Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi

Chương 53: Minh Vương Gia Cho Mời

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Tây mới vừa rời khỏi Đông Nhai, đột nhiên cảm thấy một trận tê dại run rẩy len lỏi khắp toàn thân. Bước chân đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra biểu tình ngưng trọng, nhìn chằm chằm phía trước cách đó không xa, lạnh giọng quát: "Ai?"

Vừa dứt lời, một nam nhân toàn thân hắc phục từ từ xuất hiện trước mặt nàng. Nam tử này ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, tóc dùng dây bạc thắt cao, ăn mặc đơn giản mộc mạc, toàn bộ trên dưới lại tản mát ra khí thế ẩn ẩn lạnh thấu xương.

Hạ Tây nhìn nam tử đánh giá nghiên cứu, lại không biết trong lòng nam tử cũng tràn đầy kinh nghi.

Hắn chính là đệ nhất hộ vệ bên người Minh Vương gia, Thanh Long, cũng là một chuyên gia am hiểu ẩn náu, theo dõi cao thủ Kim Tâm kỳ cũng chưa bao giờ thất thủ, lại không nghĩ đến bị một phàm nhân không có linh lực phát hiện nhanh như vậy.

"Ngươi là ai?"

Nghe thấy Hạ Tây tràn đầy đề phòng xa cách hỏi lại lần nữa, Thanh Long lập tức thu liễm khí thế trên người, chắp tay nói: "Công tử không cần kinh hoảng, thuộc hạ tới chỉ đơn thuần thay mặt Vương gia thỉnh công tử đến Vạn Phong trà lâu một chuyến.”

Hạ Tây khẽ nhíu mày, cảnh giác trên người không những không biến mất, ngược lại càng thêm lãnh lệ: "Ta không quen biết bất kỳ vị Vương gia nào, các hạ có phải hay không nhận nhầm người?"

Thanh Long thấy Hạ Tây xoay người muốn đi, vội vàng lắc mình một, ngăn ở trước mặt nàng: "Y thuật công tử xuất thần nhập hoá, thuộc hạ sao có thể nhận nhầm, còn thỉnh công tử thượng Vạn Phong trà lâu."

Hạ Tây trong mắt loé lên tia nghi hoặc, nàng nhớ tới cỗ kình khí đánh vào người Tạ y sư, rõ ràng lúc ấy có người tránh ở chỗ cao xem diễn, có khả năng chính là chủ nhân bí ẩn của nam tử này.

Chỉ là, vô luận là ai, cũng không quan hệ đến nàng. Hạ Tây hơi nheo mắt lại, không chút để ý nói: "Ta nếu không đi thì sao?"

Thanh Long hai mắt hàn quang loé sáng, trên người phát ra sát khí lạnh lẽo: "Chủ tử thỉnh người còn chưa từng có ai không thỉnh được."



Hạ Tây hai mắt u lãnh nhìn chằm chằm hắn, tuy rằng đáy lòng dâng lên một cỗ sợ hãi mãnh liệt vô pháp chống cự, bất quá trên mặt lại không chút biểu hiện, Vô Ảnh Châm lặng yên không một tiếng động nắm ở trong tay.

Hạ Tây nàng tuyệt không chấp nhận bất luận kẻ nào áp bức: "Chủ tử ngươi tương thỉnh, ta liền phải đi sao? Hắn có thân phận gì buộc ta phải nghe theo hắn?"

Thanh Long sau khi nghe nàng nói, đột nhiên nhớ tới lời chủ tử giao phó, vội vàng thu liễm sát khí, một lần nữa cung kính nói: "Chủ tử nhà ta phong hào Minh Vương, mặc khác, chủ tử có lời muốn chuyển cho công tử, trên tay ngài có đồ vật công tử muốn, tuyệt sẽ không làm người thất vọng."

Minh vương?!

Hạ Tây cả kinh, đột nhiên nhớ tới trong tửu lâu đám nữ tử tám chuyện về nam tử tuấn mỹ vô trù, kinh tài tuyệt diễm kia. Một nhân vật truyền kỳ chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng tu vi lại có thể so sánh với đại tông sư các môn phái lớn. Hạ Tây ánh mắt lộ ra một tia hứng thú.

Cái gì diện mạo tuấn mỹ, khí chất tà mị, tính cách lãnh khốc, hành sự khí phách, tuy có vô số mỹ nữ tầng tầng lớp lớp bại ngã trước nhan sắc của hắn, song hắn lại trước nay đều không chút hứng thú. Ngô... Đừng nói hắn không hề phản ứng trước mỹ nữ vì chính mình là gay a?

Hạ Tây đột nhiên có một chút hứng thú, muốn gặp nhân vật Minh Vương điện hạ trong truyền thuyết này.

Đương nhiên, trọng yếu chính là thực lực cùng quyền thế cường đại trong tay hắn, rốt cuộc đồ vật gì sẽ khiến nàng cảm thấy hứng thú đây?

Nghĩ đến đây, Hạ Tây hướng Thanh Long gật gật đầu, khí thế lãnh đạm nói: "Còn không mau dẫn đường?"

Thanh Long dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã. Thanh Long hắn tốt xấu gì cũng là đệ nhất thị vệ Minh Vương phủ, cao thủ Kim Tâm kỳ, như thế nào sẽ lưu lạc đến mức bị thiếu niên không có linh lực này biến thành gã sai vặt a! Hắn thật muốn làm thịt tên tiểu tử cao ngạo không coi ai ra gì này!
« Chương TrướcChương Tiếp »