Tham gia xong hôn lễ, Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên trở lại vương phủ. Sau khi tham gia hôn lễ ở Vân vương phủ trở về, Triệu Khả Nhiên vẫn luôn tươi cười, xem ra tâm tình rất tốt. Cho dù đến lúc ngủ, nụ cười trên khóe miệng nàng vẫn không biến mất.
“Sao vậy? Vật nhỏ, ta cảm thấy dường như hôm nay nàng rất cao hứng.” Tư Đồ Húc cảm thấy kì quái, “Giống như từ lúc nàng đi tân phòng, sau khi trở về, tâm tình vẫn tốt vô cùng, thế nào, xảy ra chuyện tốt gì sao? Ta vốn nghĩ là nàng nhìn thấy Lâm Tú Tú, tâm tình sẽ rất tệ.”
“Ha ha, Húc, cái này chàng không biết đâu!” Triệu Khả Nhiên cười trả lời, “Hôm nay không phải ngày đại hỉ của Lâm Tú Tú sao? Ta đặc biệt tặng cho nàng một phần quà! Bảo đảm có thể làm cho đêm tân hôn của nàng tối nay trôi qua tuyệt đối đặc sắc.”
“Vật nhỏ, rốt cuộc nàng đã làm chuyện gì?” Tư Đồ Húc cười kéo Triệu Khả Nhiên vào trong ngực, “Nàng nói ra để ta cùng nhau vui vẻ.”
“Hôm nay, không phải ta và Y Y đi tân phòng sao? Sau đó Lâm Tú Tú để cho Y Y ra ngoài.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười xấu xa, thoạt nhìn giống như một tiểu hồ ly giảo hoạt, “Sau đó trong phòng chỉ còn lại có hai người ta và Lâm Tú Tú, nàng vẫn luôn cho là hôm nay nàng trở thành bộ dáng này, đều là lỗi của ta, ta nghe nhiều, cũng phiền lòng. Nhưng mà, ta không cẩn thận thấy được ngoài cửa sổ có người đến, chắc hẳn là Vân vương! Có lẽ hắn muốn đến xem tân nương một chút!”
“Xem ra hẳn là Lâm Tú Tú nói gì đó, bị Tư Đồ Vân nghe được!” Tư Đồ Húc cười hỏi, “Hơn nữa hẳn là không phải lời nói tốt gì! Nếu không, làm sao nàng có thể cao hứng như vậy?”
“Húc, chàng thật sự hiểu rất rõ ta.” Triệu Khả Nhiên ôm cổ Tư Đồ Húc, cười ấn xuống một nụ
hôn trên mặt hắn, “Chàng nói đúng rồi. Chỉ là, những lời đó đều là lời thật lòng của Lâm Tú Tú! Ta chỉ là hướng dẫn nàng nói ra mà thôi. Thật ra thì trong lòng Vân vương đại khái cũng hiểu rõ, sở dĩ Lâm Tú Tú nguyện ý gả cho hắn, là bởi vì thân phận của hắn mà thôi. Nhưng biết là một chuyện, chính tai nghe được lại là một chuyện khác. Còn nữa, ta tin tưởng không có nam nhân nào nguyện ý nghe thê tử nói mình là một người vô dụng! Nhất là hoàng tử giống như Vân vương vậy, vừa sinh ra liền bị nhiều người cầm tay lớn lên.”
"Xem ra sau này Lâm Tú Tú sẽ không dễ chịu!” Tư Đồ Húc cười nói, “Nghe được những lời đó, Tư Đồ Vân đối với Lâm Tú Tú hẳn là không có hảo cảm gì! Ban đầu, bọn họ không phải vì yêu mà kết hợp, hiện tại lại bị hắn nghe được những lời này, cho dù hắn muốn đối tốt với Lâm Tú Tú, tự ái của hắn cũng không cho phép!”
“Không sai, ta chính là muốn cho Lâm Tú Tú sống khổ sở.” Triệu Khả Nhiên nhún vai một cái, bộ dáng ra vẻ vô tội, “Thật ra thì ta cũng không muốn như vậy, chỉ là hận ý của Lâm Tú Tú đối với ta thật sự quá sâu, cho nên nàng nhất định sẽ tìm cơ hội hại ta. Nếu cuộc sống của nàng trôi qua quá thư thái, không phải nàng sẽ có rất nhiều thời gian nghĩ đến âm mưu quỷ kế sao? Cho nên! Ta mới để cho nàng vội vàng một chút, như vậy, nàng cũng sẽ không có thời gian đến gây phiền toái.”
