- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Đích Nữ Hữu Độc
- Chương 30: Tán Gẫu Với Tam Hoàng Tử
Đích Nữ Hữu Độc
Chương 30: Tán Gẫu Với Tam Hoàng Tử
"Cởi mũ ra! Đó là mệnh lệnh! Sao ngươi dám!" Sự bất động của Trữ Tuyết Yến khiến vệ binh khó chịu. Dùng lưỡi đao sắc bén của mình, hắn định gϊếŧ nàng vì không ai được phép hành xử như vậy trước mặt Dịch Vương gia.
Không ngờ Dịch Vương gia kiêu ngạo, vệ binh của hắn thậm chí còn ngạo mạn hơn. Nếu lưỡi đao rơi vào cổ nàng, nàng sẽ chết! Hoảng sợ lùi lại phía sau, nàng đột nhiên hét lớn, "Thừa lệnh chủ nhân, tiểu dân đến thăm hỏi Dịch Vương gia!" Trữ Tuyết Yến cắn răng nói.
Ma khó đối phó nhưng vẫn dễ hơn gặp Diêm vương. Bây giờ nàng đã ở đây, không gì có thể tồi tệ hơn.
Với vẻ nhã nhặn, thanh âm của Trữ Tuyết Yến nghe êm ái như một thiếu nữ, cũng rất lôi cuốn. Một số nam tử đang đứng cạnh cửa cũng bị thu hút, tiến dần về phía nàng. Một nam nhân thanh tao trong bộ cẩm bào bạch sắc đi phía trước.
Bên trong xa giá, đôi mắt lạnh lẽo rơi vào dung mạo thuần khiết của Trữ Tuyết Yến. Nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của nàng, Ngao Thần Nghĩa cười khẽ thể hiện hứng thú mãnh liệt với nàng.
Nàng thực sự là một nữ tử thú vị và bạo gan. Hắn nghĩ nó sẽ rất vui.
Sau khi hét lên, những vệ binh không làm gì nàng, thậm chí còn toát mồ hôi trên trán. Họ không ngờ nàng lại có đủ can đảm để quấy nhiễu đến Dịch Vương gia. Ánh mắt âm lãnh bắn ra từ phía đó tương đồng với việc Ngao Thần Nghĩa đã nhận thức được chuyện này. Đám vệ binh đều vứt kiếm, quỳ trên mặt đất.
"Ngươi thuộc phủ nào?" Nam nhân vận bạch phục hỏi sau khi tiến đến đây, đánh giá Trữ Tuyết Yến từ trên xuống dưới. Đôi mắt hắn đầy ngờ vực.
Nam tử trước mặt hắn trông rất thanh tú. Từ sắc mặt tái nhợt và đôi môi nhạt sắc có thể nói rằng sức khỏe của hắn không được tốt. Nhưng ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt hắc ngọc khiến hắn phải kinh ngạc. Hắn nghĩ người nam tử này quá gầy nên chiếc mũ có vẻ quá khổ, gần như che hết cả trán. Y phục cũng quá to so với hắn, khiến hắn trông còn gầy hơn.
Người hạ nhân này quá mỏng manh, ai sẽ muốn hắn? Có lẽ hắn bị bệnh.
Ở một mức độ nào đó, hắn đã đúng!
Là Dịch Vương gia sao? Trữ Tuyết Yến cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn nói chuyện từ tốn, ánh mắt cũng rất ấm áp và ôn hoà, không giống như Dịch Vương gia trong lời đồn.
"Sao ngươi dám! Trả lời Tam Hoàng tử ngay!" Tên vệ binh bên cạnh giận dữ quát nàng.
Tam Hoàng tử? Trữ Tuyết Yến thở phào nhẹ nhõm. Không giống với Dịch Vương gia tàn nhẫn, Tam Hoàng tử có một danh tiếng tốt. Mọi người đều biết hắn khá tao nhã và dịu dàng.
Sẽ tốt hơn nếu không phải là Dịch Vương gia.
