Chương 86: Tự nhấc cục đá đập chân mình
Hạ Liên Phòng tương đối hiểu rõ tình trạng quân bách của Trương gia, còn Hạ Hồng Trang khi nhìn đến mấy người Đại Từ thị trước đây đồ trang sức toàn thân đột nhiên trở nên vô cùng mộc mạc thì sửng sốt một chút, không biết đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Tuy nói đại di nãi nãi một nhà rời khỏi phủ đại học sĩ nhưng cũng không đến mức nghèo túng như thế nha! Trong nhà thiếu nhiều hạ nhân thì thôi, ngay cả ăn mặc đều tương đối kém trước nhiều như vậy!
Hạ Hồng Trang kỳ quái trong lòng, lại thấy Hạ Liên Phòng vẻ mặt bình tĩnh nghĩ không muốn thua kém liền cũng làm ra vẻ đoan trang không nói một lời, chỉ lẳng lặng đi theo bên người Từ thị, thấy người Trương gia cũng học theo dáng vẻ Hạ Liên Phòng ân cần thăm hỏi hành lễ, nhất phái hào phóng, trong lòng lại nói: hôm nay cùng ra phủ tất nhiên là không thể chỉ làm cho Hạ Liên Phòng một mình nổi bật, nàng ta cũng muốn để mọi người xem xem, Hạ gia cũng không phải là chỉ có Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi hai nữ nhi, Hạ Hồng Trang nàng muốn ưu tú hơn, xuất sắc hơn hai người họ!
Nàng ta cố ý biểu hiện, Hạ Liên Phòng lại như thế nào đả kích nàng chứ? Chỉ là Đại Từ thị lại coi như không thấy Hạ Hồng Trang, liên tiếp lôi kéo tay nàng nói chuyện, còn nói thích nàng, hi vọng nàng chớ đem chuyện lúc trước để ở trong lòng, còn nói muốn nàng có thể thường xuyên đến Trương gia chơi, chung quy đều là thân thích, là người một nhà, nếu xa cách nhau thì cũng không tốt. Đại Từ thị đối với Hạ Liên Phòng dị thường thân thiết, đâu còn tư thế ỷ lại cậy già mà lên mặt như trước kia? Dáng vẻ này giống như Hạ Liên Phòng là tòa núi vàng núi bạc cho nên nhất định phải ôm chặt lấy.
Từ thị nhìn thấy Đại Từ thị như vậy, trong lòng không thích, sai người đem sở bị quà tặng nhất nhất trình lên. Hạ Liên Phòng tuyển mấy thứ này, có dược liệu, có vải vóc, có đồ ăn, cố tình nếu không có trên thực chất có thể cầm đổi bạc , Tần thị đem gì đó nhất nhất xem quá, trong lòng âm thầm kêu khổ, mà ngay cả nửa điểm kim ngân đều không có! Đại Từ thị lại là cái sĩ diện, cho dù là nghèo chết, sợ cũng không muốn lấy mấy thứ này đi bán. Huống chi Hạ Liên Phòng cho đồ ăn đều là một ít ngoạn ý, nhìn mới lạ, thích hợp làm lễ vật, nhưng thực một chút đều không thực dụng, bởi vì ngươi cũng không thể một ngày ba bữa đều ăn này đó đi? Càng không nói đến này đó tinh xảo ăn vặt thực lấy đến tiêu khiển gϊếŧ thời gian, đó là cực tốt , nhưng rốt cuộc là gối thêu hoa, xem được mà không dùng được.
Trong lòng Tần thị không khỏi thầm hận Đại Từ thị, cảm thấy lão già này trước đây sĩ diện cũng liền thôi, hiện nay Thư Nhi bệnh nặng làm sao bà ta còn có thể như vậy, chỉ vì mặt mũi liền đem tính mạng của Thư Nhi cùng tương lai Trương gia bỏ mặc không để ý? Tần thị thực khẳng định, nếu Đại Từ thị có thể yếu thế xin giúp đỡ trước mặt người Hạ gia thì Từ thị vô luận thế nào cũng sẽ giúp đỡ nhà bọn họ một phen! Cố tình Đại Từ thị vẫn muốn tranh khẩu khí này!
Đại Từ thị lôi kéo Hạ Liên Phòng nói chuyện rồi đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Từ thị. Hôm nay Từ thị sẽ dẫn Hạ Liên Phòng đến là chuyện Đại Từ thị đã sớm nghĩ đến, nhưng đồng thời bà ta cũng rất rõ ràng, Từ thị vô luận thế nào cũng sẽ không nguyện ý để Hạ Liên Phòng gả vào Trương gia. Đừng nói Trương gia chỉ là một nhà thương nhân nho nhỏ, dù Trương gia chưa xuống dốc Từ thị cũng xem thường. Tâm tư của Từ thị kia đúng là rất lớn đấy! Hừ, người đã nửa chân bước vào quan tài còn làm mộng đẹp vinh hoa phú quý.
