Trong bóng tối của tầng giữa, có một tượng đài hình hoa sơ hiểu được điêu khắc từ huyết ngọc. Huyết ngọc toàn thân đỏ như máu, trông yêu kiều và quyến rũ, toát lên khí chất thần bí và cao quý. Sơ hiểu là loài hoa của nữ thần thuộc tộc Lạc Nguyệt, được đặt tên theo nữ thần này. Sơ hiểu có cánh dài, phần lá giống hoa tường vy , bảy cánh hoa dày dặn và dài, màu đỏ tươi rực rỡ, vô cùng đẹp mắt.
Hiện giờ, đài hoa sơ hiểu được tạc từ huyết ngọc ấy đứng lẻ loi ở đấy, trên đài, vị trí vốn để giữ hồn đã trống không.
Vị Hi chậm rãi, từng bước một đi vào ám tầng, sau đó vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve vị trí vốn để câu đàn liễm lúc ban đầu. Sau một lúc lâu, quay đầu lại nhìn thoáng qua ngọn lửa lớn đang dần cắn nuốt cung điện, ánh mắt trở nên sắc bén.
“Tộc Lạc Nguyệt ta, từ thượng cổ truyền thừa đến nay, tuyệt đối không thể cho các ngươi dễ dàng mang cây đàn liễm như vậy! Nam Cung Liễm, tất cả những chuyện ngày hôm nay, ngày nào đó ta nhất định sẽ đòi lại gấp mười lần!”
Nói xong, Vị Hi đem nơi vốn dĩ để cây đàn liễm lúc đầu, xoay tròn về phía bên trái, ám tầng cùng cửa ở giữa cung điện lập tức đóng lại, mà ám tầng lại mở ra một cánh cửa khác, bên trong cánh cửa là một cái địa đạo.
Vị Hi đi vào bên trong địa đạo, không lâu liền đi tới cuối, Vị Hi nhanh chóng khởi động cơ quan, mở cánh cửa cuối rồi đi ra, ở cuối địa đạo cuối là miếu thần Lạc Nguyệt.
Vị Hi đi tới phía trước đại điện. Đại điện thật nguy nga với diện tích rộng lớn và chiều cao uy nghi. Bốn bức tường cổ kính được tô điểm bằng những bức tranh mang màu sắc huyền bí. Nổi bật ở phía trước là hai cột trụ đá to lớn, phần đỉnh chạm khắc những họa tiết cầu kỳ cùng những hình ảnh hoa sơ hiểu đa dạng, tinh tế.
Khí thế của đại điện cổ xưa không thua gì cung điện Lạc Nguyệt đã bị lửa lớn cắn nuốt, chỉ là so với cung điện Lạc Nguyệt, đại điện này thiếu đi sự xa hoa mà có nhiều ủ dột, thiếu tinh xảo nhưng nhiều thần thánh.
Ở giữa đại điện, có thể thấy một pho tượng rất lớn được chạm khắc từ thạch ngọc, đó là nữ thần mà tộc Lạc Nguyệt bảo vệ — tượng thần Sơ Hiểu. Pho tượng trắng nõn sáng trong, trông sinh động y như thật, tinh xảo hoàn mỹ, trên khuôn mặt của nữ thần Lạc Nguyệt Sơ Hiểu mang theo một mặt nạ được điêu khắc từ huyết ngọc cực phẩm, che đi nửa khuôn mặt.
Sơ Hiểu toát lên một vẻ đẹp vô cùng hoàn mỹ, chỉ cần có người nhìn thấy nàng, nội tâm đều sẽ phát ra một loại kinh ý, với khí chất kia, ngay cả khi đứng ở trước mặt nàng cũng không tự chủ được mà cảm nhận rằng nàng không thuộc về phàm trần, thế gian. Nàng vừa không giống tiên nữ tươi mát thoát tục, cũng không giống nữ vương uy nghi nghiêm khắc, mà là lại làm người nghĩ, nàng cao quý hơn nguồn thường, khiến người khác một chút cũng không dám mạo phạm.