Chương 28: Thỉnh Đại Phu

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Đỗ Quyên, trong lòng Hoa Diên có chút hoài nghi, chỉ là không có thể hiện ra ngoài mặt, Đỗ Quyên bỗng nhiên quỳ sụp xuống hành lễ: “ Nô tỳ thỉnh an nhị tiểu thư.” Giọng nói run run có chút mất tự nhiên.

Giống như đang cảnh báo người ở bên trong kia, Hoa Diên trong lòng minh bạch nhưng vẻ mặt không có bất kỳ biểu tình nào, nói:” Tỷ tỷ thân thể không tốt, nha đầu ngươi không ở bên cạnh hầu hạ, trái lại ngươi ở đây để làm gì?”

Đỗ Quyên đổ mồ hôi trán, nhưng lại nhanh trí nói: “ Dạ, dạ, là đại tiểu thư bảo nô tỳ, đại tiểu thư muốn yên tĩnh một chút, bảo nô tỳ không được quấy nhiễu nàng."

" Tỷ tỷ muốn yên tĩnh sao? Cả ta cũng không muốn gặp sao?" Hoa Diên cau mày, có chút buồn rầu nói.

Đỗ Quyên trong lòng cầu khẩn Hoa Diên mau mau rời khỏi nơi này, đừng ở đây vướng bận nàng ta nữa. Đại tiểu thư cũng không biết đang làm gì ở bên trong, muốn nàng ta canh giữ bên ngoài, còn nói nếu là nhị tiểu thư tới thì tuyệt đối không được cho vào.

Từ khi nhận được phân phó của Hoa Nguyệt Phỉ, Đỗ Quyên cầu trời khẩn phật cho Hoa Diên đừng có cao hứng mà đi tới chổ này. Nhưng mọi việc trên đời đều luôn không như người mong muốn, thường thường khi ngươi cầu mong chuyện gì đó đừng xãy ra thì nó sẽ tới nhanh hơn nữa. Vừa nhìn thấy Hoa Diên, Đỗ Quyên nôn nóng như muốn mạng của nàng vậy.

Hoa Diên mặc dù không được Hoa lão phu nhân xem trọng nhưng vẫn là một chủ tử chân chính. Nếu như nàng muốn xông vào, thì một nha hoàn như nàng ta cũng không có biện pháp ngăn cản.

Lại nói, nhị tiểu thư mặc dù không được Hoa lão phu nhân yêu thích nhưng lão gia cùng phu nhân rất yêu thương nàng. Tuy Đỗ Quyên là nha hoàn của đại tiểu thư thì cũng không dám đắc tội.

Đỗ Quyên nghĩ ra hàng vạn lý do để ứng phó Hoa Diên, cùng cuối nàng ta vẫn quỳ trước mặt Hoa Diên nói:" Dạ, đại tiểu thư nói nàng có lòng tốt muốn bồi nhị tiểu thư đi Nguyên phủ, nhưng lại không nghĩ biến khéo thành vụng, liên lụy nhị tiểu thư, khiến nhị tiểu thư khó xử. Đại tiểu thư trong lòng thập phần bất an, luôn cảm thấy có lỗi với nhị tiểu thư nên muốn thỉnh tội trước mặt Phật tổ, đại tiểu thư muốn một mình yên tĩnh một chút."

" Thì ra là thế, vậy ta càng phải vào xem tỷ tỷ."

Nói xong, Hoa Diên liền nhanh chóng đi vào trong tiểu Phật đường. Hoa Nguyệt Phỉ tựa như rất kinh ngạc, vẻ mặt như không thể tin, quay đầu nhìn Hoa Diên: " Muội muội?”

Hoa Diên ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Hoa Nguyệt Phỉ. Lúc này, trên mặt Hoa Nguyệt Phỉ có chút ửng đỏ bất thường, đáy mắt có vẻ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy người bước vào là Hoa Diên.

" Muội muội, sao ngươi lại tới đây?"

" Muội lo lắng cho tỷ, nên tới xem tỷ một chút."

Hoa Diên nhìn sắc mặt Hoa Nguyệt Phỉ , xác thật là giống như sinh bệnh.

Bởi vì người kia có truyền chút y thuật cho nàng, trong đó có xem mặt chi thuật. Hoa Diên tuy rằng không tinh thông nhưng cũng hiểu được một chút ít.



