Chương 42: Tuyển Chọn Nô ɭệ

Hạ Tây khôi phục lại hình thái mỹ nam tử trước đó, thực mau đem Trương Đức Trung vào chợ đen bán với giá tốt.

Nàng một thân cẩm bào bạch sắc, sắc mặt tựa quan ngọc, môi đỏ răng trắng, cả người lại lộ ra hàn sương ngạo tuyết, thanh linh chi khí, hoàn toàn bất hoà với chợ đen ồn ào bẩn thỉu này. Bất quá, Hạ Tây không thèm quản ánh mắt khác thường tham lam của những người khác.

Kiếp trước, nàng vì nhiệm vụ đã từng đóng qua đủ loại nhân vật, trong đó không thiếu những nhân vật rất thu hút chú ý của người khác, cho nên nàng đã sớm nhắm mắt làm ngơ trước ánh mắt người khác. Đương nhiên, tiền đề là những người này đừng mưu toan chọc đến trên người nàng.

Hạ Tây đánh giá toàn bộ chợ đen, phát hiện so với Thiết Thao Hội quán tinh mỹ xa hoa, nơi này giống như một khu chợ bán thức ăn. Chỉ là, chủ gian hàng không bán đồ ăn, mà là bán người sống sờ sờ cùng yêu thú.

Muôn hình muôn vẻ nô ɭệ đều bị nhốt trong l*иg sắt rỉ sét, có nam có nữ, có phàm nhân có võ giả, thậm chí ở một số quầy hàng thượng đẳng còn có những thú nhân hình thù kỳ quái. Bọn họ cuộn tròn trong những chiếc l*иg nhỏ, trên người phần lớn đều che kín bởi vết thương, vết bầm tím. Một số biểu tình chết lặng tuyệt vọng, một số nhỏ giọng khóc thút thít, cũng có một số bởi vì hét lớn phản kháng, bị đánh đến hơi thở thoi thóp.

Có thể nói, nơi này là nơi nhộn nhịp nhất trong Yến Kinh, cũng là nơi giống luyện ngục trần gian nhất, toàn bộ bí mật sâu thẫm nhất, đen tối nhất của quốc gia đều ngưng tụ tại nơi đây.

Ánh mắt Hạ Tây quét qua những nô ɭệ đáng thương đó, trong lòng lại không quá gợn sóng. Cá lớn nuốt cá bé, trong xã hội này, đó là chân lý không thể bàn cãi, không ai là ngoại lệ. Nếu nàng không có thực lực bảo vệ chính mình, kết cục so với những nô ɭệ này càng thê thảm hơn. Bất quá, dù hiện tại nàng vô pháp tu luyện, nhưng có thể dùng ngoại lực, bảo hộ chính mình. Đào tạo một nhóm nô ɭệ sức mạnh bất phàm, cũng là một biện pháp không tồi!

Hầu hết nô ɭệ trong chợ đen chỉ vừa mới dẫn khí nhập thể, võ giả tu vi Luyện Khí kỳ đều không có, cũng là một bất lợi.



Hạ Tây nhanh chóng chọn mười nô ɭệ linh căn đa dạng, có ít vết thương nhất, lấy tiền bán Trương Đức Trung chi trả. Nàng không để người bán rút ra hồn phách của mười người này đặt vào Ấn Ký Nô ɭệ, mà dùng thủ đoạn độc môn phối hợp với dược vật của chính mình, khắc Khống Chú Nô vào thân thể họ. So với Hồn Ấn Nô ɭệ, phương pháp này không hạn chế phát triển sức mạnh của nô ɭệ, cũng không làm cho bọn họ bởi vì khuyết thiếu hồn phách mà đần độn, giảm chỉ số thông minh, đương nhiên, nó cũng có nhược yếu.

Với thực lực hiện giờ của Hạ Tây, loại cấm chế này chỉ có tác dụng đối với tu sĩ dưới Khai Nguyên Kỳ.

Hạ Tây nhìn mười người đang quỳ dưới chân nàng, nhàn nhạt nói, "Ta sẽ không truy cứu những gì các ngươi từng trải qua cũng như ân oán trước đó, nhưng từ bây giờ, các ngươi phải phụng sự ta như chủ nhân. Nếu dám phản bội, nỗi khổ vạn tiễn xuyên tâm chào đón các ngươi, đã nghe rõ chưa?"

Mười người vội vàng gật đầu, trong mắt nhìn vào Hạ Tây đầy kính sợ. Bọn họ căn bản quá thiên đại kinh hỉ, mua cả mười người, nhưng lại không rút ra hồn phách, làm bọn họ có thể tồn tại như những người bình thường, cũng làm cho đám bọn họ đối với vị chủ nhân nhìn như thiếu niên non nớt hoàn toàn không dám khinh thường.

"Nhớ kỹ, ở bên ngoài ta họ Tây, gọi là Tây Nguyệt. Các ngươi là thuộc hạ của ta, từ nay về sau, đều lấy theo họ ta, lấy mười Thiên Can làm mệnh danh, từ trái sang phải phân biệt là Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý, nghe rõ rồi chứ?"

Không hề phản đối, mười người nhanh chóng dập đầu, "Tạ chủ tử ban danh!"

Hạ Tây cho bọn họ một cái địa chỉ, chậm rãi nói, “Về chuyện của ta, tốt nhất ít nghe ít hỏi, sau khi đến biệt viện, nếu Trần ma ma phân phó các ngươi làm gì liền làm nấy. Đối với thương tích trên cơ thể, ta sẽ nghĩ cách chữa chúng, chỉ cần các ngươi biểu hiện tốt, ta nhất định sẽ giúp các ngươi gia tăng sức mạnh.”