Chương 61: Có Cách Khiến Các Ngươi Cường Đại

"Ngươi, đến đây!" Đối mặt với ánh mắt nơm nớp lo sợ của đám nô ɭệ, Hạ Tây gọi Tây Giáp lại gần, bắt mạch đập của hắn.

Giá mua đám nô ɭệ này cực kì rẻ, nhìn cũng biết bọn họ cơ hồ không có thiên phú tu luyện. Bất quá, sau khi Hạ Tây bắt mạch, lại phát hiện gân cốt bọn họ phi thường xuất sắc. Nếu bọn họ được tổ chức dùng phương pháp huấn luyện tử sĩ bồi dưỡng, chắc chắn có thể thở thành một tử sĩ xuất sắc, ít nhất đối phó với tu sĩ Luyện Khí kỳ dễ như trở bàn tay.

Hành động kỳ quái cùng thần sắc lãnh đạm của Hạ Tây làm các nô ɭệ lòng tràn đầy sợ hãi.

Rốt cuộc, Tây Giáp nhịn không được run giọng nói, "Chủ tử, chúng thuộc hạ có rất nhiều sức lực, nguyện ý vì chủ tử làm trâu làm ngựa, thề sống chết nguyện trung thành với người. Cầu xin chủ tử, đừng biến chúng thuộc hạ thành dược nhân!”

Cái gọi là dược nhân cùng ‘túi thịt’ kỳ thực có cùng một khái niệm, chỉ là dược nhân không có tu vi, kết cục so với ‘túi thịt’ càng thê thảm hơn.

Hạ Tây biết bọn họ trong lòng thấp thỏm lo sợ, cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng, “Ta biết thiên phú tu luyện của các ngươi đều không tốt, nhưng ta có cách khiến các ngươi trở nên cường đại. Chỉ là quá trình có chút đau đớn, các ngươi nếu không muốn, liền nhân lúc này nói ra. Còn về dược nhân, à... Các ngươi có thể yên tâm, ta hoàn toàn không có hứng thú với loại tiểu đạo đó."

Đám người Tây Giáp nghe vậy vừa sốc vừa kinh hỉ, chính là nghĩ lại Hạ Tây sớm đã nắm trong tay sinh tử của bọn họ, căn bản không cần lừa gạt bọn họ, lập tức những giọt nước mắt kinh hỉ bắt đầu chảy dài trên gò má bọn họ.

Không ai có thể hiểu nô ɭệ bọn họ có bao nhiêu tuyệt vọng cùng hèn mọn. Bọn họ bị chính thân nhân mình vứt bỏ, bị xã hội bỏ rơi, bị nhốt trong l*иg sắt chờ đợi người khác lựa chọn. Nguyên nhân chỉ vì bọn hắn thiên phú quá kém, lại sinh tồn trong thế giới võ giả cá lớn nuốt cá bé này.

Từ thời khắc trở thành nô ɭệ, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng chính mình sẽ có cơ hội làm người một lần nữa. Chỉ cần có thể trở nên cường đại, đừng nói là chịu chút đau khổ, dù có lên núi đao xuống biển lửa, bọn họ cũng nguyện ý.

Tây Giáp quỳ rạp xuống đất, đầy mặt rơi lệ dập đầu, "Chủ tử, thuộc hạ nguyện ý.... chỉ cần có cơ hội trở nên cường đại, có chết thuộc hạ cũng nguyện ý!"



Chẳng mấy chốc, chín nô ɭệ khác cũng quỳ xuống đất dập đầu, nhiều người đều là lệ rơi đầy mặt, thậm chí có người còn hô to ba lần vạn tuế đối với Hạ Tây.

Hạ Tây sắc mặt vẫn lãnh đạm, không có một tia gợn sóng, thanh âm ngược lại còn có chút hàn khí, "Kế hoạch huấn luyện qua mấy ngày nữa ta sẽ đưa cho các ngươi, Thương Sơn đằng sau biệt viện này sẽ là nơi các ngươi huấn luyện. Tây Giáp sẽ là người chỉ huy, ta cách nửa tháng sẽ đến kiểm tra tiến độ. Nếu có người dám qua loa cho xong, hừ, các ngươi sẽ không muốn biết hậu quả đâu."

"Ta sẽ cho các ngươi lựa chọn, nếu muốn từ bỏ cơ hội này, hiện tại liền giơ tay lên. Một khi đã gia nhập, ta tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào nửa đường rời đi, nghe hiểu rõ chưa?"

"Ân, chủ tử!" Đám nô ɭệ nhiệt tình dập đầu đáp lời, trên mặt biểu tình đều vô cùng kiên định, không có ý tứ nửa phần muốn rời khỏi.

***

Cho đám thuộc hạ lui ra, Hạ Tây khước từ cơm chiều Trần ma ma muốn đem lên, chỉ nói chính mình ở bên ngoài đã ăn qua, liền sau đó lắc mình vào không gian.

Bước vào không gian, Hạ Tây chỉ cảm thấy nồng đậm linh khí bay vào mũi, khiến mệt mỏi trong người cũng biến mất vô thanh vô thức.

"Mẫu thân ~ Mẫu thân ~ Người rốt cuộc cũng đến, Đản Đản rất nhớ người! Người đến xem Đản Đản đang làm gì đúng không?" Bên tai thực mau truyền đến âm thanh vui sướиɠ của Đản Đản.

Hạ Tây cười tiến vào Tu Di Cung, nhẹ nhàng đặt một tay lên Đản Đản, "Những thứ giữa trưa đưa cho ngươi, ăn ngon sao?"

Những thứ mà Hạ Tây nói đến chính là một bàn đồ ăn trước đó ở Tuý Tiên Lâu nàng đóng gói đưa vào cho Đản Đản.