Chương 8

Cuối cùng lại dùng cân trụy hồn để tụ hợp ba hồn bảy phách về một chỗ rồi rút chúng ra từ lòng bàn chân.

Loại phương pháp rút hồn phách này là tội ác tày trời, Thiên Đạo sẽ không dung thứ cho người làm vậy.

Người có ba hồn bảy phách, ba hồn theo thứ tự là gồm thiên hồn, địa hồn, mệnh hồn. Trong đó thiên hồn và địa hồn thường không ở trên cơ thể mà thường xuyên phiêu tán bên ngoài.

Có đôi khi bản thân có cảm giác vô cùng quen thuộc ở một nơi mà mình chưa bao giờ đi qua thì đây chính là do thiên hồn hoặc địa hồn đã từng đi đến

Đối với người bình thường, dù cho đã chết thì thiên hồn và địa hồn cũng sẽ không lập tức trở về, hồn phách luôn không hoàn chỉnh.

"Người này đúng là cao thủ, hắn dùng Ngũ Hành dẫn hồn trận, dẫn hai hồn thiên địa trở về, sau đó mới tiến hành phương pháp c.ư.ỡ.ng ép rút bỏ linh hồn."

Tôi hơi chán ghét mà nhíu mày.

Ngũ Hành dẫn hồn trận là trận pháp đặc biệt, lấy Ngũ Hành làm cơ sở, lại dùng pháp khí đặc biệt để kích động hơi thở trên người Lý Trụ để dụ hai hồn thiên địa trở về.

Lý Trụ mặc áo tắm trên người lại mặc thêm đầm đỏ, bị treo ở trên xà nhà, đã đầy đủ Ngũ Hành - Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, sau khi người nọ dùng trận pháp dẫn hai hồn thiên địa về thì Lý Trụ đã đủ ba hồn bảy phách, lúc đó hắn ta mới bắt đầu nghi thức rút linh hồn.

Ba Lý Trụ nghe xong thì trợn mắt há hốc mồm.

"Con trai yêu dấu của tôi chết oan quá! Rốt cuộc là người nào nhẫn tâm tới như vậy chứ, Kiều đại sư, ngài nhất định phải giúp chúng tôi nha."

Ngày sinh tháng đẻ của Lý Trụ thuần âm, nếu đầy đủ âm hồn thì có tác dụng rất lớn, có rất nhiều trên các ghi chép về tà pháp. Chẳng qua những thứ thuật pháp này rất mất nhân tính nên đã sớm thất truyền một phần lớn, hiện tại những người biết được những tà pháp này đều đếm trên đầu ngón tay.

"Chú yên tâm, loại tà tu như này, chú không cần nói thì tôi cũng phải cho bọn họ bài học."

Tôi thân là Địa Sư, thanh lý môn hộ là trách nhiệm không thể đổ cho người khác được.

"Kiều Mặc Vũ, tôi có cảm giác không đúng lắm."

Tôi và Giang Hạo Ngôn đi tản bộ quanh xóm, đến nơi không có ai, cậu ấy quay đầu nhìn chung quanh rồi lặng lẽ nói với tôi.

"Linh hồn Lý Trụ bị bắt đi rồi, vậy tại sao hôm sau t.h.i t.h.ể cậu ta đang treo trên xà nhà mà Lý Viễn vẫn nghe được tiếng cậu ta nói là chạy mau?"