Nhận thấy hắn đang đánh giá nàng, Trữ Tuyết Yến cúi đầu, tôn kính nói, "Tiểu dân đến từ phủ Hộ quốc tướng quân. Ngũ tiểu thư của tiểu dân hiện đang ở tại tự miếu, tiểu dân đi lấy một số thứ theo lệnh của lão Thái phu nhân. Tiểu dân đang trở lại phủ."
‘Ngũ tiểu thư phủ Hộ quốc tướng quân?’ Tam Hoàng tử không nghĩ ra đó là ai. Hắn cau mày nhìn lại Trữ Tuyết Yến. Không ngờ một thân hình nhỏ bé như vậy lại có dũng khí ăn nói hùng hồn trước mặt hoàng thúc của mình. Hắn hiếu kì hỏi: "Ngươi vừa rồi nói chủ tử của ngươi muốn gặp thúc thúc ta?"
"Tiểu dân chỉ muốn đi ra ngoài. Nhưng vệ binh lại nghĩ rằng tiểu dân lẻn vào và muốn gϊếŧ tiểu dân. Nên tiểu dân phải nói vậy chứ chuyện đó không phải sự thật. Tiểu thư của tiểu dân không muốn gặp Dịch Vương gia." Trữ Tuyết Yến nói.
Trữ Tuyết Yến giải trình rất trơn tru. Nàng sợ rằng Tam Hoàng tử không tin, cố tình ngẩng đầu lên nhìn hắn với đôi mắt đen sâu thẳm lấp lánh. Khuôn mặt nàng đầy vẻ thành khẩn.
"Hoá ra ngươi muốn lấy cớ để đuổi thị vệ đi!" Tam Hoàng tử bật cười vì không ngờ tên hạ nhân mảnh khảnh này lại đáp lời như vậy. Một hạ nhân lanh lợi và khôi hài, chẳng trách hắn lại được nhận cho dù có ốm yếu.
"Không, là vì tiểu dân sợ rằng mình sẽ bị gϊếŧ. Tiểu dân vẫn còn việc phải làm, tiểu dân không thể chết ở đây được." Trữ Tuyết Yến tự hào nói.
"Ồ, ngươi chắc rằng ta sẽ không gϊếŧ ngươi?" Nhìn đôi mắt đen mở to dưới hàng mi dài, Tam Hoàng tử càng hứng thú với nàng hơn.
"Tam hoàng tử đều được mọi người công nhận là người rộng lượng, thiện lương. Ngài luôn quan tâm đến hạ nhân nên ngài sẽ không trừng phạt tiểu nhân nói sự thật. Nếu ngài không tin lời tiểu dân nói, ngài có thể phái người đến hỏi Ngũ tiểu thư." Trữ Tuyết Yến nói.
Nịnh hót hắn sẽ không gây hại cho nàng. Vả lại, nếu Tam Hoàng tử thực sự cử người đến hỏi, Lan Trữ và Thanh Ngư cũng sẽ không vô tình để lộ bí mật. Trữ Tuyết Yến tâng bóc Tam hoàng tử cùng với nói ra sự thật. Nó sẽ không sai.
"Ha-ha, ngươi thật hài hước. Ngươi tên là gì?" Tam Hoàng tử cười.
"Tiểu dân tên là Tiểu Nghiễm." Trữ Tuyết Yến tuỳ tiện nói.
"Tiểu Nghiễm? Thật là một cái tên thú vị!" Tam Hoàng tử gật đầu nói. Hắn nghĩ hạ nhân này thực là một người hài hước với một cái tên buồn cười. Hắn tự hỏi có phải là Ngũ tiểu thư đặt cho danh tự này không. Có vẻ như nàng cũng là một người thú vị.
Hắn đến đây vì có chuyện cần hỏi. Nhưng không ngờ bắt gặp một hạ nhân khôi hài như vậy, nhưng hắn biết mình không thể trì hoãn thêm nữa. Khi hắn sắp thả cho Trữ Tuyết Yến đi, một thái giám từ bên mã xa đi tới.
"Tam Điện hạ, Dịch Vương gia sai nô tài dẫn người này đến để nói chuyện." Thái giám dài giọng cười nói.
