Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Chương 1.3

« Chương Trước
Lúc này thành Lạc Nguyệt lay động ngày càng kịch liệt, rất nhiều người ngay cả đứng cũng không vững. Quân nhân bắt đầu cảm thấy hoảng loạn nhưng không có mệnh lệnh thì họ không được rút lui. Là quân nhân ưu tú binh đoàn Nam Lăng Vân, họ buộc phải giữ vững kỷ luật quân đội, tuyệt đối không được phép tự tiện trốn chạy.

Họ biết rõ tộc Lạc Nguyệt vốn chính là một bộ tộc thần bí. Hiện giờ thành Lạc Nguyệt bắt đầu rung động dữ dội, còn tộc nhân của tộc Lạc Nguyệt không ngừng nguyền rủa. Chẳng lẽ chính bọn họ là kẻ khiến nữ thần nổi giận trút xuống lời nguyền rủa chăng?

“Thiếu tướng quân, làm sao bây giờ?”

“Đợi đi! Phụ thân ta là Vân Chiến Thiên, cả đời trung thành với đất nước, quang minh lỗi lạc. Vô cùng yêu quý các chiến sĩ dưới trướng nếu ông ấy đã dẫn dắt chúng ta vào thành Lạc Nguyệt chắn hẳn là ông đã có sự tính toán, tuyệt đối sẽ không bỏ mặt chúng ta.”

Mọi người không có mệnh lệnh của hắn ta, chỉ có thể chờ đợi trong lo lắng. Lại chẳng ngờ Tử Thần đã hạ thế.

Cửa thành Lạc Nguyệt.

"Ông kéo chúng tôi đến đây làm gì? Cứ như đi chạy trốn, nghiêm trọng đến vậy sao? Làm gì có ai đuổi theo đâu." Vương Tiến Thao dừng lại, há mồm thở dốc, quay sang nói với Ngọc Thanh Phong.

"Là đang chạy trốn đấy!" Ngọc Thanh Phong liếc nhìn Vương Tiến Thao, quay sang nói với Nam Cung Liễm:“Vương gia, sợ là cửu trận huyền thiên của thành Lạc Nguyệt đã khởi động rồi, e rằng thành Lạc Nguyệt sẽ bị phá hủy!” Ngọc Thanh Phong nhìn xung quanh, nhà cửa sụp đổ, tường thành bắt đầu vỡ ra.

“Ngọc đạo trưởng, chuyện này là sao?” Nam Cung Liễm nghi hoặc khó hiểu.

“Cửu trận huyền thiên là trận pháp để bảo vệ thành Lạc Nguyệt, nhờ trận pháp này mà tộc Lạc Nguyệt lánh đời cả ngàn năm không bị xâm phạm. Hiện giờ đàn liễm thánh vật của tộc Lạc Nguyệt bị chúng ta lấy đi, Vị Hi nhất định đã khởi động cửu trận huyền thiên. Chính là muốn cùng chết với chúng ta, cũng phải giữ đàn liễm lại Lạc Nguyệt!” Sắc mặt của Ngọc Thanh Phong vô cùng nghiêm trọng.

"Ôi, nếu thế chúng ta còn không mau rời khỏi đây!" Mặt Vương Tiến Thao đầy hoảng sợ.

“Được, ta đi hạ lệnh quân đội rút lui!”

Vân Chiến Thiên xoay người đi, lại bị Ngọc Thanh Phong giữ chặt.

“Không còn kịp nữa rồi, thành Lạc Nguyệt sẽ chìm xuống lòng đất ngay thôi! Chúng ta phải đi mau, nếu còn không đi thì ai cũng không thể rời đi!” Ngọc Thanh Phong lạnh lùng nói.

"Nhưng đội quân đều ở bên trong đấy!" Lúc này Vân Chiến Thiên cũng lo lắng đến đỏ mắt.

“Bây giờ chúng ta đang ở cửa thành, có thể ra khỏi thành ngay bây giờ. Trước khi cửu trận huyền thiên phá hủy thành Lạc Nguyệt, chúng ta phải tranh thủ cơ hội mà thoát ra ngoài. Bây giờ xông ra ngoài trận pháp mang đàn liễm rời khỏi đây hoặc là ai cũng không thể rời khỏi, mãi mãi chết ở nơi này!”

Ngọc Thanh Phong bắt đầu nổi giận, bọn họ chẳng biết ông ta đã nghiên cứu trận pháp nhiều năm qua. Sức mạnh của cửu trận huyền thiên không thể đùa được!

Thời khắc này, tất cả mọi người bình tĩnh nhìn Nam Cung Liễm, chờ hắn ra quyết định cuối cùng.
« Chương Trước