Bà ta chỉ lo trào phúng Từ thị mà hoàn toàn quên bản thân mình so với Từ thị cũng không kém bao nhiêu. Ít nhất Từ thị muốn cho nữ nhi Hạ gia gả vào hoàng thất, Hạ gia có tư cách có tiền vốn, còn cái loại tôn nhi đòi cưới công chúa làm phò mã của bà ta thì sao? Lại có cái gì để có thể lấy được ra tay ?
Từ thị cũng không nghĩ tới Đại Từ thị sẽ có ý tưởng cả gan làm loạn như vậy cho nên cũng không quá mức phòng bị, thấy Tần thị dẫn cả hai tỷ muội Hạ Liên Phòng theo cũng chưa nói cái gì, chỉ tưởng đi ra ngoài chơi.
Hạ Liên Phòng hôm nay ra ngoài là dẫn theo Diêu Quang, nha đầu kia xưa nay thông minh đòi mạng, lâu nay căn bản không cần Hạ Liên Phòng nhiều lời nàng đã biết nên làm cái gì.
Tần thị cười híp mắt cùng Hạ Liên Phòng nói chuyện vặt vãnh trong mấy ngày hôm nay, Hạ Liên Phòng cũng nhất nhất cười đáp lại, qua lại lẫn nhau... Nếu không có những kia gợn sóng cũng là được xưng với là không khí hòa hợp. Nếu đáy mắt Tần thị không có vẻ tính kế chợt lóe lên kia, Hạ Liên Phòng cảm thấy, vị biểu bá mẫu này lúc bình thường kỳ thật coi như còn tạm được.
Nói xong Tần thị hữu ý vô ý dẫn Hạ Liên Phòng tới một góc sân viện phía nam, lại đi hai bước liền kêu choáng váng đầu, ánh mắt như có chút vô tình liếc nhìn Hạ Hồng Trang. Đáy mắt Hạ Hồng Trang chợt lóe lên tinh quang, chỉ là trên mặt vẫn ra vẻ nhu nhược động lòng người.
Bởi vì Tần thị nói choáng váng đầu cho nên muốn phiền toái Hạ Liên Phòng giúp bà ta lấy tấm khăn trong ngực ra. Hạ Liên Phòng nhìn xem bốn phía có chút như cười như không. Trương gia này đích thật là không có mấy người làm, nhưng không có nghĩa là bên người chủ tử như Tần thị mà ngay cả một tử cũng không có. Huống chi, dù không có hạ nhân thì cùng còn tỳ nữ, kết quả Tần thị lại nhất định muốn nàng đến hỗ trợ lấy khăn ra.
Hạ Liên Phòng theo lời đưa tay lấy ra, đang muốn phóng tới chóp mũi Tần thị, lại bị chính bà ta lấy đến trong tay, sau đó cười híp mắt nói: "Đại tiểu thư, ngài ngửi thử hương thơm trên tấm khăn này của ta xem, mùi thơm này chính là ta tự mình phơi hoa khô sau đó nghiền nát làm huân hương nhuộm thành, son phấn trong mấy cửa hàng tầm thường kia không sánh bằng đâu nha!" Nói xong liền muốn đem tấm khăn phóng tới trước mũi Hạ Liên Phòng.
Hạ Liên Phòng nhẹ nhàng ngửi hai lần, gật đầu nói: "Đích xác rất thơm." Chỉ tiếc nàng không thích mùi hương này, hơn nữa, huân hương Trương gia tự mình làm, chẳng lẽ còn có thể so được với Thái Hậu nương nương ban thưởng hay sao?
Thấy Hạ Liên Phòng ngửi thât, đáy mắt Tần thị nhất thời xẹt qua vẻ vui sướиɠ. Hạ Hồng Trang vẫn chú ý tới cảm xúc của Tần thị, thấy bà ta lộ ra biểu tình vui vô cùng như vậy liền biết Trương gia này khẳng định muốn tính kế các nàng. Chỉ là... trước mắt xem ra, bọn họ muốn tính kế là Hạ Liên Phòng mà không phải Hạ Hồng Trang nàng ta. Hạ Hồng Trang vốn là người thông minh, nghĩ thêm đôi chút liền đại khái sẽ biết ý đồ của Đại Từ thị cùng Tần thị, bọn họ sợ là muốn khiến đại tỷ cùng tên vô dụng thiếu gia của Trương gia kia thành một đôi đi? Nếu như vậy, đại tỷ gả vào Trương gia, trở thành thiếu phu nhan Trương gia, chắc chắn dù phụ thân không thích Trương gia, nhưng hai nhà thành thân gia, lại có đại tỷ tồn tại, vô luận thế nào phụ thân đều sẽ không buông tay bất kể Trương gia. Bởi vì nữ tử một khi gả đi liền phải dựa vào nhà chồng. Nếu phụ thân cùng Tĩnh quốc công bọn họ muốn đại tỷ sống tốt thì tất yếu phải nâng đỡ Trương gia.
