Chương 29: Mười năm sinh tử cách đôi đường (19)

" Tên ta là Trương Vân Thư, từ nhỏ sinh ra ở thôn Trương gia, thôn của ta ngăn cách với bên ngoài bởi ngọn núi, đã tồn tại hơn trăm năm."Trương Vân Thư từng chút từng chút đem sự tình bắt đầu kể lại. Hết thảy mội chuyện đều bắt đầu từ dòng sông đó.

Đây là một con sông vô cùng thần kỳ mặc dù thời tiết khô hạn, nó cũng sẽ không khô cạn mà hai bên bờ sông người dân Trương gia thôn và Lý gia thôn dựa vào sự thần kỳ của con sông này mà có cuộc sống hạnh phúc vui vẻ không sợ hạn hán.

Tất cả mội người tin tưởng thần linh ở dòng sông này sẽ luôn phù hộ cho cuộc sống của bọn họ.

Trong làng rất nhiều truyền thuyết được truyền tai nhau mà tế thần sông cũng là nghi thức được truyền lại từ lâu đời.

Kỳ thực phương thức cúng tế rất đơn giản, hai thôn làng hằng năm chọn ra hai thiếu nữ tương đương tuổi nhau có tướng mạo xuất chúng và thân thể thuần khiết, để các cô ấy ngâm mình trong nước cầu nguyện biểu thị sự thành kính của toàn bộ dân làng khẩn cầu nắm đó được mùa bội thu.

Cái tập tục này kéo dài trăm năm, hai thôn đều đối với chuyên này tin tưởng không nghi ngờ.

Cho đến một năm kia-------

" Năm đó ta cùng chị họ bị chọn làm thần nữ để thực hiện nghi lệ tế tự, lúc ấy ta chỉ mới 16 tuổi, chị họ Lý Nghiên 17 tuổi. Chị ấy là người xinh đẹp nhất trong thôn xóm bọn họ, bởi vì chị họ bị chọn làm thần nữ cho nên người của Lý gia thôn rất tôn sùng chị ấy. Người cầu hôn đều đã muốn xếp thành một hàng dài, thần nữ ở nơi đây của chúng ta đại biểu cho người xuất sắc nhất so với những người đồng trang lứa, từ trước đến nay sẽ được gã cho một nhà có điều kiện tốt, cả đời không lo cơm ăn áo mặc. Kỳ thực lúc đấy... Ta đã cùng cha của tiểu Diễm đính hôn. Đương nhiên chỉ cần vẫn còn tấm thân thuần khiết cho dù đã đính hôn cũng sẽ không ảnh hưởng đến nghi thức tế tự, thế nhưng không biết vì sao chị họ của ta lại cự tuyệt tất cả các mối hôn sự. Khi ấy tất mội người cho là ánh mắt của chị ấy quá cao, còn ta chỉ nghĩ là do chị họ vẫn chưa tìm được người mình thích, ai biêt..."

Nói đến đây cảm xúc thống khổ cùng xoắn xuýt của Trương Vân Thư đều biểu lộ ra ngoài " Lễ tế ngày ấy vốn tất cả đều thuận lợi, ai biết được ngay tại thời điểm trời vừa sáng, chị họ đột nhiên hôn mê bất tỉnh, chị ấy bị người của thôn Lý mang đi. Về sau có người tìm thầy lang xem bệnh cho chị họ, khi đó tất cả mội người mới biết, chị họ không phải bị bệnh mà là đã mang thai!"

Một thần nữ được chọn với tấm thân thuần khiết, mà lại mang thai?

Đối với người con gái chưa lập gia đình đã mang thai ở thời đại đó là chuyện mà Lý gia thôn tuyệt đối không cho phép xảy ra...

" Lúc đó dì và dượng đau khổ van xin thế nhưng trưởng thôn Lý gia vẫn quyết định đem chị họ dìm chết dưới đáy sông. Thứ nhất là muốn bảo đảm danh dự cho Lý gia thôn, thứ hai là để bồi tội với thần sông!"

Nói đến đây Trương Vân Thư đột nhiên nở nụ cười: "Ninh tiểu thư cô nhất định cho rằng chúng ta rất ngu muội? Kỳ thật khi đó ta cũng cảm thấy người của Lý gia thôn chính là bị điên rồi, bọn họ hoàn toàn không nói lý lẻ. Họ nói chị ấy thân thể không thuần khiết vấy bẩn thần linh. Ép buột chị họ trai giới tắm rửa bảy ngày, sau khi kết thúc sẽ đem chị ấy dìm xuống sông. Khi đó chị họ bị canh giữ rất nghiêm ngặt không ai có thể tiếp cận được, ta cũng là phí hết tinh lực người thôn Lý gia mới cho ta đứng ngoài cửa nói mấy câu. Ta lúc ấy còn nhỏ gặp chuyện như vậy trong lòng rối loạn chỉ biết khóc hỏi chị ấy nam nhân kia là ai. Thế nhưng chị họ vẫn không nói, bất luận là ai hỏi đi nữa, một từ chị ấy cũng không nhắc tới người đó."

***thỏ nâu***^_^