Chương 6
Một đêm không mộng mị, Triệu Tuệ Lam nghĩ đến đi ra ngoài dạo một chút, dù sao hôm qua vội vã đi tranh thủ quyền lợi còn phải sắp xếp lại tư tưởng hôm nay phải hảo hảo vui vẻ, từ khi nàng gả cho Mặc Quân Hàn thì rất ích khi ra ngoài, nàng cũng không nhớ rõ bên ngoài là dạng gì, dù sao lúc ấy cả đầu óc chỉ ngập tràn Mặc Quân Hàn, hiện giờ hoàn toàn buông bỏ ngược lại tâm tình thoải mái, hứng trí với ngoại vật bỗng chốc đề cao.
Vội vã gọi Hỉ Thước trang điểm cho nàng, nói rồi hai đôi chủ tớ nhanh chóng đi đến chỗ đại phu nhân thỉnh an, biết được con gái muốn ra ngoài Vệ Tư Lan lập tức sai hai tên hộ vệ cao tráng đi theo, con gái chưa trổ mã cũng đã xinh xắn động lòng người, bà không thể không phòng bị.
"Hồ lô đây, 2 văn tiền một cây..."
"Quế hoa cao bí truyền...."
"Đến đây đi, đậu hũ thúi vừa giòn vừa cay....."
Phố chợ ngập tràn những tiếng mời gọi liên thanh, không thể không nói Hoàng Đế của Đại Chu hoàng triều là một minh quân, tại vị hơn 40 năm khiến Đại Chu triều luôn trong tình cảnh quốc thái dân an, kinh thành khắp nơi người người tấp nập, cảnh tượng nhộn nhịp cũng khiến Triệu Tuệ Lam nhìn hoa cả mắt, nàng rất ích khi ra khỏi phủ đến khi về làm thê tử người khác thì cơ hồ cổng lớn cũng không bước ra cả ngày chỉ ở nhà một lòng chờ đợi người nọ, nên giờ khiến nàng hơi luống cuống trước cảnh phố xá đông đúc.
"Tiểu thư chúng ta mua ích thứ ăn vặt đi, nghe nói chè bát bửu của quán Tầm Ký ăn rất ngon nha" Hỉ Thước cũng háo hức nhìn tiểu thư chờ đợi, nàng là nha đầu cận thân của tiểu thư, bình thường tiểu thư không thích ra ngoài nàng cũng chỉ phải ngoan ngoãn ở cùng tiểu thư, nay tiểu thư không chỉ thu liễm tính tình mà còn dễ nói chuyện hơn trước, nàng lần đầu bồi tiểu thư dạo phố nhìn cái gì cũng thích, lúc trước nghe những nha đầu ngoài viện miệng kể đủ thứ món ngon, vật lạ thì sớm đã hâm mộ không thôi, giờ thì nàng cũng có chuyện kể lại cho bọn họ nghe rồi.
"Uh, kia chúng ta đi xem một chút" Triệu Tuệ Lam gật nhẹ đầu hướng chỗ Hỉ Thước chỉ mà đi đến, nàng cũng đã lâu không ra ngoài nên tạm thời không biết nên đi đâu là hay nhất, may mắn bên cạnh còn có có sâu tham ăn Hỉ Thước này.
Hỉ Thước dẫn Triệu Tuệ Lam đến một tửu lâu ba tầng khá lớn, Triệu Tuệ Lam nhìn tòa lâu cao to khí thế kia không nghĩ đến chỉ là bán điểm tâm thôi mà lại có khí thế như vậy.
"Tiểu thư mời vào, mời vào, người muốn ăn gì, chỗ tửu lâu đây có đủ các loại điểm tâm ngọt, lạc, chay, mặn điều có đủ" Tiểu nhị Tầm Ký vừa nhìn ăn mặc cũng như hai gia đinh cao to phía sau vị tiểu thư này là biết không phú tức quý, nên vội vã mời chào.
Triệu Tuệ Lam vừa bước vào thì có vô số ánh mắt đưa lại đây, hôm nay nàng vận một bộ váy màu vàng nhạt, phần trên hơi ôm sát người, từ phía dưới ngực buộc chặt lại sau đó thả xui xuống, làn váy thiêu trăm hoa đua nở, mỗi lần bước đi thì nhìn vô cùng sống động, kĩ thuật thiêu sắc sảo như thế quả thật hiếm gặp, hơn nữa dáng người uyển chuyển không giống đa phần thiếu nữ bây giờ cao gầy thon gọn mà có loại mỹ cảm phong tình khác, khiến người mơ màng, mặc dù nhìn qua tuổi chắc tầm 13, 14 chưa đến trưởng thành nhưng quả thật có thể đoạt mắt đa số nam tính ở đây.
"Tiểu nhị, cho ta ba phần bánh gạo nếp đủ loại, một phần chè bát bửu 5 vị, thêmhai phần bánh trứng tráng" Triệu Tuệ Lam không nói gì ngược lại Hỉ Thước nhanh chóng đề ra mấy loại điểm tâm nàng nghe từ miệng của mấy nha đầu kia là có tiếng ở Tầm Ký, nói rồi móc ra 1 lượng bạc thưởng cho tiểu nhị.
