Trời sập xuống còn có đỉnh cao, không đến mức một con quạ đen phải chịu.Mặc dù là trọng sinh, đầu nhỏ hơn hai tuổi, cũng chỉ có thể ăn uống chơi!
Không thể chứa nhiều thứ hơn, nếu không đầu sẽ nổ tung.
Người Tạo Bạn Xử cũng phải dùng toàn bộ năng lực, không làm thất vọng Khang Hi tiêu bạc, mặc dù bạc có thể dùng không nhiều lắm, Khang Hi làm hoàng đế, cũng không thể để người bên cạnh khổ.
Dù quốc khố không giàu có, chính Khang Hi khẳng định vẫn phải có bạc, mấy đời thế hệ tổ tiên tích góp, thường nhân không thể tưởng tượng phú quý xé trời.
Làm đồ chơi cho nhi tử, quả thực chính là mưa bụi.
Qua chừng hai ngày, Khang Hi cũng chơi với nhi tử béo hai ngày, phát hiện chơi với nhãi con thật vui, không muốn trả cho Hoàng Hậu.
Chủ yếu là Khang Hi không tiếp xúc với những đứa bé khác, cũng không rõ con nít đáng sợ cỡ nào, cho rằng đều dễ nuôi giống như nhi tử béo.
Thừa Hỗ cũng có thể nói là đứa nhỏ bớt lo nhất, không gì sánh nổi!
Chỉ tiếc, bây giờ Khang Hi không biết.
Từng có kinh nghiệm nuôi nhi tử béo, Khang Hi tự nhận là nuôi con quá dễ dàng, thậm chí còn phát ngôn với Hoàng Hậu Hách Xá Lí thị, sau này hắn có thể chăm Thừa Hỗ nhiều hơn, rốt cuộc dễ dàng như vậy.
Thừa Hỗ ở Càn Thanh Cung ăn thực nhiều, diện mạo đáng yêu, miệng nhỏ lại ngọt, gặp ai cũng kêu, ai thấy hắn cũng khen một tiếng thật ngoan, quả thực là đứa trẻ lý tưởng.
Ở Càn Thanh Cung, Thừa Hỗ thường xuyên nhìn thấy một ít đại thần, chỉ có đại thần Khang Hi tín nhiệm, mới có tư cách lại đây.
Thừa Hỗ ngồi trên thảm chơi, nhận ra một ánh mắt, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy một diện mạo quen mắt.
Người đó vừa thấy Thừa Hỗ nhìn qua, hai mắt lập tức tỏa sáng, yêu thích sắp tràn ra ngoài, không phải ai khác, là ngoại thúc tổ phụ, Tác Ngạch Đồ.
Không nhận thấy được ác ý, đều là tràn đầy từ ái, Thừa Hỗ từng trải vài lần, cũng đã quen rồi.
"Tổ tổ~" Thừa Hỗ cho Tác Ngạch Đồ một nụ cười rạng rỡ, đối với đại thúc hiền lành này, Thừa Hỗ vẫn cho sắc mặt tốt, tuy sau này dẫn đệ đệ đi sai đường, rốt cuộc vẫn chưa xảy ra.
Nhưng đời này có hắn ở đây, đệ đệ tuyệt đối không thể đi sai, nhất định không thể!
"Ngươi đúng là có bản lĩnh." Khang Hi thấy nhi tử béo ngoan ngoãn, không ngăn cản, rốt cuộc Tác Ngạch Đồ bản lĩnh không nhỏ, lại là thân đệ đệ nhạc phụ, con của hắn kêu một tiếng ngoại thúc tổ, không phải không được.
"Nô tài sợ hãi." Tác Ngạch Đồ không phải loại người hồ đồ, ít nhất ở ngay lúc này, đầu óc hắn vẫn vô cùng linh hoạt.
Được hoàng tử kêu tổ tổ, không phải là hắn không cần đầu.
Dù hoàng đế trẻ tuổi không làm gì hắn, ít nhất, nếu khiến lòng hắn không thoải mái, vận làm quan sau này sẽ khó khăn.
"Hoàng Thượng, Tạo Bạn Xử đưa tới." Lúc này Cố đại thái giám đi đến, cung kính nói với Khang Hi.
"Nga? Nhanh trình lên đây." Khang Hi nghe xong lập tức có tinh thần, đã đợi vài ngày rồi, lòng hiếu kỳ của Khang Hi cũng không ít hơn trẻ con là bao.
