Vì để bảo vệ cho hai nữ nhi, nghe Ngô ma ma nói biện pháp xong liền đem nha đầu bên người Bạch Cẩm Tú đi bán, nhưng dưới tình thế cấp bách bà quên mất rằng, những nha đầu đó đều là nha đầu hồi môn của Bạch Cẩm Tú.
Chuyện này nếu thật sự đem ra so đo thì sau này sợ là nhi tử cưới dâu sẽ rất khó khăn.
“Quên nói với Hầu phu nhân, chính miệng Ngô ma ma bên cạnh ngài nói… Hai vị tiểu thư của quý phủ đã cãi nhau với nhị muội ta còn động thủ đả thương người, ta đã trói lại cho người đưa đến chỗ nhị thẩm ta, Tưởng ma ma cũng đã trở về phủ Trấn Quốc công xin chỉ thị của tổ mẫu, Hầu phu nhân… Tự giải quyết cho tốt.”
Nói xong, Bạch Khanh Ngôn hành lễ với Tưởng thị, mang theo Bạch Cẩm Trĩ ra ngoài.
“Mẫu thân!” Đại tiểu thư Hầu phủ đang bị thương run rẩy, lo sợ nhìn Trung Dũng Hầu phu nhân Tưởng thị: “Phải làm sao bây giờ?”
“Nương!” Nhị tiểu thư cũng sợ tới mức khóc thành tiếng.
Tuy rằng nhị tiểu thư và Bạch Cẩm Tú đã cãi nhau, nhưng vết thương trên đầu Bạch Cẩm Tú là bị đại tiểu thư đánh, nhị tiểu thư lại đẩy người xuống nước.
Tưởng thị biết mình cần phải nhẫn nhịn thêm nữa, hiện giờ Trấn Quốc công phủ Bạch gia vẫn là gia tộc có quyền thế nhất Đại Đô Thành, muốn dàn xếp ổn thỏa, bà ta còn phải nén giận khom lưng cúi đầu: “Mau đi thỉnh Hầu gia!”
Nhưng không đợi Tưởng thị chạy tới nơi khom lưng cúi đầu thì nhị phu nhân Bạch gia đã sai người nâng Bạch Cẩm Tú ra khỏi phủ Trung Dũng Hầu, Tưởng ma ma còn mang xa giá* của Trưởng công chúa tới, phô trương thanh thế đưa Bạch Cẩm Tú hồi phủ.
*车驾:[xa giá] nghĩa là xe ngựa.
Tưởng thị vừa nghe thấy tim liền đập thình thịch, bà ta thật không ngờ rằng nhị phu nhân Lưu thị thế nhưng lại không màng đến tình cảnh ngày sau của Bạch Cẩm Tú mà bày ra tư thế xé rách mặt, thanh danh cũng không muốn.
Ngày đó nhị tiểu thư phủ Trấn Quốc Công mang theo mười dặm hồng trang xuất giá, thế tử phủ Trung Dũng Hầu phong độ nhẹ nhàng, môn đăng hộ đối, tài tử giai nhân. Đến nay còn khiến cho người ta nói chuyện say sưa.
Không nghĩ tới, hôm nay lại mặt, lại nghe nói nhị tiểu thư Bạch gia, tính mạng đang bị treo lơ lửng.
Bên ngoài phủ Trung Dũng Hầu đã sớm bị bá tánh tụ tập đứng xem náo nhiệt, nghị luận sôi nổi.
Phu nhân Tưởng thị phủ Trung Dũng Hầu được nha hoàn bà tử vây quanh, vội vã đuổi theo, làm trò cho mọi người thấy thái độ cúi đầu, rưng rưng khóc ròng nói: “Nhị phu nhân! Nhị phu nhân…… Trời đang tuyết lớn mà đưa Cẩm Tú trở về Trấn Quốc Công phủ, chỉ sợ đối với bệnh tình của Cẩm Tú càng không có ích gì”.
“Tứ tiểu thư cũng vừa mới dùng roi hung hăng đánh hai nữ nhi của ta, các nàng cũng biết sai rồi… Về sau sẽ không dám… cùng tẩu tẩu chơi đùa bên hồ nữa! Nếu như ta còn chỗ nào chiếu cố không chu toàn, nhị phu nhân cứ nói ra! Trăm triệu lần không thể làm như vậy!”