"Vâng..vâng, mời hai vị tiểu thư qua kia ngồi chờ chút, bổn tiệm lập tức xong ngay"" Tiểu nhị nhận 1 lượng bạc kia thì hai mắt cười tít mắt, hôm nay hắn gặp được khách hàng hào phóng rồi, vội vã dẫn vị tiểu thư hào phóng vào bàn ngồi còn châm lên bình trà cùng một vài điểm tâm để giới thiệu, tiểu nhị nhanh chóng vào phòng bếp gọi đầu bếp làm, Tầm Ký sở dĩ có tiếng trong Kinh Thành không chỉ do tay nghề cao mà là những món điểm tâm của họ luôn có khách đề mới bắt đầu làm, đảm bảo món ăn có độ nóng cũng như mới để phục vụ.
Triệu Tuệ Lam mang khăn che mặt nhìn xung quanh, buổi sáng Tầm Ký rất đông khách nhưng nhìn ra đa phần là con nhà phú quý, cũng phải Hỉ nhi nói điểm tâm nơi này mặc dù ngon nhưng điều rất mắc tiền không phải con nhà quyền quý thì sao chịu bỏ nhiều bạc vậy để ăn một món ăn nho nhỏ.
Đại Chu triều cũng không khắt khe quá với nữ tử, có thể nói tuy đây là cổ đại nhưng tư tưởng cũng không phải cổ hủ như những gì nàng hay xem trong phim, thậm chí cách ăn mặc cũng rất phóng khoáng, Triệu Tuệ Lam nhìn về một phương hướng thấy một nữ tử vận một bộ y phục tím sẫm hở một phần ngực có thể nhìn thấy phía ngực nổi lên hai luồng thịt cao cao trông vô cùng hấp dẫn, nàng nghĩ có thể cải tiến một chút y phục trên người.
"Vị tiểu thư này thất lễ" đang lúc miên man suy nghĩ về kiểu y phục mới thì một giọng nói nhã nhặn vang lên phía bên trái nàng, Triệu Tuệ Lam ngước nhìn người vừa lên tiếng, là một công tử vận y phục màu thiên thanh, xem như khá tuấn tú đang khom người chào nàng.
"Ngươi là......."Triệu Tuệ Lam nghiêng đầu suy nghĩ, trong trí nhớ của nàng hiển nhiên không có danh tự của vị công tử này.
Nam tử vội vã tiếp lời: "Ta tên Khưu Hành Kính, mạo muội quấy rầy, mong tiểu thư thứ lỗi", mặc dù dung mạo đã bị che hơn phân nữacùng tuổi tác hơi nhỏ nhưng không khiến một người đã duyệt qua vô số mỹ nhân như hắn khó đoán bên trong là một dung mạo bắt mắt như thế nào cũng như cặp con ngươi linh động kia thật khiến hắn cảm thấy tâm động không ngớt, mắt thấy thời gian qua nhanh chắc Tầm Ký cũng đã chuẩn bị xong điểm tâm, sợ là vị tiểu thư này sẽ nhanh chóng rời đi, hắn đành đường đột lên bắt chuyện trước, đồng thời cũng thấy lạ là vì sao giai nhân cỡ này lại không thấy truyền lưu trong kinh thành.
"À...xin hỏi công tử là có chuyện" Triệu Tuệ Lam mị mị cười hỏi.
Thấy ánh mắt Triệu Tuệ Lam dừng lại trên người hắn thì Khưu Hành Kính trong lòng nóng lên, âm thầm tính toán, xem phong thái này chắc cũng thuộc xuất thân cao nhưng không nghe nói Kinh Thành có nhà quan lớn nào sinh ra một vị tiểu thư phong tư xuất chúng thế này.
"Tại hạ nhìn thấy phong thái của tiểu thư thật sinh lòng ngưỡng mộ, không biết có thể hỏi tôn tính đại danh" Khưu Hành Kính vẫn giữ cự ly thỏa đáng cách Triệu Tuệ Lam 5 bước chân, Đại Chu triệu văn phong phóng khoáng nam nữ ngưỡng mộ có thể nhiệt tình theo đuổi nhưng quá mức nhiệt tình như Triệu Tuệ Lam trước kia thì truyền ra vẫn không tốt cho thanh danh.
"Xin lỗi Khưu công tử gia mẫu đã dặn danh tự riêng tư không tiện để người ngoài biết" Triệu Tuệ Lam hơi khom người áy náy nói. Khưu Hành Kính nghe vậy cũng biết là vị tiểu thư này từ chối hắn, bất quá hắn từng dạo qua không ích mỹ nhân người nào không phải bày ra biểu hiện e lệ tri thư đạt lễ, cuối cùng không phải còn ngã vào vòng tay của hắn.
