Sáng sớm hôm sau, Diệp Mộ Linh lựa chọn kiện váy dài bích sắc, màu xanh bích nhợt nhạt càng làm nàng thêm xuất trần, một đầu vấn song đao kế (ai rảnh thì lên google tìm, mình tìm mà chả thấy), trên tóc vẫn không gắn nhiều trang sức, chỉ có mấy tiểu chu sai được khảm bảo thạch nho nhỏ, trong suốt sáng bóng, làm cho người ta có cảm giác châu tròn ngọc sáng, trên trán kéo một sợi dây trang trí xinh xắn làm cả người tăng thêm không ít linh khí. "Hồng Thường, nhị tiểu thư sao còn chưa lại đây."
Diệp Mộ Linh nếu có chút đăm chiêu hỏi
"Tiểu thư, nhị tiểu thư đã đi rồi, bảo nô tỳ báo cho tiểu thư không cần chờ nàng ."
Hồng Thường cúi đầu đáp, điểm tâm tư này của Diệp Mộng Dao nàng rất rõ ràng, kiếp trước Diệp Mộng Dao dùng hết thủ đoạn nịnh bợ Tần Vương quận chúa, chiếm được yêu thích của Tần Vương quận chúa, vì vậy gây ra không ít chuyện xấu, chủ ý xấu, nay, chỉ sợ là muốn đến sớm để kéo bè kéo cánh, giao thiệp tốt với các tiểu thư đi.
Nhưng là kiếp này, nàng làm sao có thể cho phép Diệp Mộng Dao mượn dùng uy thế Tần Vương quận chúa để tác uy tác phúc. Tần Vương quận chúa chung tình với Hoài Vương thế tử Đường Quảng Hàn, Hoài Vương ở Đại Kiền vương triều là vương gia khác lạ duy nhất, rất được hoàng đế sủng ái, mà mẫu thân của Diệp Mộ Linh - Diệp thị đúng là muội muội cùng một mẹ sinh ra của Hoài Vương, cho nên, ngoài thân phận chủ mẫu của Hầu phủ ra, thân phận vốn dĩ của Diệp thị cũng rất cao quý.
Hoài Vương thế tử cũng chính là biểu huynh của Diệp Mộ Linh. Biểu huynh này của nàng có tiếng thích mỹ nữ, gặp giai nhân luôn nhịn không được đùa giỡn vài câu, ngày thường luôn mang một bộ dạng hời hợt, khóe miệng thường treo một tia tươi cười xấu xa, không biết đã quyến rũ hồn của bao nhiêu cô nương, tuy vậy thật ra hắn cũng có chút bản lĩnh, nhiều lần được đương kim hoàng đế thừa nhận, cho nên Hoài Vương đối với hành vi của hắn cũng không quá so đo. Mà Tần Vương quận chúa xưa nay kiêu ngạo, lòng đố kỵ càng sâu, xem ra hôm nay Diệp Mộng Dao sẽ đẹp mặt.
Nghĩ đến đây, Diệp Mộ Linh ý thức được thời gian không sai biệt lắm. Liền nói:
"Nếu như thế chúng ta cũng sớm đi thôi, đi quá trễ khó tránh mất cấp bậc lễ nghĩa."
Dứt lời, mấy người liền ngồi trên xe ngựa Trấn Viễn Hầu phủ đi đến Mộc Vương phủ. Qua nửa canh giờ liền tới Mộc Vương phủ, vừa mới xuống xe ngựa, liền có bà tử đem nhóm người dẫn vào hậu viện Vương phủ, Diệp Mộ Linh thô sơ giản lược (ngó sơ) vài lần, cảnh sắc vẫn xinh đẹp như kiếp trước, phía đông là mai lâm (rừng mai), thời điểm vào đông, hoa mai nở rộ thành từng chùm rực rỡ, có thể nói hoa ở đây tuyệt nhất kinh thành. Phía bắc là một mặt cỏ được chăm sóc kỹ lưỡng, trên mặt cỏ to là bảy tòa lương đình, hành lang gấp khúc nối lại cùng một chỗ, hình dạng như Thất Tinh bắc đẩu, hai bên hành lang gấp khúc được gieo trồng rất nhiều hoa cỏ quý báu mà người trong cung thường thưởng thức. Phía nam cùng phía tây thông với nhau, phía nam là núi đá giả lởm chởm, còn có vài thác nước nhỏ, nước từ trên thác đổ xuống va đập với nhau tạo ra nhiều bọt nước càng thêm long lanh, xinh đẹp dưới ánh mặt trời, phía tây là một cái ao, giữa ao có một cây cầu nhỏ bằng gỗ, cây cầu được nối bằng cả trăm cọc gỗ, giữa những cọc gỗ có thể thấy được nước ao xanh biếc, bởi vì cọc gỗ rất dài nên hai bên vẫn không căng vòng bảo hộ, lá sen trong ao xếp thành phiến, ngẫu nhiên sẽ có cá vàng nhảy lên, thật sự là một bức tranh đẹp trong ngày hè.
