảm lạnh."
"Dạ." Hoàng tử nói, làm sao bọn họ dám không nghe, trong cung không người không biết, Thừa Hỗ là con vợ cả duy nhất của hoàng đế và Hoàng Hậu, chẳng sợ hiện tại hoàng đế có ba người con, Thừa Hỗ là đặc biệt.
Nói không chừng tương lai còn sẽ kế thừa đại thống, hắn vừa là trưởng vừa là đích, thân phận như vậy, còn có ai?
Hơn nữa là tính cách, tính cách Thừa Hỗ tương đối hiền lành, còn thương huynh đệ, nếu tương lai làm hoàng đế thật, vậy nhất định là một minh quân.
Thừa Hỗ không ngờ trong mắt người khác, hắn là người đứng đầu được chọn bảo tọa hoàng đế, nếu mà biết, nhất định sẽ lắc đầu còn nhanh hơn cả trống.
Đùa cái gì đây, làm hoàng đế không còn vui nữa, khi hắn chuyển sinh thành quạ đen, thường xuyên nhìn lén a mã dẫn theo đệ đệ, mỗi đêm khêu đèn làm việc, lại nhìn tứ đệ đệ, quả thực mệt chết hắn.
So sánh với gian khổ của a mã và đệ đệ, nhìn nhi tử nhà lão tứ xem, sống hơn 80 tuổi, còn không tăng ca, không so sánh thì không có tổn thương.
Sự thật chứng minh, không được làm việc tăng ca!
Không được 996!
Không phải, trên người tứ đệ đệ, 996 cũng được.
A, một con quạ đen vui vẻ như hắn, tại sao phải tự hỏi mấy thứ này, đương nhiên là phải tận hưởng lạc thú trước mắt, đến chỗ Tiểu Phúc tấn, còn có thể ăn điểm tâm.
Không phải do Tiểu Phúc tấn chuẩn bị, a mã không cho phép hắn ăn bất cứ món nào trong cung, nga, ngoại trừ ở chỗ Ô Khố mụ mụ, cho nên điểm tâm này là mang từ Càn Thanh Cung đến xem như lễ vật thăm đệ đệ, thật ra là tự hắn muốn ăn.
Hừ hừ, ở Càn Thanh Cung có Cố thái giám nhìn, hắn không dám ăn nhiều, đến chỗ đệ đệ, còn ai dám ngăn cản hắn?"
Thừa Hỗ cũng không ngốc, lỡ như ăn vụng điểm tâm mà bị sâu răng, vẫn là hắn xui xẻo, ăn điểm tâm xong phải đánh răng súc miệng, đảm bảo từng cái răng đều được vệ sinh sạch sẽ.
So với các bạn nhỏ không thích đánh răng, Thừa Hỗ đánh răng nghiêm túc hơn nhiều.
Ngay cả bàn chải đánh răng, đều là định chế riêng, Thừa Hỗ vẫn luôn cảm thấy, Tạo Bạn Xử là một nơi thần kỳ, chỉ cần nói ra yêu cầu đủ cụ thể, Tạo Bạn Xử nhất định làm ra được.
Dẫn tới Thừa Hỗ yêu cầu ngày càng nhiều, gần đây bàn chải đánh răng kem đánh răng đều làm ra, khẩu vị dần dần tăng lên, ngay cả Khang Hi cũng thực vừa lòng, ai không thích miệng thơm mát.
Lập tức cảm thấy nhi tử béo lăn lộn cũng có tác dụng, ít nhất ở phương diện cải thiện cuộc sống thì không tồi, lão phụ thân rất là vui mừng.
"Làm gì đó?" Khang Hi thấy một đống cát bên ngoài Càn Thanh Cung, lúc trước Thừa Hỗ muốn, bây giờ vừa mới đưa đến.Phải vận chuyển từ bờ biển đến đây, cũng không phải một việc dễ dàng, mà cát bây giờ ở ngay trước mặt, nhi tử béo nhà hắn ngồi trên cát.
"Nghịch cát." Thừa Hỗ tỏ vẻ vui vẻ, hắn đã sớm muốn làm như vậy, đáng tiếc lúc trước thân quá cao, không có mặt mũi làm vậy.
Rốt cuộc trong trò sa hố, chỉ có ấu tể nho nhỏ, quạ đen không thể mất mặt như vậy được.
Bây giờ được rồi, hắn muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, còn có một đám tiểu thái giám chơi cùng, không còn cách khác, móng vuốt béo không linh hoạt chút nào, không dài ra nổi.
Không sai! Đương nhiên là hắn muốn lớn, muốn xây lâu đài, cái loại phòng lớn tối om này, hắn không thích chút nào.
Thấy a mã không đi, tay Thừa Hỗ cầm xẻng nhỏ, nghiêng đầu mời, "A mã, chơi?"
Suy nghĩ của a mã rất đơn giản, nếu không đi, thì chính là muốn gia nhập!
Không cần ngại, quạ đen rất hào phóng, cát cũng đủ nhiều.
"Thôi, tự con chơi đi." Khóe miệng Khang Hi co giật, sao hắn lại cảm thấy nhi tử béo nhà mình đáng tin, không thể nào, nhãi con chỉ cần sống vui vẻ là được.
Quạ đen tỏ vẻ, a mã không có cùng hứng thú, đắp cát vui như vậy, vậy mà cự tuyệt hắn.
Hắn tìm cớ cho a mã, không biết hắn tri kỷ, tra nam!