Từng đợt âm thanh bất mãn phát ra từ dưới khán đài, trên đài, người chủ trì vẫn hành động như thể không nghe thấy. Với nụ cười chuyên nghiệp hắn dùng giọng trầm thấp chậm rãi nói: "Vật phẩm số mười sáu, xuất thân nô ɭệ, sinh vào giờ Mùi, tháng Dậu, năm Giáp Tỵ thứ 54, mười sáu tuổi. Sau khi đã qua đo lường, kết quả phát hiện không có tu vi, linh căn đã bị phế, thể chất thuần Âm. Giá khởi điểm được định là một vạn nguyên tinh."
Lời nói của người chủ trì khiến đám người vốn đang ồn ào bỗng trở nên yên lặng, ngay sau đó một làn nhiệt nghị luận sôi nổi lại nổ ra.
"Trời đất, hóa ra nàng ta thuộc thể chất thuần Âm. Làm sao có thể không phải là tuyệt hảo lô đỉnh thượng giai được?"
"Thiết Thao Hội quán sẽ không lừa chúng ta, khó trách nàng ta trở thành đấu giá phẩm cuối cùng của đêm nay!"
"Chỉ cần có được nàng, tiến giai lâu ngày bị trì hoãn của ta chắc chắn sẽ có thể đột phá! Ta ra giá mười vạn nguyên tinh…."
"Hai mươi vạn nguyên tinh!"
"Năm mươi vạn…."
Đám người bàng hoàng nhìn cảnh tượng các võ giả điên cuồng đấu giá lô đỉnh thuần Âm này như kỳ trân dị bảo. Không ai chú ý nữ tử trong l*иg vàng đã đau đớn nhíu mày, từ từ mở mắt. Đôi mắt phượng không mấy nổi bật bỗng tựa như minh châu chói sáng, cơ trí lanh lợi, lạnh lùng quét qua đám đông náo động.
Lúc này, trong đám người có người hét lên: "Một trăm vạn nguyên tinh, đêm nay nữ nhân này sẽ là người của bổn đại gia ta!"
Vừa dứt lời, đám khách nhân bỗng nhiên trầm mặc. Từ khu vực khách nhân, một nam tử to béo chậm rãi đứng dậy, nở nụ cười đầy đắc ý bước về phía l*иg vàng.
Ánh sáng chói lọi đang chiếu trên khán đài chuyển hướng rọi về phía hắn ta. Tên nam nhân này cao gần sáu thước với đôi mắt ti hí hầu như không thể nhìn thấy trên khuôn mặt dữ tợn của hắn. Bụng hắn nhô ra ngoài còn to hơn cả ngực của các bà thím, khi bước đi thân hình mập mạp của hắn lắc lư theo nhịp, khiến người khác cảm thấy ghê tởm khi nhìn vào.
Nhưng ai sẽ dám cười nhạo hắn? Hắn đã đưa ra giá đấu thậm chí không ai dám nghĩ sẽ cạnh tranh lại.
Hắn là Chu Trung Phách, trưởng tử của phú thương giàu nhất Kim Lăng quốc, Chu Nhất Quần. Tại Kim Lăng quốc xem trọng võ lực này, phú thương luôn bị người khác coi khinh, nhưng gia tộc họ Chu lại khác.
Võ giả tu luyện, muốn tiến giai không thể thiếu được nguyên tinh. Chu gia đã tập trung vào việc đào nguyên tinh để xây dựng cơ nghiệp của họ. Chu gia kiểm soát rất nhiều mỏ khoáng trong tay, lại cùng Hoàng tộc có mối quan hệ qua lại. Có rất nhiều người thèm muốn tài phú của Chu gia nhưng lại không dám đυ.ng vào.
Chu Trung Phách chẳng những nổi tiếng là một ngốc tử ở Yến Kinh, mà còn là một cường hào. Ngay cả khi Chu gia thiếu thứ gì đó thì thứ duy nhất họ không bao giờ thiếu chính là nguyên tinh!
"Chu thiếu gia, xin chúc mừng, chúc mừng người đã giành được lộ đỉnh thể chất thuần Âm, thời điểm tiến giai của người vừa vặn cũng sắp tới!"
"Tu vi của Chu thiếu gia sẽ sớm đột phá. Nhất định phải nhớ mời chúng tôi uống rượu ăn mừng đấy!"
Những lời khen ngợi ghen tị của mọi người làm Chu Trung Phách trở nên tự cao tự đại hơn, chiếc bụng như quả dưa hấu của hắn ngạo mạn lắc lư. Không đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc, hắn sải bước lên khán đài, đứng trước mặt người chủ trì. "Vô Dư, mau giao thẻ bài của nữ nô này cho bổn thiếu gia, ta sẽ đưa nàng phủ trước, sau đó sẽ gửi qua nguyên tinh!".
Quy tắc của Hội quán thông thường là sẽ phải trả tiền cho đấu giá phẩm trước, sau đó mới có thể mang nó đi. Nhưng người chủ trì Vô Dư này dường như không hề để tâm, thẳng tay giao thẻ bài vào tay Chu Trung Phách.
Không ai thấy được ánh mắt của hắn lóe lên, để lại một nụ cười đầy ẩn ý, " Chu thiếu gia, thẻ bài hiện đã được giao cho người, đấu giá phẩm chính thức thuộc về người. Một khi đã được bán, từ giờ trở về sau Thiết Thao Hội quán sẽ không có bất kỳ mối quan hệ nào đối với đấu giá phẩm!"
Chu Trung Phách không quan tâm đến những gì hắn ta nói. Hắn cầm lấy thẻ bài, lao về phía Hạ Tây trong l*иg: “Tiểu cô nương, ta đang tới đây...chỉ cần nàng để ta tiến giai vào Điện Cơ kỳ, ta sẽ cho nàng trở thành Cửu thϊếp của ta!".