"Hắn chỉ là một hạ nhân bình thường bị hoảng loạn. Hắn quá vội lúc nãy, nên không cần thiết phải làm phiền hoàng thúc." Tam Hoàng tử hơi nhíu mày nói. Một tia huyền bí vụt qua mắt hắn.
"Hạ nhân của phủ Hộ quốc tướng quân đích thực là người mà Vương gia muốn thẩm vấn." Người thái giám nói với giọng sắc lạnh, ánh mắt rơi vào Trữ Tuyết Yến.
Khi đã nói đến như vậy, Tam Hoàng tử cũng không thể tiếp tục ngăn cản được nữa.
"Tiểu tử, ngươi rất gan dạ! Đứng lên, đi theo ta đi gặp Vương gia." Vị thái giám nở nụ cười giả tạo, nhìn lên nhìn xuống nàng một lúc rồi nói.
Vị thái giám đi tới xa giá mà không đợi nàng đứng dậy.
Trữ Tuyết Yến không mong sẽ thu hút sự chú ý của Dịch Vương gia. Tim nàng đập loạn xạ. Nàng nhìn xa giá lộng lẫy ở phía xa với vẻ ngập ngừng. Nàng đứng dậy với đôi mắt lấp lánh. Nghĩ đến uy danh của Dịch Vương gia, nàng không khỏi sợ hãi. Ngao Thần Nghĩa sẽ không khoan dung như Tam Hoàng tử.
Nhìn bộ dạng đáng thương của nàng, Tam Hoàng tử không nhịn được nói, "Đừng sợ. Ngươi cứ nói sự thật với hoàng thúc. Thúc ấy sẽ không trách ngươi."
Trữ Tuyết Yến gật đầu, do dự đi về phía xa giá. Nàng có một dự cảm không lành, thầm thở dài. Nàng cầu nguyện Dịch Vương gia không phải là người mà nàng đã chạm mặt ngày hôm đó. Nam nhân đó rất khó đối phó, hắn cũng đã nhìn thấy nàng nên không thể lừa hắn được.
Đứng trước khoan đại mã xa, Trữ Tuyết Yến nhìn tấm màn trướng lớn treo trước mặt. Nàng đến gần hơn nhưng không thể nhìn rõ mặt hắn. Thái giám quát nàng: "Đó là Vương gia! Quỳ xuống!"
Một người đánh mạnh nàng từ phía sau. Trữ Tuyết Yến lảo đảo một chút rồi ngã nhào trên mặt đất. Mặc kệ đau đớn, nàng vội vàng quỳ xuống. Nàng nhìn thấy bộ cẩm bào màu đen có thêu sợi chỉ vàng sáng bóng điểm xuyến vài huyết hoa trên đó. Như bị giáng một cú thật mạnh khiến nàng cảm thấy khϊếp sợ. Vị hoàng thân mà nàng sợ gặp lại nhất giờ đang ở trước mặt nàng. Họ lại tình cờ gặp nhau tại Hàn San Tự.
Làm sao nàng không cảm thấy tồi tệ được? Nàng đã có suy nghĩ rằng vị Vương gia lúc đó có thể là Dịch Vương gia nổi tiếng. Ngoại trừ hắn, nàng không thể nghĩ tới bất kỳ vị Vương tử nào khác có thể khiến Trữ Hiên hành xử với thái độ tôn kính như vậy.
Thế nhưng, khi suy xét lại, nàng nghĩ với địa vị tôn quý như Dịch Vương gia, hắn sẽ không đến viếng tế nương nàng. Vậy nên nàng đã loại trừ khả năng đó. Song, hiện tại nàng nhìn bộ hắc phục của hắn với màu đỏ và vàng nổi bật trên đó. Nàng không còn nghi ngờ gì nữa.
"Ngươi là hạ nhân của phủ Hộ quốc tướng quân?" Giọng Ngao Thần Nghĩa vẫn lãnh như lần đầu tiên nàng nghe. Không có chút độ ấm nào, khiến mọi khác phải sợ hãi.