Diệp Mộ Linh đứng lại ngắm cảnh trong chốc lát, liếc mắt một cái liền thấy hai phiến vàng nhạt mềm mại. Hiển nhiên là Diệp Mộng Dao cùng Tần Vương quận chúa. Diệp Mộng Dao vốn sớm đến đây để có thể đi dạo một vòng vì hôm nay tham gia hội thi thư có một vài vị thế tử có gia thế, không ngờ lại bị một vị nam tử vận một thân áo trắng có chút lưu manh trêu đùa,
"Vị tiểu thư nhỏ nhắn xinh đẹp thích xấu hổ kia. Xin hỏi nàng là coi trọng vị công tử nào."
Nàng chính là rất nhanh lặng lẽ nâng mắt nhìn lướt qua, còn chưa kịp tiếng, liền bị lời nói của nam tử làm cho xấu hổ đến mặt nhỏ đỏ bừng, bước nhanh cáo lui, lại chọc phần đông thế tử trêu đùa. Lúc xoay người, nàng lại lớn mật liếc mắt nhìn công tử áo trắng kia một cái, có tia tà mị nhưng cũng không mất ôn nhu, không khỏi làm cho tim nàng bang bang loạn nhịp, chính là không biết thân thế vị nam tử áo trắng kia như thế nào, xem hắn bị vài cái thế tử vây quanh, tựa hồ gia thế rất bất phàm. Ở lúc nàng còn đang lâm vào trong ảo tưởng của chính mình, không ngờ lại nhìn thấy Tần Vương quận chúa mặt mày nhăn nhó, vận một thân xiêm y vàng nhạt rất giống nàng đang từ một cái khác lương đình khác đi đến, nàng bị dọa tới choáng váng.
Kiện xiêm y kia sao lại giống xiêm y của nàng như vậy, chính mình so với nàng ta dường như còn loá mắt hơn, bất quá người sáng suốt nhất định có thể nhìn ra, hai kiện xiêm y tuyệt đối không do cùng một người may, Tần Vương quận chúa đang được phần đông tiểu thư khen ngợi, một đầu Lăng Vân kế, cài đầy chu sai sang quý, cực kỳ có khí thế, sau khi thấy Diệp Mộng Dao không khỏi ngầm ngoan độc đánh giá: Tốt, cư nhiên dám tranh nổi bật của nàng, còn dám quyến rũ Hàn ca ca của nàng, thật sự là chán sống.
Tần Vương quận chúa màu da thường thường, không trắng nõn bằng Diệp Mộng Dao, vận xiêm y này nhìn không ra nét đẹp mảnh mai của nàng. Tần vương quận chúa nhìn kỹ Diệp Mộng Dao, ngạo mạn hỏi :
"Ngươi là tiểu thư nhà nào?"
Diệp Mộng Dao lấy lòng đáp:
"Ta nữ nhi của Trấn Viễn Hầu phủ."
Tần Vương quận chúa biến sắc, không khỏi nhu hòa hỏi:
"Ngươi là đại tiểu thư của Trấn Viễn Hầu phủ, Diệp Mộ Linh?"
