Chương 25

Edit: Mean

Nếu mỗi người đều có bí mật ẩn giấu trong lòng, thì Tưởng Tín Lan chính là sự tồn tại không thể nói ra của lão Dịch.

Lão Dịch có 4 người tiền nhiệm nghiêm túc, ngoại trừ Tưởng Tín Lan và người chơi 3P, hắn và 2 người còn lại đã chia tay trong hòa bình.

Về phần Tưởng Tín Lan, là bởi vì người kia tự sát, anh ta không để lại cho lão Dịch lời nào đã nhảy lầu tự tử, khi lão Dịch đến bệnh viện nhận diện thi thể, nhìn thấy chính là cơ thể tan nát của anh ta.

Sau khi chết, lão Dịch mới biết Tưởng Tín Lan không phải côi nhi như anh ta nói, mà ngược lại, anh ta có một gia đình rất tốt đẹp, bởi vì khi mới sinh bị cuống rốn cuốn quanh cổ nên được cha mẹ chăm sóc hết mực, biết được tình hình thực tế lão Dịch thật sự không hiểu tại sao anh ta lại lừa gạt chính mình như vậy.

Câu hỏi này đã tồn tại trong đầu lão Dịch hơn hai năm, cuối cùng vào ngày giỗ của Tưởng Tín Lan, lão Dịch nhận được một cuốn sổ ghi tên mình từ tay chị gái anh ta, cuốn sổ có mật mã, mật khẩu là ngày sinh của lão Dịch.

Lão Dịch mở trang đầu tiên của cuốn sổ, thấy bên trên viết ——《Nhật ký quan sát con người (gay)》

.

Lão Dịch mất hai ngày để xem xong nhật ký Tưởng Tín Lan ghi lại, tâm trạng chuyển từ tức giận không nói nên lời đến nghi hoặc, sau đó nhận ra hàng chữ của Tưởng Tín Lan rất quái dị, như thể có vấn đề tâm lý nào đó.

Suy nghĩ của hắn được chị gái Tưởng Tín Lan xác nhận không lâu sau đó, Tưởng Tín Lan đúng thật là có chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng, chị gái cũng mới biết được vài ngày trước.

Chị gái Tưởng Tín Lan biết nguyên nhân của chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng, cô cảm thấy em trai mình có một cuộc sống hạnh phúc, một gia đình hòa thuận, tính cách rộng rãi, không thể có chứng bệnh này, cô sợ có chuyện kỳ quái gì xảy ra, muốn cùng lão Dịch tìm nguyên nhân cái chết của em trai.

Nhưng lão Dịch không muốn dính líu gì đến nhà họ Tưởng nữa, bởi vì hắn thấy, cho tới nay Tưởng Tín Lan đều có dự mưu tiếp cận hắn, trong cuốn sổ, anh ta ghi chép tất cả những gì có liên quan đến lão Dịch, bao gồm cả lần đầu tiên lão Dịch làm 0.

Làm sao lão Dịch có thể đoán được, ngày đó nằm trên giường nghĩ sẽ dành phần đời còn lại nắm tay Tưởng Tín Lan, Tưởng Tín Lan lại đang suy nghĩ trị số của các bộ phận khác nhau trên cơ thể hắn.

Nếu lão Dịch chỉ quen Tưởng Tín Lan chơi chơi, hắn có thể sẽ bật cười khi nhìn thấy điều này, nhưng sự thật là lão Dịch rất yêu anh ta, nếu không sẽ không vì yêu làm 0.

Lúc này Lão Dịch đã sớm cắt đứt liên lạc với nhà họ Tưởng, mấy năm nay tình cảm của hắn đối với Tưởng Tín Lan cũng càng lúc càng mờ nhạt, thỉnh thoảng nghĩ đến anh ta chủ yếu là nghiến răng nghiến lợi.

“Vậy tại sao vẫn giữ ảnh hắn trong ví?” Lão Trần nói.

Lão Dịch đầu tiên là im lặng, một lúc sau mới nói: “Chắc cậu không tin, tôi có thể cảm nhận được hắn yêu tôi, chỉ là lúc đầu tiếp cận có mang mục đích, cuối cùng lại tự mắc kẹt trong đó.”

“Anh còn yêu hắn không?” Lão Trần hỏi.

Lão Dịch lắc đầu: “Tôi không phải thánh phụ, sau khi biết những gì hắn làm tôi đã nghĩ kỹ, hơn nữa…”

Nói đến đây hắn dừng lại một chút, “Tôi cảm giác hắn tự sát là bởi vì tôi.”