Hôm đó ở Nguyên phủ, nàng cũng có xem qua Hoa Nguyệt Phỉ một chút, xác thực là không có gì đáng ngại. Sao hôm nay lại giống như bị nhiễm phong hàn?

Bất quá đã qua một đêm, trong một đêm này liền sẽ có vô số tình huống xãy ra đi. Chỉ là, nếu như sự việc xãy ra ở Nguyên gia truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Nguyên gia.

Hiện giờ nếu Hoa Nguyệt Phỉ sinh bệnh thì cho dù có hay không có liên quan đến sự việc xãy ra ở Nguyên phủ thì mọi người đều nhận định rằng nàng sinh bệnh là do Nguyên gia.

Mọi người đa phần đều sẽ đồng tình với kẻ yếu, Hoa Nguyệt Phỉ một khi chứng thực đã sinh bệnh, sự việc nàng rơi xuống hồ ở Nguyên phủ truyền ra ngoài, thì cho dù Nguyên gia có lý cũng sẽ biến thành vô lý. Người khác sẽ không cảm thấy Hoa Nguyệt Phỉ du củ ( vượt qua lể nghĩa quy tắc), bởi vì nàng ta sinh bệnh, chỉ sợ mọi người sẽ thấy nàng ta bất quá chỉ muốn được làm một nữ ngoại tôn, Nguyên gia hà tất phải keo kiệt như thế?

Nghĩ đến Hoa Diên liền thông suốt, đây chính là âm mưu của Hoa Nguyệt Phỉ vừa nghĩ ra đi.

Nàng khẽ nhắm mắt, giấu đi ánh cười lạnh trong mắt, nhìn Hoa Nguyệt Phỉ hỏi: “Tỷ tỷ sắc mặt có chút hồng, chẳng lẽ tỷ tỷ đã sinh bệnh đi?"

Khó trách Hoa lão phu nhân lại muốn nàng đi thỉnh đại phu, Nàng lúc đó còn cho rằng Hoa Nguyệt Phỉ giả bệnh, Hoa lão phu nhân không có khả năng không biết. Giờ nghĩ lại, Hoa Nguyệt Phỉ sinh bệnh là do Hoa lão phu nhân cùng Hao Nguyệt Phỉ bày mưu đi?

Hảo âm mưu.

Thật ra, cho dù nàng không trãi qua một kiếp, nhưng nếu Hoa Nguyệt Phỉ chỉ muốn đường đường chính chính đứng trước mặt người khác, Hoa Diên nàng cũng sẽ giúp một tay. Nhưng nàng ta lại không chỉ có muốn như vậy không thôi, nàng ta còn vọng tưởng trở thành độc nhất vô nhị.

Tỷ tỷ không có việc gì.”

Nếu như không có hai tiêng ho khan, lời này sẽ làm cho người khác tin một chút.

Hoa Diên lại nhắm mắt, khi mở mắt ra, ánh mắt nàng đã mang thêm một tia lo lắng hỏi:" Tỷ tỷ ho khan như vậy, làm saosẽ không có việc gì được? Tỷ tỷ chờ một chút, muội liền đi thỉnh đại phu xem cho tỷ."

Hoa Diên cảm thấy rất may mắn vì đã không nghe lời Hoa lão phu nhân lập tức đi thỉnh đại phu cho nàng ta. Giả sử lúc đó đại phu đến, sợ là mặc kệ như thế nào thì nguyên nhân Hoa Nguyệt Phỉ sinh bệnh đều do rơi xuống nước bị phong hàn sao?

Mà đại phu vừa rời đi, thì ngày hôm sau lời đồn về Nguyên gia chắc chắn sẽ lan truyền khắp kinh thành.

Không chỉ muốn tính kế mình, mà còn tính kế mẫu thân, tính kế đại ca tính, kế nguyên phủ!

Tuy nói rằng, gia đình quyền thế dùng liên hôn giữa hai gia tộc để duy trì và tăng cường quyền lực trong triều, nhưng quan hệ giữa hai gia tộc đều là rất tốt. Hoa Diên không hiểu nổi, Hoa lão phu nhân cùng Nguyên gia tột cùng lại có huyết hải thâm thù gì?



" Tỷ tỷ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đi, muội đi mời đại phu cho tỷ."