Đại Từ thị bọn họ thật đúng là tính toán giỏi!
Cùng lúc đó, Hạ Hồng Trang cũng thông minh nghĩ tới vì sao mình không phải là mục tiêu của họ. Trưởng - thứ hơn thua, Hạ Liên Phòng là đích trưởng nữ, nàng ta thì chỉ là thứ nữ, Đại Từ thị mắt cao hơn đầu tự cho mình siêu phàm tất nhiên là không xem trọng nàng ta!
Đáy lòng Hạ Hồng Trang cười nhạt đám người Đại Từ thị, đối với chuyện Trương gia không coi trọng mình cảm thấy dị thường phẫn nộ, nhưng đồng thời nàng ta lại cảm thấy may mắn vì không bị Trương gia nhân nhìn chằm chằm, đây chính là chuyện thật tốt. Còn Hạ Liên Phòng được nhận "vinh dự" này... Ha hả, nếu là Hạ Liên Phòng quả thật bị Trương Chính Thư hủy hoại danh tiết thì không thể không gả vào Trương gia đúng không? Đến lúc đó, Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm căn bản không tính là cái gì, ba mẹ con các nàng liền có thể trở lại cuộc sống như trước khi Hạ Liên Phòng chưa rời Phật đường!
Cho nên Hạ Hồng Trang không tiếc giúp đỡ Tần thị một phen, khiến mưu kế của đám người Tần thị dễ dàng trở thành sự thật hơn: "Đại tỷ, ta đột nhiên cảm thấy có chút khát, có thể phiền toái Diêu Quang lấy cho ta chút nước trà không?" Nói xong, nàng ta dùng ánh mắt ngập nước đáng thương nhìn về phía Hạ Liên Phòng, biểu tình kia tư thái kia, phảng phất như nếu Hạ Liên Phòng không đáp ứng nàng ta liền sẽ khát chết tại chỗ ấy.
Hạ Hồng Trang am hiểu nhất chính là ra vẻ tiểu Bạch Hoa nhu nhược động lòng người như vậy, nàng ta đối với Hạ Liên Phòng bày đủ thái độ cung kính, ngay cả đối với Diêu Quang đều là khách khí, cho nên Hạ Liên Phòng mới nói, ba mẹ con Thượng Quan thị chỉ có Hạ Hồng Trang mới là kẻ chân chính có thể nhẫn nhục chịu đựng. Thượng Quan thị tự xưng là giỏi ẩn nhẫn, nhưng qua nhiều năm sống an nhàn sung sướиɠ như vậy đã sớm quên thân phận hèn mọn của bản thân mình, còn Hạ Lục Ý kiêu căng bốc đồng thì càng không có khả năng tự hạ thân phận nói chuyện cùng một nô tỳ nho nhỏ. Chỉ có Hạ Hồng Trang, nàng ta có thể vì mục đích của bản thân mình mà cúi mình, đợi cho ngày nàng ta thành công thì thù mới hận cũ sẽ cùng nhau thanh toán!
Bằng không kiếp trước Hạ Mạt Hồi sao sẽ bị gả vào Trương gia chứ?
Hạ Liên Phòng cười tủm tỉm nhìn nàng ta, gật đầu với Diêu Quang, Diêu Quang đầu tiên là lo lắng nhìn nàng một cái sau đó vẫn nhanh chóng rời đi. Tần thị nhìn tiểu nha hoàn kia rời đi, nhất thời lộ ra tươi cười.
Diêu Quang vừa đi, Hạ Liên Phòng liền khẽ vuốt trán nói: "Không xong... Ta đây là có chuyện gì, tại sao... Cảm thấy đầu hơi choáng váng?" Nói xong đi lại lảo đảo, đổ về phía trước, vừa lúc ngã vào trong lòng Tần thị.
Hạ Hồng Trang cười hì hì đứng nhìn, nói với Tần thị: "Biểu bá mẫu, gần đây mặt trời càng lúc càng lớn, chắc đại tỷ đây là bị cảm nắng, không bằng như vậy đi, phiền toái biểu bá mẫu ngài đem đại tỷ đỡ đi nghỉ ngơi, ta đi nói cho tổ mẫu, nói đại tỷ không thoải mái."
