Hắn nhìn chằm chằm ta trong chốc lát, rốt cục buông bàn tay đang giữ
chặt lấy ta ra, ngược lại nắm lấy nụ hoa trên ngực trái ta, thì thầm nói : “Đã cứng lên rồi ! “
Thân thể ta run lên, nụ hoa là một trong những nơi mẫn cảm nhất trên cơ
thể ta, mỗi khi bị thoáng đùa bỡn một chút, ta liền không thể điều khiển được, tự động bắt đầu trở nên ướŧ áŧ.
Phát hiện ta run rẩy, bên môi hắn nở một tia cười tà mị: “Muốn ư? Nhưng
mà ta còn chưa muốn. Ngươi không phải nên cố gắng thêm một chút nữa sao? tiểu yêu nô của ta.”
Ta kính cẩn nghe theo, giúp hắn cởi bỏ đai lưng, cởi bỏ áo khoác ngoài
cho hắn, cho đến khi thân hình tráng kiện hoàn mỹ của hắn hoàn toàn hiện ra trước mặt ta.
Ta cúi đầu, lần đầu tiên chủ động ngậm lấy phân thân của hắn.
Ba năm qua, số lần ta khẩu giao cho hắn (*uhm, oral sεメ, ai muốn hiểu
thêm có thể tìm kiếm trên mạng nha, đừng hỏi ta hihi) có thể đếm được
trên đầu ngón tay. Một phần là bởi vì hắn thích gọn gàng dứt khoát, một
phần vì ta cũng không thích phục vụ hắn như thế, cũng bởi cho tới bây
giờ chưa hề nghĩ muốn lấy lòng hắn. Mỗi lần giao hoan, chỉ muốn mau mau
chấm dứt. Chỉ có ít lần khi hắn hứng trí đến đây bắt ta hầu hạ hắn như
vậy, cho nên so sánh kỹ xảo với người khác, kỹ thuật của miệng ta không
thể xem là quá thuần thục.
Nhưng hôm nay lại khác, ta dụng tâm muốn lấy lòng hắn, muốn toàn bộ tâm
trí và sự chú ý của hắn đều chuyển hướng đến cơ thể ta, cho nên, ta gần
như sử dụng toàn bộ khả năng và chiêu thức của mình.
Cái lưỡi đinh hương của ta cố gắng lau liếʍ nơi lửa nóng của hắn, cổ họng buồn nôn không ngừng.
Phải đến khi cảm giác được phân thân của hắn trong chiếc miệng anh đào
nhỏ nhắn của ta không ngừng phình to lên, cho đến khi nghe thấy hắn phát ra tiếng kêu rêи ɾỉ, ta biết, hiệp này, ta đã thắng.
Hắn rút ra từ trong miệng ta, mạnh mẽ đẩy ta nằm xuống dưới thân thể
hắn: “Ngươi thật sự là con tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ !” Hắn gắt gao nhìn
chằm chằm vào mắt ta, oán hận nói.
Ta lấy lòng hắn, dùng thân thể của chính mình cọ xát lên hắn, hài lòng
nhìn thấy mắt hắn đã biến thành mảnh thuỷ tinh đen và sâu thăm thẳm, đây chính là bằng chứng cho việc ta đã khơi mào thành công tìиɧ ɖu͙© của
hắn.
Hắn nâng đùi phải của ta lên, phân thân hung hăng tìm được chuẩn xác cửa vào bí ẩn của ta, rồi tiến vào.
“Ô.” Bởi vì hắn đột ngột xâm nhập nên cơ thể ta co lại theo bản năng,
lại càng khiến hắn thúc nhanh hơn, hắn gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu chuyển động theo nhịp trong thân thể ta.
Hắn chuyển động vừa khẩn trương vừa tàn nhẫn, ta hoàn toàn bị động phối hợp với tiết tấu của hắn.
Trước đây mỗi lần ân ái đều là do hắn bắt buộc, nhưng lần này, ta phải
biểu hiện mình hoàn toàn thuần phục hắn. Lần đầu tiên ta phối hợp với
hắn không gì trói buộc, hoàn toàn buông thả bản thân theo đuổi cảm giác
hưởng thụ. Ta không ngừng thôi miên chính mình, quên đi, quên rằng mình
đang hoan ái với ca ca của mình, coi như hắn là người yêu của mình, coi
như thể xác và tinh thần ta đều yêu hắn đi! Cứ phóng túng như vậy một
lần đi!
Ta nhiệt liệt phản ứng, khiến cho hắn càng thêm mưa rền gió dữ chiếm đoạt.
Cơ thể của ta bị hắn giữ trong tay, nhưng đồng thời, ta cũng nắm trong
tay thân thể hắn. Mỗi lần hắn va chạm là một lần ta rêи ɾỉ, đều ảnh
hưởng đến nhau khiến cho đối phương không thể cất lời được.
Kịch liệt hoan ái như vậy, thân thể suy nhược của ta gần như không thể
tiếp nhận được. Cả cơ thể đều trở nên mẫn cảm dị thường, từng lần cao
trào đều làm cho ta chỉ có thể dựa vào khuỷu tay hắn mà yêu kiều thở
dốc.
Đến khi hắn gầm nhẹ một tiếng, đồng thời bắn ra, ta cũng đạt tới lần cao trào cuối cùng, và rốt cục ở lần cao trào này ta cũng không trụ được
nữa liền ngất đi.
