Chương 24: Chương 12 - 2

Cho dù không ai để ý tới nhưng Tần thị vẫn không cách nào rời khỏi nơi này được. Thật may mắn cho bà ta, ngay lúc đó bên ngoài truyền thồng vào Lý phu nhân tới chúc thọ, Tần thị nhân cơ hội này nhanh chóng hành lễ cáo lui, ra nghênh đón Lý phu nhân cùng Lý tiểu thư.

Đại Trần thị hừ lạnh một tiếng: “ Vẫn còn biết tự tìm bậc thang cho mình.” Là một người xem trọng quy củ nên đối với việc thϊếp phù chính Đại Trần thị vô cùng xem thường. Thϊếp có tốt đến đâu thì cũng mãi chỉ là thϊếp, không lên được mặt bàn.

Trần thị chỉ cười cười không nói.

Cố Ngọc Dao mang một phụ nhân xinh đẹp cùng hai thiếu nữ tươi như hoa bước vào, tiến trước mặt Trần thị. Phụ nhân xinh đẹp kia hướng Đại Trần thị hành lễ: “ Di mẫu an hảo.” Sau đó, quay sang Trần thị, nói: “ Kính chúc mẫu thân năm nào cũng như năm nay, tuổi nào cũng như tuổi hôm nay.”

“ Kính chúc ngoại tổ mẫu sức khỏe dồi dào, tùng hạc duyên niên.” Phụ nhân xinh đẹp kia chính là nữ nhi của Trần thị Cố Thu Nương cùng ngoại tôn nữ Tống Cẩm Như còn có một cô nương lạ mặt. Cố Thu Nương năm nay ba mươi tuổi, xiêm y hoa lệ, dung mạo diễm lệ, khi còn trẻ Cố Thu Nương là nhất đẳng mỹ nhân cho nên bà tới có thể gả được vào Vinh An Hầu phủ làm thế tử phu nhân.

Trần Thị thấy nữ nhi cùng ngoại tôn nữ nên rất cao hứng: “An Xương cùng Dương Minh cũng đã đến rồi sao?”

An Xương là tên tự của Vinh An Hầu thế tử Tống Nghị, Dương Minh chính là ngoại tôn của Trần thị, bà gọi như vậy cho thân cận.

Cố Thu Nương gật đầu: “ Đã tới rồi, đang cùng đại ca trò chuyện ở bên ngoài, lát nữa sẽ đến bái kiến mẫu thân.”

Trần thị vô cùng hài lòng, bà hướng mắt nhìn vị tiểu cô nương đứng bên cạnh Tống Cẩm Như. Vị cô nương kia một thân y phục màu son, dung mạo thật không tầm thường, lại rất có khí thế, bà hỏi: “ Vị này là cô nương nhà ai?”

Không đợi Cố Thu Nương lên tiếng, Tống Cẩm Như liền nói: “ Ngoại tổ mẫu, đây chính là Võ An Hầu phủ tứ tiểu thư Kỳ Tú Chi, ta quên báo cho nàng biết hôm nay ta không ở trong phủ, nên sáng nay nàng đã đến tìm ta, nên ta mời nàng cùng ta đến đây chúc thọ ngoại tổ mẫu.”

Kỳ Tú Chi tiến lên một bước, hướng hai vị lão phu nhân thỉnh an, sau đó nàng ta dâng lễ chút thọ, lễ vật này so với khách nhân nhận được thϊếp mời có vẻ còn nặng hơn. Võ An Hầu phủ xưa nay xem trọng mặt mũi cho nên ở phương diện này tuyệt đối không có sơ xuất.

Cố Thanh Trúc đứng phía sau, thoáng nhìn gương mặt tươi cười của Kỳ Tú Chi, nàng đối với vị muội phu đột nhiên xuất hiện này cũng không có ấn tượng gì nhiều.

Tứ tiểu thư Kỳ Tú Chi là do một thị thϊếp của Võ An Hầu sinh ra. Thời điểm Cố Thanh Trúc gả vào Võ An Hầu phủ thì nàng ta đã xuất giá. Kỳ Tú Chi gả cho một giáo úy dưới trướng của Võ An Hầu, sau đó được thăng chức làm Chấn Uy tướng quân.



Trần Thị nhìn Kỳ Tú Chi nói: “ Nga, thì ra là tiểu thư của Võ An Hầu phủ, thật có tâm.”

Mọi người đều hướng mắt nhìn Kỳ Tú Chi. Mặc dù Võ An Hầu phủ chỉ là Hầu phủ nhưng lại là nhất đẳng Hầu phủ, hơn nữa Võ An Hầu Kỳ Chính Dương trong tay nắm giữ binh quyền lại còn giữ chức Binh Bộ thương thư. Trưởng nữ của Kỳ gia là quý phi trong cung, được hoàng thượng vô cùng sủng ái, hiện tại hậu vị vô chủ, có tin đồn rằng chỉ cần Kỳ Chính Dương thắng trận trở về Kỳ quý phi sẽ được phong hậu.

Cho nên, tiếng tăm của Võ An Hầu phủ vang danh khắp nơi. Kỳ Tú Chi cũng cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người tại đây, trong lòng cũng có chút đắc ý.

Quan hệ cũng Tống Cẩm Như cùng Kỳ Tú Chi thật khồng tồi, cả hai hành lễ, sau đó liền đứng sang một bên. Cố Ngọc Dao cũng đi qua đứng cùng các nàng, cả ba cười nói rôm rả. Trần thị nhìn sang Cố Thanh Trúc thấy nàng vô cùng điềm tỉnh ngồi nghe các vị phu nhân trò chuyện. Đứa nhỏ này sau một năm ở thôn trang liền trầm ổn rất nhiều, không giống như trước đây hoạt bát vui vẻ.

Tống Cẩm Như bước đến bên cạnh Trần thị nói: “ Ngoại tổ mẫu, chúng ta có thể ra ngoài chơi một lát không? Hiện giờ còn chưa nhập tiệc mà.”

Cố Thu Nương trách nàng ta một tiếng: “ Nếu chưa nhập tiệc thì ngươi cùng ngoại tổ mẫu trò chuyện nhiều thêm một chút đi.”

Tống Cẩm Như nghe vậy liền cúi đầu thật thấp, Trần thị lại cười nói: “ Ngươi ở lại là được rồi, giữ bọn trẻ ở lại làm chi? Vốn dĩ là các nàng đến đây để vui chơi mà. Được rồi, các ngươi cùng ra ngoài chơi đi, chơi một lát rồi liền trở về, có biết không?”

Tống Cẩm Như vui vẻ ra mặt: “ Đa tạ ngoại tổ mẫu,

chúng ta đi một lát sẽ trở về ngay.”

Nói xong, các nàng nhanh chóng xoay người rời đi, Trần thị vội nói: “ Mang Trúc tỷ nhi cùng đi với các ngươi, đều là cô nương với nhau chắc chắn sẽ có nhiều điều để nói.”

Cố Thanh Trúc ngây ngẩn cả người: “Tổ mẫu, ta……”

Nàng cúi đầu nhìn xiêm y thuần tịnh của mình, ý muốn nói là nàng còn trong thời gian hiếu kỳ không nên ra cửa chơi đùa, Trần thị lại kiên quyết nói: “ Ta biết ngươi hiếu thuận, bất quá hôm nay là ngày tốt, tổ mẫu phá lệ cho ngươi đi ra ngoài, ngươi mau đi đi.”

Trần thị hi vọng tôn nữ của mình có thể vui vẻ một chút.