Sau khi Hoa Diên đã rời đi, sắc mặt bi thương của Hoa Nguyệt Phỉ nhanh chóng thay đổi. Ánh mắt căm phẫn nhìn theo bóng dáng của Hoa Diên. Từ nhỏ đến lớn, Hoa Diên được hưởng tất cả sủng ái, vinh hoa phú quý, những thứ đó đáng lý ra phải thuộc về nàng ta Hoa Nguyệt Phỉ. Toàn bộ như thứ đó là của nàng ta.

Bất quá, sẽ không lâu nữa đâu. Nàng ta sẽ chậm rãi từ từ đòi lại từng chút một.

“Tiểu thư?” Đỗ Quyên sợ hãi gọi nàng ta một tiếng.

Do mình đã không làm tròn nhiệm vụ nàng ta phân phó, Đỗ Quyên lo lắng đại tiểu thư sẽ trường phạt nàng ta. Biện pháp tra tấn người khác của Hoa Nguyệt Phỉ, Đỗ Quyên đã từng thấy qua. Mặc dù chứ từng bị Hoa Nguyệt Phỉ tra tấn nhưng Đỗ Quyên không muốn nếm thử dù chỉ một lần.

Ai ngờ Hoa Nguyệt Phỉ lại cười nói: “Hôm nay ngươi làm rất tốt."

Nói xong, liền quỳ xuống trước mặt Phật tổ:" “Phật Tổ tại thượng, tiểu nữ ngày ngày hướng ngài cầu khẩn, không phải là cầu ngài đem hết mọi may mắn đến trước mặt tiểu nữ. Tiểu nữ hiểu rõ, cơ hội và may mắn là do tự mình mưu toan và tranh thủ, không thể dựa vào bất kỳ ai được."

Hoa Nguyệt Phỉ cho rằng nàng ta không hề làm sai, nàng ta chỉ muốn sống tốt, muốn có thêm thể diện mà thôi. Dựa vào tâm cơ thủ đoạn của mình đoạt lấy, thì có gì sai đâu?

Nàng ta đã suy nghĩ rất nhiều, sinh ra trong một gia đình quyền thế, đã định sắn muốn sống tốt thì phải tâm cơ thủ đoạn tính kế người khác.

Hoa Diên sau khi rời khỏi tiểu phật đường, liền phân phó Bạch Cầm đi mời đại phu. Mà phải mời cho được vi đại phu lần trước đã chẩn bệnh cho Hoa Nguyệt Phỉ ở Nguyên phủ.

Hôm đó ở Nguyên phủ, Hoa Diên cũng nhận ra, vị đại phu này tuy không muốn có bất kỳ liên quan nào với gia đình quyền thế, chán ghét thủ đoạn đấu tranh của nội viện, hắn đến Nguyên phủ cũng chỉ vì muốn bảo vệ chính bản thân mình. Nhưng lại là người chính nghĩa, tuyệt sẽ không nói dối.

Hoa Diên cũng biết, bệnh trạng của Hoa Nguyệt Phỉ không liên hệ gì đến sự kiện đã xãy ra tại Nguyên gia. Chỉ là, nếu mời cùng một vị đại phu, chắc chắn hắn sẽ không vì vài ba câu nói ám chỉ của Hoa Nguyệt Phỉ liền thuận nước đẩy thuyền, đem hết mọi việc đổ lên đầu Nguyên gia.

Rất nhanh, đại phu đã đến, Hoa Diên nhìn thấy, cũng không có trốn tránh hắn, liền hướng hắn hành lể: " Lão đại phu, lần này lại quấy rầy ngài rồi.”

Lão đại phu cảm thấy thú vị, liền nói: “Nếu biết là quấy rầy, nha đầu ngươi tại sao lại cố ý mời ta tới nữa?"

Hoa Diên nhất thời nghẹn lời, không biết nói như thế nào cho tốt. Ấp úng nhìn lão tiên sinh, nói không nên lời.

Lão đại phu mặc dù nói với Hoa Diên như vậy, nhưng nhìn bộ dáng hiện giờ của nàng tâm tình lại cực kỳ tốt:" Hảo hảo, lão phu không làm khó ngươi, ta đoán người cần xem bệnh cũng là nha đầu ngày hôm đó đi? Đi thôi, mang ta đi nhìn xem nàng ta một chút”