Khi ta lại tỉnh lại, mặt trời đã bắt đầu lặn đằng Tây, cảm giác xương cốt cả người đều dường như muốn rã rời.
Ta ngồi dậy trên giường, lẳng lặng ôm lấy chăn, tựa lên vách tường.
Mệt mỏi quá, không chỉ mệt thân thể, mà còn cả tâm nữa.
Trong đầu nhớ lại đủ loại hành động không biết xấu hổ vừa rồi của chính mình, ngực ta bắt đầu đau đớn âm ỉ.
Ba năm qua, bất kể bị hắn cưỡng bức bao nhiêu lần, nội tâm ta cũng chưa
từng khuất phục. Tuy ta rất hiểu rằng, dựa vào thực lực của mình, căn
bản là không thể phản kháng được hắn, nhưng lòng kiêu ngạo cùng sự tự
tôn của ta không cho phép ta hoàn toàn thần phục dưới chân hắn .
Mỗi một lần bị hắn chiếm đoạt, ta rốt cục đều tách rời linh hồn khỏi
thân thể của chính mình. Ta biết cho dù ta không thể điều khiển thân thể của mình nhưng ít nhất ta có thể khống chế được con tim mình.
Nhưng chuyện vừa xảy ra đã gạt bỏ ba năm cố gắng của ta, ta biết vừa rồi ta đã hoàn toàn bị sáp nhập vào một, bất luận là thân thể hay là tâm
hồn.
Tuy vậy, cảm giác thoả mãn của thân thể lại khiến cho lòng ta càng thêm
trống rỗng. Những cảm giác tội lỗi bị ta chôn giấu sâu chặt giờ không
thể kiềm chế được nữa, bắt đầu tra tấn con tim ta. Dù cho ta tự đưa ra
cho mình bao nhiêu lý do, đều hết thảy không thể che giấu được rằng, ta
vừa buông thả bản thân với thân thể của chính anh trai ruột mình, thậm
chí vô liêm sỉ hưởng thụ trò chơi như vậy, có vài khoảnh khắc ta thậm
chí đã kính dâng cho hắn ngay cả trái tim mình.
Đau quá, ngực ta trở nên đau đớn không thể kiềm chế được. Chỉ mong lựa
chọn của ta không sai, chỉ mong sự cố gắng của ta sẽ có thể được đáp
lại! Ta vùi đầu thật sâu vào trong chăn.
“Ngươi đang suy nghĩ điều gì?”
Tim ta siết chặt lại, ta chầm chậm quay đầu lại.
Trời ạ! Ta tự dưng lại phạm vào sai lầm như vậy. Ca ca hắn vẫn chưa đi! Hắn đang ngồi trên ghế bành nhìn ta.
Cho tới giờ, sau khi thỏa mãn, hắn đều sẽ đi khỏi ngay lập tức, cho dù
ta bị hắn tra tấn thành bộ dạng gì đi nữa. Cho nên vừa rồi ta thật không ngờ là đáng nhẽ phải xem xét qua một chút coi có người hay không.
Lần đầu tiên, con người thật của ta không chút che giấu, bị phơi bày hết trước mặt hắn, hơn nữa lại trong tình huống không hề phòng bị!
“Ngươi suy nghĩ điều gì?” Trong mắt hắn có một thứ gì đó ta không sao hiểu được.
Ta cắn chặt răng, “Tử Nhi chỉ là hơi mệt mỏi…” Đồng thời ta cúi đầu, ra vẻ thẹn thùng đỏ mặt.
“Ta có lẽ nên thưởng cho cố gắng vừa rồi của ngươi?” Trong giọng nói của ca ca mang theo một tia chế giễu.
“Tử Nhi chỉ muốn chủ nhân vui vẻ mà thôi. Chủ nhân ngài vui vẻ , Tử Nhi cũng sẽ vui vẻ .” Ta cúi đầu càng thấp.
“Ừ!” Hắn vươn tay, nâng đầu ta lên: “Ngươi ngoan ngoãn như vậy, ta không thể nào bỏ ngươi một mình ở lại nhà được! Không bằng như vậy đi, ngươi
theo ta đi chúc thọ Thích bá bá!”
Ca ca ánh mắt lóe ra, ta chỉ có thể mỉm cười, ôn nhu nói: “Vâng, chỉ cần chủ nhân muốn, Tử Nhi nhất định nghe theo.”
Ca ca vỗ về hai bên má ta với vẻ vô cùng thân thiết. Đây là hành động
dịu dàng chưa từng có của hắn, khiến cho ta không biết nên phản ứng lại
như thế nào ngay lúc ấy, trong đầu không tự chủ được hiện lên cảnh tượng hoan ái vừa rồi, vì vậy mặt lại đỏ bừng lên.
“Ngươi gần đây dường như thật dễ dàng đỏ mặt.” Ca ca nói với hàm ý sâu xa.
Ta xấu hổ quay đầu đi, lại khiến cho hắn khẽ cười.
Sự tình thuận lợi ngoài dự đoán, ta thậm chí không cần mở miệng mà đã
đạt được mục đích. Tuy vậy, ta có một loại cảm giác kỳ lạ là, qua buổi
chiều hôm nay, quan hệ của ta và caca đã trở nên không giống với lúc
trước.
Sự thay đổi này là tốt hay xấu ta vẫn chưa thể xác định được. Ít nhất
hiện tại ta chỉ có thể đi từng bước, tính từng bước, bất luận thế nào
ta cũng phải gặp được Thích Nghiêm Phong!