Chương 23: Tuyệt Sắc Giai Nhân

Biến hoá ước chừng vài phút, Hạ Tây toàn thân bị bao phủ bởi lớp chất nhờn đen bẩn, cơ thể tản ra một mùi tanh hôi gây buồn nôn. Chính là, nàng ban đầu cảm thấy đau đớn lục phủ ngũ tạng, bây giờ lại trở nên thoải mái.

Hạ Tây nhanh chóng thoát y, dùng linh tuyền rửa sạch những thứ bẩn thỉu trên cơ thể cùng y phục. Khi đã xong xuôi, nàng cảm thấy vô cùng sảng khoái, toàn thân tràn đầy sức lực, như được thoát thai hoán cốt. Chẳng lẽ không chỉ không gian tiến cấp, liền linh tuyền cũng thăng cấp? Đây là tẩy gân phạt tuỷ, thanh trừ dị vật trong truyền thuyết sao?! Hạ Tây vui mừng khôn xiết.

Sau khi đem y phục còn hơi ẩm ướt mặc vào một lần nữa, nàng vô tình nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong làn nước, sợ ngây người.

Ở kiếp trước, Hạ Tây được xem như một mỹ nữ, nhưng lúc này đây đem so với thiếu nữ bên trong làn nước, quả thực là cỏ đuôi chó cùng hoa thơm bất đồng.

Làn nước gợn sóng phản chiếu làn da tuyết trắng non mềm của thiếu nữ. Một đôi phượng nhãn như tranh thuỷ mặc chậm rãi mở ra, trong mắt lưu chuyển không có mị hoặc quyến rũ, chỉ có màn đêm tĩnh mịch ngàn sao, lấp lánh rộng lớn vô ngần. Đôi môi đỏ mọng không chút nứt nẻ, hai cánh môi anh đào thuỷ nhuận kiều nộn. Môi trên hơi nhếch lên, như thể đang âm thầm mời gọi.

Hạ Tây kinh ngạc sờ lên mặt, hình ảnh phản chiếu thiếu nữ cũng chạm vào mặt. Hai mày liễu tinh xảo cong lại nghi hoặc, như một bông hoa vừa chớm nở, chọc người thương tiếc.

Những từ ngữ miêu tả một mỹ nhân cổ đại: Băng cơ, ngọc cốt, nguyệt mi tinh nhãn, thần hồng xỉ bạch, nhất mạo khuynh thành, nhị mạo khuynh quốc…. Mỗi một từ, mỗi một câu đều vì nàng mà tạo ra.

Thiên a! Đây là dung mạo thật của Nạp Lan Hạ Tây?

Hạ Tây mở to hai mắt, cảm giác đại não đầy hỗn loạn, sắp nổ tung….

Này…. Nơi nào được xem là xấu nữ, đây căn bản là khuynh quốc khuynh thành tuyệt sắc giai nhân!



Nạp Lan phủ rốt cuộc tàn phá đến mức nào, mới đem một mỹ nữ thiên tư quốc sắc tra tấn thành xanh xao ốm yếu, dung mạo không mấy nổi bật.

Hạ Tây hít một hơi thật sâu, nhìn vẻ đẹp tuyệt trần phản chiếu trong làn nước, nàng không khỏi cau mày. Có lẽ nàng còn phải cảm tạ những người đã hành hạ nàng, bằng không nàng sẽ không thể tiếp nhận ký ức của Nạp Lan Hạ Tây ngay khi vừa xuyên vào thân thể nàng.

Trong trí nhớ nàng, tuy đời sau Nạp Lan tộc đều có vẻ ngoài tuấn tú, xinh đẹp nhưng tuyệt không có mỹ nhân nào có cuộc đời bi thảm như vậy.

Nếu nàng với dung mạo này đi ra ngoài, không chỉ gây ra náo loạn mà còn tai bay vạ gió. Nạp Lan phủ xem nàng như dã loại, không hề quan tâm chăm sóc nàng, khiến cuộc sống nàng trước đây như heo trong chuồng. Dung mạo lúc trước của nàng còn khiến nhiều người tranh đoạt đi làm lô đỉnh, với dung mạo hiện tại, chỉ cần bước ra ngoài liền thu hút nhiều người cưỡng đi hơn.

Nghĩ đến đây, Hạ Tây nhanh chóng quyết định, lấy ra bộ dụng cụ hoá trang mà trước đó nàng đặt bên cạnh dòng suối, thoa lên mặt.

Không cần phải nói, dung mạo của Nạp Lan Hạ Tây tuyệt đối là hoạ thuỷ. Hiện tại nàng không có thực lực tự bảo vệ mình nếu bị phơi bày trước mặt người khác, nàng tuyệt không muốn thu hút tai họa.

Một chút công phu, Hạ Tây liền dịch dung xong. Nàng cúi xuống, tỉ mỉ quan sát thân ảnh phản chiếu trong nước, bộ dạng bình thường, sắc mặt nhợt nhạt, cùng Nạp Lan Hạ Tây trước đây giống nhau như đúc.

"Hoàn hảo!" Hạ Tây búng tay một cái, tâm tình trở nên tốt hơn. Như một nữ tử, nàng cũng muốn là một mỹ nhân, ai lại muốn trở thành xấu nữ.

Trừ bỏ không gian tiến cấp, dung mạo biến hoá, nàng cũng vừa mới phát hiện sau khi uống linh tuyền, nội lực của nàng hết thảy khôi phục.