???
Là hắn nhìn lầm ư, a mã còn kích động hơn cả hắn?
Có một dự cảm xấu...
Thực ra, Thừa Hỗ ở chung với a mã lâu rồi, phát hiện a mã có một tâm hồn ấu trĩ, thời trẻ hắn phải nhìn lầm a mã thế nào, mới cảm thấy a mã cao lớn ổn trọng.
Thật ra bên trong chính là quỷ ấu trĩ!
Nhưng Thừa Hỗ hiểu chuyện, không thể vạch trần người lớn hiểm ác, chủ yếu là đánh không lại, một bàn tay của a mã đã ấn hắn xuống được, nhớ lúc trước a mã ấn hắn trên giường, hắn như rùa đen không thể xoay người, sốt ruột!
Hắn phải làm sao đây, đương nhiên là khoan hồng độ lượng tha thứ cho a mã.
Nhóm người làm dâng đồ chơi do người Tạo Bạn Xử làm lên, ước chừng mười mấy khay, hỏi tại sao không phải là rương, a, dùng rương thì làm sao biết đồ quý trọng.
Tháo vải đỏ trên khay, xuất hiện trước mặt Khang Hi và Thừa Hỗ, đương nhiên là một đống linh kiện, chẳng qua là phân loại tốt.
Đại thái giám lại đưa một bản vẽ, đúng vậy, vẽ vô cùng tỉ mỉ, đồ ngốc nhìn cũng có thể làm được.
Thừa Hỗ há hốc mồm trong nháy mắt, đây là xếp gỗ hắn muốn?!
Mẹ nó đây chính là một tòa thành!
Không biết thợ thủ công Tạo Bạn Xử, làm thế nào trong mấy ngày ngắn ngủi, tạo ra được một công trình lớn tới vậy.
Thừa Hỗ không biết, bởi vì yêu cầu của hắn, Tạo Bạn Xử còn được dẫn dắt, chỉ là một tòa thành thì có gì thú vị, Đại Thanh có nhiều kiến trúc nổi tiếng, dùng hết đi!
Đương nhiên đồ chơi trước mặt hắn, không phải loại móng vuốt nhỏ có thể chơi, hắn hoài nghi, Tạo Bạn Xử cố ý.
Con nít chơi không được nhưng đổi lại người lớn như Khang Hi thì thích hợp, Khang Hi gấp gáp muốn thử, không chờ được nữa.
Thừa Hỗ muốn khóc, tại sao rõ ràng là đồ chơi cho hắn, hắn lại lưu lạc đến mức nhìn linh kiện?
Chờ Hách Xá Lí thị tới thăm nhi tử, hết cách, nhi tử béo bị trượng phu chế trụ, nàng chỉ có thể ngẫu nhiên đến đây một chuyến, đúng lúc nhìn thấy Thừa Hỗ cau mày, đầu to đầu nhỏ cùng chơi một món đồ chơi.
"Đây là?" Hách Xá Lí thị buồn bực nhìn đại thái giám bên cạnh.
"Hồi Hoàng Hậu nương nương, đây là đồ chơi mà a ca muốn do Tạo Bạn Xử đưa tới, Hoàng Thượng đang dạy a ca." Không thể không nói, sao người ta có thể làm đại thái giám, ngôn ngữ nghệ thuật này, chữ dạy nghe rất diệu.
Đương nhiên Thừa Hỗ nghe đại thái giám nói, khóe miệng hít lên, thôi, cho a mã chút mặt mũi, không vạch trần.
"Ngạch nương~" Thừa Hỗ nhìn thấy Hách Xá Lí thị, lập tức kêu to ngọt ngào, cũng không cần ngạch nương ôm.
Chủ yếu là lần trước bị a mã giáo dục, ngẫm lại ngạch nương, hắn đã lớn vậy rồi, còn muốn ngạch nương ôm, đúng là hơi quá đáng.
Nhịn xuống xúc động muốn ôm ngạch nương, hắn đã lớn rồi, không thể muốn ôm mãi, anh, vẫn muốn ôm.
Đời trước hơn hai tuổi hắn đã mất, không làm nũng trong lòng ngạch nương nhiều được, Thanh cung quy củ nghiêm ngặt, không cho phép hoàng tử thân cận với mẫu thân quá mức, cho dù Hoàng Hậu sinh ra, cũng không có gì khác.