“Được rồi, vật nhỏ, không cần nói chuyện của người khác.” Tư Đồ Húc ôm lấy Triệu Khả Nhiên, đi tới bên giường, “Chúng ta vẫn nên đi nghỉ ngơi sớm!”
Triệu Khả Nhiên thuận theo rúc vào trong ngực Tư Đồ Húc. Không bao lâu, trong phòng truyền ra từng đợt âm thanh xấu hổ, ngay cả ánh trăng trên bầu trời cũng bởi vì xấu hổ mà trốn vào trong tầng mây.
Mà cùng một thời gian, trong phủ Thái tử, lại có người không ngủ được, đó chính là Tần Y Miểu.
Lúc này mặc dù đã là đêm khuya, nhưng trong điện Phiêu Miểu, lại truyền tới một trận tiếng mắng.
“Triệu Khả Nhân, tiện nhân ngươi, lại dám ở trong tối quyến rũ Thái tử.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn
Tần Y Miểu ở trong phòng mình, tay dùng lực nện vào mặt bàn, biểu tình trên mặt kéo căng, trong ánh mắt tản ra từng trận lạnh lùng. Có thể nhìn ra được, hiện tại nàng đang trong cơn thịnh nộ. Một tờ giấy rơi trên mặt đất, phía trên viết chằng chịt chữ. Mà lúc này trong phòng cũng chỉ có nàng và Thường ma ma luôn chăm sóc nàng từ nhỏ.
“Thái tử phi, trước tiên người không nên tức giận.” Thấy Tần Y Miểu tức giận như vậy, Thường ma ma vội vàng mở miệng trấn an, “Còn nữa, không cần cáu kỉnh, người phải nhớ, bây giờ người đang ở trong phủ Thái tử, không phải ở Tần quốc công phủ. Phải biết tai vách mạch rừng, nếu chuyện tối nay bị người khác biết, người sẽ gặp phiền toái.”
“Thường ma ma, ngươi nói ta đều biết.” Giọng của Tần Y Miểu tràn đầy tức giận, “Nhưng ta chính là không nhịn được! Ngươi không thấy sao? Kể từ khi Triệu Khả Nhân vào cửa, thời gian của Thái tử liền bị chia một nửa. Vậy cũng thôi, nhưng không ngờ nàng lại từng làm qua chuyện như vậy. Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy sao? Lúc trước, nàng đã âm thầm cùng Thái tử gặp mặt, chuyện như vậy, ngươi kêu ta làm sao nhịn!”
Kể từ lúc Triệu Khả Nhân gả vào cửa, Thái tử liền thay phiên ở điện Phiêu Miểu của Tần Y Miểu
và Khả Nhân cư của Triệu Khả Nhân qua đêm. Đối với điểm này, mặc dù trong lòng Tần Y Miểu rất không thoải mái, nhưng cũng không có biện pháp.
Nhưng hôm nay, nàng lại biết một chuyện khác. Trước đó, nàng tìm người điều tra Triệu Khả Nhân, nhưng cái gì cũng không tra được. Sau đó lại nàng liền thông qua người khác, tìm được tổ chức tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ - Diêm La Điện đến giúp đỡ điều tra chuyện Triệu Khả Nhân. Hôm nay nàng đến lấy kết quả, nhưng không ngờ nàng lại thấy được một tin tức làm cho người ta khϊếp sợ như vậy, đó chính là lúc Triệu Khả Nhân còn hôn ước, cũng đã bắt đầu hẹn hò cùng Thái tử. Nghĩ đến đây, nàng không nhịn được hỏa khí của mình.
“Thái tử phi, cho dù không có biện pháp nhịn, người cũng phải nhịn xuống.” Thường ma ma vội vàng mở miệng khuyên, “Những thứ đồ này, người đều gạt Thái tử, tự mình điều tra. Nếu để cho Thái tử biết người ở đây tra những thứ này, sợ rằng sẽ chọc cho Thái tử chán ghét.”
Thường ma ma luôn hầu hạ Tần Y Miểu tù lúc nhỏ. Thường ma ma tâm tư cẩn thận, đầu óc linh hoạt, làm việc rất chu toàn, điểm quan trọng nhất chính là đủ trung thành. Cho nên Trương Mạn Nhi mới có thể để cho bà đến phủ Thái tử với Tần Y Miểu, vì để cho bà ở bên cạnh phụ trợ Tần Y Miểu.
“Ma ma, ngươi nói ta đều hiểu.” Lửa giận trong lòng Tần Y Miểu như thế nào cũng không tiêu được, “Nhưng Triệu Khả Nhân thật sự khinh người quá đáng. Trước đó, rõ ràng ta cũng đã cảnh cáo nàng, nhưng không ngờ nàng vẫn dám bí mật quyến rũ Thái tử.”