"là tại hạ đường đột, bất quá tại hạ cũng không phải người không đàng hoàng, Hàn Lâm Viện nội cát Đại học sĩ Khưu Sí là gia phụ của tại hạ" Khưu Hành Kính không có vẻ gì là tức giận khi bị từ chối vẫn ôn hòa hữu lễ nói.
Triệu Tuệ Lam nghe Khưu Minh Kính nói thân phận của mình thì trong lòng sửng sốt, là hắn......
Nói đến vì sao một người chân trước không bước ra cửa như Triệu Tuệ Lam lại nghe danh của Khưu Hành Kính thì phải nói đến tài hóng hớt của Hỉ Thước, Hỉ Thước sợ tiểu thư nhà mình ở nhà riết u uất thành bệnh nên chịu khó sưu tập nhiều câu chuyện lớn nhỏ của Kinh Thành hay nơi khác nhằm để tiểu thư bớt đau buồn vì tình cảm.
Vị Khưu Hành Kình này dù là con trai của nhị phẩm quan đương triệu Hàn Lâm Viện cũng không trở nên nổi tiếng như thế, cái làm hắn có tiếng là đam mê đặc thù của tên công tử này, Khưu Hành Kính vẻ ngoài tuấn tú, tao nhã thường được lòng của mấy vị quan gia, phú thương tiểu thư, hắn khá phong lưu thường phương tâm ám hứa với nhiều vị tiểu thư, nhưng đây không phải đặc biệt của hắn mà ở chổ hắn có sở thích bạo hành với thiếu nữ, những vị tiểu thư hắn quen biết, đa phần điều rơi vào cạm bẫy của hắn, mấy vị tiểu thư đó không dám hó hé gì về chuyện này bởi vì hắn chỉ thi bạo lên cơ thể chứ không đoạt trinh tiết bọn họ.
Triệu Hồng Nhã cũng từng bị tên này chú ý sau lại bị hắn chụp thuốc mê đang chuẩn bị hành sự thì Mặc Quân Hàn đuổi tới, lần đó Khưu Hành Kính bị Mặc Quân Hàn đánh đến gãy mất 3 cái răng cửa, trở thành trò cười của cả Kinh Thành, mọi người chỉ biết hắn trêu chọc đến Mặc gia tam công tử nhưng lại không biết vì sao, Hỉ Thước cũng chỉ biết hắn bị Mặc Quân Hàn đánh gãy răng mà thôi, chuyện này về sau đại ca nói nàng mới biết.
Triệu Tuệ Lam ánh mắt ám ám, tên này là muốn đánh chủ ý nàng, hừ, nếu là trước kia nàng nhất định lao đến cho hắn mấy cái tát, không...không được phải kiềm chế, phải thục nữ, ánh mắt tên này thật đáng ghét, thật muốn móc ra quăng cho chó ăn, cũng dám đánh chủ ý lên người cô nãi nãi nhà ngươi, đây là chán sống, đời trước khi nghe đại ca nói đến việc này mặc dù chán ghét Triệu Hồng Nhã nhưng nàng cũng không cảm thấy hả hê khi nàng ta gặp nạn, bản thân nàng cũng là nạn nhân của loại bạo lực này nên cực kì chán ghét người này khi nghe đại ca kể đến, nếu hôm nay đã gặp được lại còn dám có ý đến trên người của nàng thì nàng nhất định không thể bỏ qua, bất quá chính đạo là không thể làm chỉ có thể ám đạo, đưa mắt nhìn tiểu nhị đang ôm một đống điểm tâm đi đến nàng nhanh chóng đứng lên nhẹ chào với Khưu Hành Kính, đang muốn nói gì thì phía sau có tiếng gọi: "Lam nhi".
Triệu Tuệ Lam ngẩn ra, xoay người nhìn, đại ca cùng_________Mặc Quân Hàn.
Hơi bất ngờ nhìn Mặc Quân Hàn đi tới, trong lòng phiên giang đảo hải, hô hấp như bổng trở nên khó khăn hơn, Triệu Tuệ Lam nuốt nuốt nước miếng, bàn tay bấu lại để móng tay đâm vào da thịt gây đau đớn nhằm trấn định bản thân.
Măc Quân Hàn hiển nhiên khi nghe đến Triệu Văn Khanh gọi tên Triệu Tuệ Lam thì phiền chán vô cùng, hai đầu mày nhíu lại, hắn hôm nay cùng Văn Khanh định đến đây ăn sáng trước khi đến học đường đọc sách, lại không nghĩ đến gặp được Triệu Tuệ Lam, đối với tình cảm của vị đại tiểu thư này hắn không phải không rõ nhưng hắn căn bản không thích mà còn sinh ra vài tia chán ghét vì bị đeo bám không buông, hôm nay sợ là không kịp giờ đến học đường rồi, lần nào gặp hắn vị tiểu thư này cũng kì kèo mãi không chịu thả hắn đi, thật sự nếu không phải nể tình Văn Khanh thì ngay đến cả hỏi thăm hắn cũng lười hỏi.