"Bẩm Vương gia, đúng vậy. Tiểu dân đi theo Ngũ tiểu thư đến đây. Tiểu dân đang phục tùng mệnh lệnh của nàng, chuẩn bị trở về phủ." Trữ Tuyết Yến cúi đầu nói. Đó là cách duy nhất để nàng tiếp tục câu chuyện, cố gắng che giấu.
"Thuộc hạ của Ngũ tiểu thư? Cho ta xem mặt ngươi." Dịch Vương gia lạnh lùng nói.
"Tiểu... Tiểu dân xấu xí. Sợ làm ngài kinh hãi nên không dám ngẩng đầu lên." Trữ Tuyết Yến sốt sắng nói, tay nàng hơi run run. Dịch Vương gia có thể sẽ không nhận ra nàng vì họ chỉ trò chuyện một lúc vào ngày hôm đó, nhưng nàng cũng không thể ngẩng đầu lên. Bây giờ nàng đang giả vờ là một hạ nhân, thêm nữa, Ngao Thần Nghĩa là một người sự vụ bận rộn, mỗi ngày hắn phải gặp hàng tá người. Nhưng nàng vẫn lo lắng nên tốt hơn là không để hắn nhìn thấy mặt nàng.
"Nếu đã xấu xí thì không cần giữ lại. Ta có thể sai người lôi ngươi ra ngoài gϊếŧ, tránh trường hợp ngươi làm bẩn mắt ta." Trữ Tuyết Yến nghe rõ tiếng hừ lạnh của Dịch Vương gia. Nàng sững sờ. Không ngờ Dịch Vương gia lại tàn bạo như vậy. Hắn lấy mạng nàng chỉ vì một câu nói.
Hai tay của Trữ Tuyết Yến bị giữ bởi hai cánh tay cứng như thép. Nàng tin Ngao Thần Nghĩa không nói đùa. Nếu nàng không đáp lời hắn, nàng sẽ chết.
"Bẩm Vương gia, tiểu dân khiêm tốn. Đích thị tiểu dân rất xấu xí. Người có thể xem!" Bất quản bị nhận ra, Trữ Tuyết Yến ngẩng đầu lên, vội vàng nói.
Đôi mắt hoảng loạn của nàng nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Ngao Thần Nghĩa. Đôi mắt của hắn đen tuyền chứa hàn khí bên trong. Hắn giống như ác quỷ từ địa ngục. Nhìn thấy hắn một lần, không bao giờ có thể sống lại.
Cho dù là lần thứ hai nhìn thấy hắn, Trữ Tuyết Yến vẫn không tránh khỏi run lên. Nam nhân này khiến người khác sợ hãi. Với nụ cười lãnh khốc trên khuôn mặt, hắn có thể bẻ cong không gian, gây ra nỗi ám ảnh. Dung mạo tuyệt sắc của hắn cùng với nụ cười đó sẽ khiến người khác tan vỡ.
"Ngươi là thuộc hạ của Ngũ tiểu thư?" Dịch Vương gia lạnh lùng hỏi với nụ cười không hiện rõ. Hắn quét mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới khiến nàng cảm thấy một tia âm lãnh đang chạy dọc cơ thể nàng.
Liếc mắt nhìn quanh, Trữ Tuyết Yến phát hiện hai tên thái giám từng bắt giữ nàng đang cung kính lùi lại. Họ che mờ đi ánh mắt tò mò của Tam Hoàng tử.
Trữ Tuyết Yến biết Ngao Thần Nghĩa đã nhận ra nàng. Bây giờ họ đang ở trước nhiều người, nàng không biết mình nên đồng ý hay từ chối. Hắn là Dịch Vương gia, lừa dối hắn cũng đồng dạng lừa dối thánh thượng. Trữ Tuyết Yến không thể giả dạng là hạ nhân được nữa. Không giống Tam Hoàng tử, Dịch Vương gia sẽ gϊếŧ nàng mà không do dự nếu nàng làm chuyện sai.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Đích Nữ Hữu Độc
- Chương 30: Tán Gẫu Với Tam Hoàng Tử