“Tiểu thư, trong lòng người tức giận, nô tỳ đều hiểu, nhưng mà có một điều người nhất định phải biết.” Thường ma ma tỉnh táo mở miệng phân tích, “Sở dĩ Triệu Khả Nhân có thể làm như vậy, đó cũng là bởi vì Thái tử đối với nàng có tâm, nếu không, nàng tuyệt đối không thấy được Thái tử. Hơn nữa, người nhìn những kết quả điều tra này, chắc cũng biết, giống như Vọng Nguyệt Lâu vậy, nếu không phải là Thái tử điện hạ đặt chỗ, Triệu Khả Nhân căn bản không tới. Cho nên, người phải biết rằng hẳn là Thái tử điện hạ chủ động mời.”
“Nhưng mà, nàng có thể cự tuyệt!” Thường ma ma nói, Tần Y Miểu đều biết rõ, nhưng nàng không muốn thừa nhận sự thật Thái Tử thích Triệu Khả Nhân, “Còn nữa, khi đó, nàng vẫn còn hôn ước trong người. Nếu nàng không đến nơi hẹn, vậy nói không chừng Thái tử sẽ phai nhạt!”
“Thái tử phi, hiện tại nói gì cũng đã chậm, Triệu Khả Nhân hiện tại đã là thứ phi Thái tử.” Mặc dù Thường ma ma cũng rất đau lòng Tần Y Miểu, nhưng bà lúc nào cũng duy trì lý tính, như vậy mới trợ giúp nàng tốt nhất, “Tất cả đã thành định cục. Cho dù bây giờ chúng ta biết những chuyện này, cũng vô ích. Còn nữa, nguồn gốc của những điều này đều là người chúng ta không thấy mặt, nếu như bị người khác biết chúng ta tìm tổ chức giang hồ tra những thứ này, vậy chúng ta cũng sẽ có phiền toái.”
“Ngươi nói ta thẳng thắn.” Tần Y Miểu tức giận vỗ bàn một cái, “Nếu trước kia Triệu Khả Nhân gả đi trước, vậy bây giờ cũng sẽ không có nhiều sự tình xảy ra. Nếu sớm biết Triệu Khả Nhân vì gả cho Thái tử, ở sau lưng làm nhiều thủ đoạn như vậy, thì đã tìm cách ngăn cản nàng gả vào.”
“Thái tử phi, trong lòng người khổ, nô tỳ đều biết.” Thường ma ma mở miệng trấn an nói, “Chỉ là hiện tại trước mắt, chúng ta cái gì cũng không làm được!”
“Thường ma ma, ta thật sự vô cùng muốn đem tất cả những chuyện này truyền ra!” Giọng của Tần Y Miểu tràn đầy hận ý, “Đến lúc đó, sợ là Triệu Khả Nhân sẽ phải bị tất cả mọi người khiển trách! Đến lúc đó, ta muốn hảo hảo nhìn một chút, Thái tử còn có thể bảo toàn cho Triệu Khả Nhân hay không.”
“Thái tử phi, người tuyệt đối không thể làm như vậy!” Nghe được Tần Y Miểu nói, Thường ma ma thất kinh, bà vội vã mở miệng nói, “Nếu bây giờ ngươi đem chuyện này nói ra, sẽ liên lụy đến Thái tử. Trước đó, Triệu thứ phi và Trung Nghĩa hầu phủ vẫn có hôn ước trong người, Thái tử và nàng bí mật gặp gỡ, nếu hoàng thượng biết, vậy Thái tử cũng không thoát được quan hệ.”
“Ta biết.” Giọng của Tần Y Miểu có chút phiền não, “Những thứ này không cần ngươi nói, ta cũng biết, nếu như ta nói ra, không chỉ có Triệu Khả Nhân, ngay cả Thái tử cũng sẽ dính líu. Hiện tại Thái tử đã là phu quân của ta, ta sẽ không hại hắn.”
“Thái tử phi, nếu người đã nghĩ thoáng như vậy, vậy cũng tốt.” Nghe được Tần Y Miểu nói, Thường ma ma thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng mà, Thường ma ma, ta thật sự không muốn dễ dàng bỏ qua cho Triệu Khả Nhân.” Ánh mắt của Tần Y Miểu tràn đầy hận ý, “Trước kia, ta đã cảnh cáo Triệu Khả Nhân, nhưng không ngờ nàng vẫn vụиɠ ŧяộʍ quyến rũ Thái tử. Còn nữa, lúc đầu, nàng ghen tỵ ta, muốn cướp đi đồ của ta rồi. Tựa như nàng biết ta muốn mua bạch ngọc Quan Âm chúc thọ trong thọ yến của tổ mẫu, nàng liền lên trước một bước mua đi.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn
“Thái tử phi, người muốn đối phó Triệu thứ phi, nô tỳ sẽ không phản đối.” Thường ma ma gật đầu, “Hơn nữa, nô tỳ sẽ dốc toàn lực hiệp trợ người. Chỉ là, người cũng không nên lỗ mãng hành động, nếu không, đến lúc đó không được gì, ngược lại tạo thêm nhược điểm cho mình.”