Nàng ngược lại là thông minh, đem mình phủi sạch sẻ, dù sau này chuyện tốt khó thành Tần thị cũng không cách nào đem sự tình đẩy lên trên người nàng ta, chung quy từ đầu tới đuôi nàng ta đều chưa từng nói là biết mưu kế của đám người Tần thị, càng chưa nói muốn giúp Tần thị vặn ngã Hạ Liên Phòng. Nàng ta chỉ là thỉnh biểu bá mẫu hỗ trợ đem đại tỷ bị cảm nắng té xỉu đỡ đi nghỉ ngơi, sau đó đi thông tri tổ mẫu mà thôi. Nếu đại tỷ không thoải mái, tổ mẫu tất nhiên sẽ muốn đến xem, vậy thì tới lúc tổ mẫu sẽ nhìn đến cảnh gì... thì không phải là chuyện một thứ nữ như nàng ta có thể khống chế được.
Tần thị tất nhiên hiểu ý của Hạ Hồng Trang, hai người nhìn nhau cười, trước đây nhìn nhau đều ghét thì giờ phút này thế nhưng lại sinh ra chút ăn ý—— bởi vì giờ khắc này mục tiêu của các nàng là cùng một cái.
Tần thị đỡ Hạ Liên Phòng đi về trước, Hạ Hồng Trang mỉm cười nhìn theo thân ảnh các nàng biến mất, xoay người đang chuẩn bị kéo dài thời gian thêm chốc lát mới đi tìm Từ thị thì đột nhiên bị người trước mắt xuất hiện làm cho hoảng sợ: "Ngươi..." Lời còn chưa dứt, người đã mềm oặt ngã xuống.
Diêu Quang đứng từ trên cao nhìn xuống tam tiểu thư bề ngoài nhu nhược nội tâm rắn rết, hừ lạnh một tiếng, không chút nào thương hương tiếc ngọc đạp một cước, dám cùng Tần thị hãm hại tiểu thư! Nói như thế nào tiểu thư cũng là đại tỷ của nàng ta, hơn nữa tiểu thư xưa nay đối xử với nàng không tệ, chẳng sợ tỷ muội Hạ Hồng Trang chỉ là thứ xuất nhưng chi phí ăn mặc Hạ Liên Phòng cũng chưa từng cắt xén, kết quả Hạ Hồng Trang này lại không biết tốt xấu, còn muốn cắn ngược lại một cái, lấy oán trả ơn!
Hạ đại nhân là người đầy bụng kinh luân công chính nghiêm cẩn như vậy, có con cái như tiểu thư nhị tiểu thư cùng đại thiếu gia như vậy mới là bình thường, hai vị thứ xuất này không biết là tại sao lại sanh được ra! Chắc đều là do lỗi của Thượng Quan thị kia, có mẫu thân như Thượng Quan thị hai tỷ muội Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý không bị làm hỏng mới là lạ!
Diêu Quang dáng người nhỏ xinh mảnh khảnh nhưng dễ dàng liền đem Hạ Hồng Trang nằm ngửa dưới đất nhấc lên. Đừng nhìn nàng vóc dáng nhỏ, nhưng khí lực lại không nhỏ, trong bảy ám vệ của Bắc Đẩu nàng có thần lực trời sinh nhất.
Đợi đến khi nàng nhấc Hạ Hồng Trang tìm đến phòng Trương Chính Thư, Hạ Liên Phòng đã giải quyết Tần thị cùng Trương Chính Thư, đang chờ nàng ở ngoài chính sảnh. Thấy Diêu Quang tới mỉm cười nói: "Tới rồi sao?" Chuyện gạt người như hôm nay người thích hợp nhất để làm là Diêu Quang. Nếu là Thiên Tuyền sẽ không có lòng kiên nhẫn như Diêu Quang, sợ là sẽ trực tiếp dùng một quyền đánh cho người Trương gia một trận lên thân.
"Tiểu thư." Diêu Quang cười hì hì đem Hạ Hồng Trang ném xuống đất. "Hhôm qua ngài hỏi Lục nương muốn loại thuốc có thể khiến người khác hôn mê chính là vì để dùng cho hôm nay sao ạ?"
Hạ Liên Phòng cười: "Phòng ngừa chu đáo mà thôi." Nàng quay đầu nhìn thoáng qua hướng phòng ngủ, nháy mắt ra hiệu cho Diêu Quang, vì thế Diêu Quang một lần nữa nhấc Hạ Hồng Trang lên, chủ tớ hai người cùng nhau đi vào nội thất.
Mia: Lại sắp có kịch hay để xem, hắc hắc!!!