Trong lòng thầm nghĩ: Nếu là đại tiểu thư của Trấn Viễn Hầu phủ, khả nàng vạn vạn không thể đắc tội, Hàn ca ca đối với vị biểu muội này là vô cùng tốt. Không đợi Tần Vương quận chúa nghĩ xong, một đạo thanh âm ngầm có ý châm chọc liền đánh gãy suy nghĩ của nàng:
"Quảng San tỷ tỷ [ Tần Vương quận chúa ], ngươi cũng không nên bị tiểu nha đầu này lừa đảo, muội muội ta năm trước đã gặp qua đại tiểu thư của Trấn Viễn Hầu phủ một lần, trổ mã không biết xinh đẹp gấp bao nhiêu lần so với vị trước mắt này đâu."
Tần Vương quận chúa vừa nghe, sắc mặt liền không tốt:
"Ngươi là thứ nữ Trấn Viễn Hầu phủ?"
Này cũng thật sự đánh mặt nàng, một cái thứ nữ nho nhỏ đều dám vận xiêm y giống nàng, còn được Hàn ca ca khen ngợi.
"Nô tỳ đúng là thứ nữ Trấn Viễn Hầu phủ - Diệp Mộng Dao -"
Diệp Mộng Dao gian nan nói ra những lời này, không khỏi ngầm ngoan độc nhìn nữ tử vừa mới lên tiếng. Tần Vương quận chúa đi vòng quanh Diệp Mộng Dao vài vòng, dùng móng tay được sơn đỏ tươi sờ sờ quần lụa mỏng vàng nhạt kia, lại phát hiện quần lụa mỏng của Diệp Mộng Dao là đồ hạ đẳng, vải cũng không tốt, dễ làm làn da bị thương, xem ra nha đầu này vì tranh ánh mắt của Hàn ca ca lại ra tay ngoan độc a.
Kỳ thật Diệp Mộng Dao cũng thực ủy khuất, nàng sau khi vận thử xiêm y lại phát hiện loại vải may xiêm y này là loại vải hạ đẳng, bất quá vì xuất sắc, nàng vẫn là hạ quyết tâm mặc vào, nghĩ đến đây, không khỏi thầm hận Diệp Mộ Linh, nhất định phải làm nàng ta đẹp mặt
"Quận chúa, kỳ thật xiêm y này đều do gia tỷ cho ta mượn, không phải ta cố ý va chạm quận chúa."
Tần Vương quận chúa nghe xong khinh thường nở nụ cười, thực xem nàng là ngốc tử sao, đích nữ Trấn Viễn Hầu phủ sao có thể vận xiêm y may từ loại vải hạ đẳng, Diệp Mộng Dao đến loại thời điểm này còn không quên châm ngòi quan hệ của nàng cùng Hàn ca ca .
"Diệp Mộng Dao phải không, đều cùng chúng ta đi chung đi."
Nói xong, vẫn chưa dừng lại quá lâu, liền quay đầu đi về hướng cầu gỗ. Tần Vương quận chúa ở phía trước thảnh thơi tiêu sái, lại giống như nháy mắt ra dấu cho mấy tiểu thư quan gia bên cạnh , lập tức mấy người này liền hiểu ý, những người ban đầu đều đi trước sau có thứ tự lập tức đi cạnh nhau, vị nữ tử vừa mới vạch mặt Diệp Mộng Dao, rất nhanh liền vươn chân phải ra, Diệp Mộng Dao không chú ý liền nhào đầu ra giữa ao:
"A --!"
Một tiếng thét chói tai, mấy vị nữ tử cầm đầu quay đầu nhìn qua, xa xa, một ít thế tử cũng nghe tiếng mà đi tới, mấy người bên cạnh Tần Vương quận chúa cũng không có đi xuống nước cứu Diệp Mộng Dao, mà trách cứ nói:
"Mộng Dao muội muội, ngươi sao không cẩn thận như vậy, thế nhưng lại trượt chân rơi xuống nước "
Một vị nữ tử khác cũng xen mồm nói:
"Ai nha, cũng không cần trách cứ nàng, dù sao cũng là cái thứ nữ, đều chưa thấy qua những thứ này, có thể làm được như thế đã muốn không sai ."
Còn có nữ tử xen mồm nói:
"Muội muội, ngươi chờ một chút, không nên gấp gáp, một hồi có nha hoàn bà tử tới cứu ngươi "
Diệp Mộng Dao ở trong nước tức giận đến thở không nổi, bị uống không ít nước.