“Ta biết.”
“Thật ra thì Thái tử phi, người cũng không cần quá lo lắng.” Thường ma ma mở miệng trấn an, “Người là đại tiểu thư Tần quốc công phủ, bối cảnh của người mạnh hơn so với Triệu thứ phi nhiều. Thái tử muốn lên ngôi vị hoàng đế, vậy thì tuyệt đối không thể thiếu sự ủng hộ của phụ thân người, cho nên, cuối cùng, người luôn có ưu thế.”
“Đó là đương nhiên.” Nói đến nhà mẹ đẻ của mình Tần Y Miểu rất kiêu ngạo, “Chỉ bằng Triệu Khả Nhân, nàng muốn đấu với ta, cũng không nhìn mình một chút rốt cuộc có bao nhiêu cân lượng. Còn nữa, thậm chí nàng căn bản cũng không phải là người Trấn Bắc Hầu phủ, dượng cũng không kế thừa tước vị, mà Trấn Bắc hầu cũng đã nói, ông không có cháu gái Triệu Khả Nhân này.”
Tư liệu Tần Y Miểu nhận được rất cặn kẽ, ngay cả chuyện Triệu Khả Nhân và Triệu Lâm trở mặt, cũng ghi chép nhất thanh nhị sở.
“Thái tử phi, người nói, chuyện Triệu thứ phi và Trấn Bắc hầu trở mặt, Thái tử có biết không?” Thường ma ma đột nhiên mở miệng hỏi.
“Làm sao vậy?” Đối với vấn đề Thường ma ma thình lình hỏi, Tần Y Miểu có chút không hiểu, “Thường ma ma, ngươi nghĩ đến cái gì sao?”
“Thái tử phi, nô tỳ nghĩ như vậy.” Thường ma ma mở miệng giải thích, “Sở dĩ Thái tử cưới Triệu thứ phi, nguyên nhân trong đó trừ bởi vì có hảo cảm với nàng, còn có một điểm rất quan trọng, chính là có Trấn Bắc Hầu phủ sau lưng nàng, đây cũng là giá trị lớn nhất của Triệu thứ phi.”
“Thường ma ma, ngươi nói là…” Hai mắt Tần Y Miểu tỏa sáng.
“Thái tử phi, người nói nếu Thái tử biết Triệu thứ phi trở mặt với Trấn Bắc hầu, người nói hắn có thể thương yêu Triệu thứ phi nữa hay không?” Thường ma ma mở miệng cười nói, “Còn nữa, nếu không có Trấn Bắc hầu làm núi dựa, Triệu thứ phi còn có thể đứng vững gót chân sao?”
“Không sai, chúng ta có thể đem chuyện này truyền đi.” Ánh mắt Tần Y Miểu thoáng qua một tia sảng khoái, “Đến lúc đó, ta muốn xem, không có Trấn Bắc Hầu phủ làm núi dựa, Triệu Khả Nhân còn lấy cái gì so với ta. Nếu không có ích lợi, ta lại muốn xem, nàng có thể dựa vào sự sủng ái của Thái tử sinh tồn bao lâu.”
“Thái tử phi, người cứ yên tâm, chuyện này, nô tỳ sẽ tìm người làm xong.” Thường ma ma cười nói, “Thật ra thì người cũng không cần quá coi trọng Triệu thứ phi này, nếu nàng là người thông minh, vậy thì sẽ không trở mặt với Trấn Bắc hầu.”
“Ta biết.” Tần Y Miểu lạnh giọng phân phó nói, “Thường ma ma, bây giờ ngươi đem những thứ này truyền ra ngoài, tuyệt đối không thể để người khác biết, chúng ta có điều tra qua những thứ này.”
Thường ma ma gật đầu một cái, “Thái tử phi, nô tỳ biết nên làm thế nào, người cứ yên tâm.”
Tần Y Miểu nhếch miệng cười hả hê, Triệu Khả Nhân, ngươi cho rằng vị trí của ngươi có thể ngồi yên sao? Chỉ cần có ta một ngày, ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi dễ chịu.