Chương 15: Đón Dâu

Bạch Cẩm Tú nhìn thấy một thanh kiếm, toàn bộ vỏ kiếm đều là màu trắng, khắc ký hiệu quân đội của Bạch gia. Nàng đứng phắt đi đến trước hộp gấm, cẩn thận từng li từng tí siết chặt bảo kiếm trong tay, tim đập nhanh như trống: “Thanh Phong kiếm?!”

Đây chính là bảo kiếm gia truyền của Bạch gia!

Trước đây, Trưởng tỷ bị thương ở chiến trường, sau khi quay về lại bị phủ Trung Dũng Hầu hủy hôn, Tổ phụ lo lắng Trưởng tỷ bi thương quá độ quyết không muốn gả cho ai nữa, càng sợ đến lúc tổ mẫu cũng không bảo vệ được Trưởng tỷ nữa, bèn cố ý đưa kiếm gia truyền này cho Trưởng tỷ.

Bạch Khanh Ngôn vén tóc ra sau tai cho Bạch Cẩm Tú, ôn nhu nói nhỏ: “Phu nhân phủ Trung Dũng Hầu là mẹ kế của Thế tử, ở chung khó tránh khỏi đυ.ng mặt, muội nhớ kỹ mọi chuyện không cần nhún nhường mà chịu thiệt, sau lưng muội có phủ Trấn Quốc Công chống đỡ.

Kiếp trước, Bạch Cẩm Tú bỏ mạng ngay ngày thành thân không thể gả vào phủ Trung Dũng Hầu, sau này Thế tử phủ Trung Dũng Hầu Tần Lãng cưới đích thứ nữ tính tình mềm yếu của Lại Bộ thượng thư, bị mẹ chồng, tiểu cô tử bắt nạt đến mức sống không quá ba mươi tuổi.

Nghe lời nói tri kỷ của Bạch Khanh Ngôn, Bạch Cẩm Tú vốn đang lo lắng phải gả đến nơi xa lạ, trong lòng càng uất ức mà rơi lệ.

Bạch Khanh Ngôn lấy khăn tay lau nước mắt cho Bạch Cẩm Tú, lại bị Bạch Cẩm Tú nắm lấy tay, nàng tiến thêm một bước về phía Bạch Khanh Ngôn, thấp giọng chân thành nói: “Lương vương điện hạ đối với trưởng tỷ tình sâu nghĩa trọng, hắn chắc chắn sẽ yêu thương tỷ che chở cho tỷ, trưởng tỷ nhất định đừng bỏ qua mối lương duyên tốt."

Bạch Khanh Ngôn nhớ lại đời trước Bạch Cẩm Tú trước khi chết đã cầu xin Lương vương đối xử tốt với nàng, không phụ bạc nàng, tâm tình dâng trào, đỏ mắt: “Nhanh đi trang điểm a!”

Giờ Tỵ, tiếng pháo nổ từ cổng chính truyền tới.

Bạch Khanh Ngôn ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài tấm bình phong, ngón tay ma sát miệng chén trà.



“Ai nha, phải làm sao bây giờ a, Nhị tiểu thư còn chưa trang điểm xong đâu!”

“Công tử phủ Trung Dũng Hầu cũng gấp quá rồi, sao lại rước dâu sớm hơn hẳn nửa canh giờ vậy?”

“Nha! Không tìm thấy khuyên tai.....”

“Khăn trùm đầu của tân nương đâu?! Khăn trùm đầu cũng không thấy!”

Trong khuê phòng, nhóm nha hoàn ma ma loạn thành một đoàn, tản ra khắp nơi tìm đồ.

Quả nhiên giống y hết kiếp trước, phủ Trung Dũng Hầu đến đón dâu trước nửa canh giờ, đám người họ hàng vốn dĩ được trưởng bối an bài chặn cửa chắc hẳn đang tụ tập ở nơi vắng vẻ đánh bài bạc.

Nhưng mà không quan trọng, Bạch Khanh Ngôn đã bố trí Tứ muội Bạch Cẩm Trĩ bày trận ở cửa chính đợi sẵn. Ngày hôm nay, phủ Trấn Quốc Công các nàng tuyệt đối không thể để Bạch Cẩm Tú ra cửa trước một canh giờ như đời trước..... để phải mất mạng.

Lúc này, ở cửa chính của phủ Trấn Quốc Công, tân lang phủ Trung Dũng Hầu Thế tử Tần Lãng xuống ngựa, thiếu niên lang trẻ tuổi diện mạo anh tuấn bất phàm, đoán chừng là có hỉ sự nên mặt mũi cũng ẩn chứa sự vui sướиɠ, hân hoan.

Phủ Trấn Quốc Công gả nhi nữ cho thế tử phủ Trung Dũng Hầu, đây chính là mối hôn sự gây chú ý nhất Đại Đô Thành mấy năm gần đây, các công tử nổi danh kinh thành đều đi theo Tần Lãng đón dâu tới tham gia náo nhiệt.

“Phủ Trấn Quốc Công tổng cộng có mười bảy vị lang quân đều ra chiến trường Nam Cương hết cả rồi, Tần Nhị lang của chúng ta qua ải thân thích này quá dễ dàng đi a!” Cháu trai nhỏ nhất của Hữu tướng Lữ phủ Lữ Nguyên Bằng kêu ầm lên.