Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Địa Mộ

Chương 5: Đứa bé ma.

« Chương Trước
“Nếu con không nghe lời ta, sau này vận hành có sao, con hãy tự mình gánh chịu. “

“Hãy tự mình chịu đựng. “

“Tự mình chịu. “

“Hãy… cẩn thận… thận…”

Lão Lang mở mắt, hiện ra xung quanh tối bởi vì trời vẫn chưa sáng. Nằm trên người, lão Lang đổ mồ hôi lạnh. Trong giấc ngủ hình như lão đã thấy một giấc mơ kỳ lạ.

Khẽ ngồi ghế, lão Lang bước xuống bên trong, đôi dép được bện bằng rơm rạ phơi nhiễm, lão Lang mở cửa bước ra bên ngoài. Trời vẫn còn phủ sương mù, mắt chỉ nhìn lên bầu trời, bằng cách nào đó mà cả lão Lang cũng không rõ, nhưng lão biết lại lúc này mới là 3h sáng. Giấc mơ có trang loạn dậy không ngủ được.

Trong mơ, lão nhìn thấy một đàn ông mặc định đồ đen trắng, không rõ mặt, nhưng khi ông cất giọng, lão Lang thấy vô cùng thân thuộc. Cứ mỗi lần nghe này nói 1 câu, nước mắt chảy xuống thành dòng, mặc dù chỉ là mơ tuy nhiên cảm xúc vô cùng chân thật, có vui, có buồn, có cả thương, tiếc. Chính những điều đó làm cho lão Lang trăn trở không thể ngủ tiếp.

Suốt 6 tháng, đây là lần đầu tiên Lang mơ thấy một hình ảnh mờ trong tâm. Lão Lang không biết người xuất hiện trong giấc mơ là ai…? Tại sao ông ta nói lại với những người già khó hiểu như vậy…? Back but warning "cẩn thận".

Nếu người xuất hiện trong giấc mơ ấy lại cho lão Lang cảm giác thân thuộc như vậy, lão nghĩ rất có thể chính là thân của lão. As the memory of the old people are start up to be better, cho dù tất cả các hình ảnh đều rất chi là mơ hồ nhưng ít nhất là một điều gì đó đã được lão hóa.

Cũng chỉ còn khoảng 2 tiếng nữa mọi người trong làng sẽ tập trung ở khoảng trống của làng để chuẩn bị hành động Nghi Lễ Cầu An vào lúc 6h sáng. Tối hôm qua, lão Lang có nghe làng trưởng, sau 12h đêm, mo Chằm sẽ xuất hiện để chuyển đến Làng Trúc. Dự án đường sẽ mất khoảng 1 canh giờ. This time is may mo Chằm đã ở trong làng để đến giờ lành sẽ đứng ra làm chủ cho Lễ Cầu An.

Nhà của lão Lang có một chút tách biệt với làng, vì lão Lang muốn có một nơi yên tĩnh để chuyên tâm bào chế. Mặt khác, sau khi trưởng làng họp bàn với tất cả mọi người, cuối cùng đi đến quyết định đồng ý cho lão Lang ở lại. Tuy nhiên, như tục lệ của làng từ xa xưa, người ta không thể sống được trong khu vực làng. Họ đã cùng chúng tôi dựng lên cho lão Lang một ngôi nhà nằm bên ngoài giới Làng Trúc. Sau này, làng cũng có ý muốn trưởng lão Lang dọn vào trong làng sinh sống, nhưng khi đã dập tắt cảnh vật xung quanh ngôi nhà, hơn nữa, lão Lang sống lại thuận tiện đi vào rừng, làm việc đó tìm kiếm Thuốc cũng dễ dàng hơn, chẳng hạn như nói ở bên ngoài địa giới, nhưng nhà của lão Lang được cất ngay bên cạnh ẫkhu rừng trúc đẹp nhất bao quanh hướng Đông của làng, cách rừng trúc không xa còn có một con suối chảy vào làng mà nhà của lão Lang nằm ngay trên khu vực thượng nguồn. Thơ mộng rừng, suối chảy róc rách, cảnh vật hữu tình …… .Lão Lang thấy mình ở lại đây chính là điều tốt nhất. Medium message, character at the same same image to the process that you can.

Đầu thời gian vẫn có một số người dè chừng với lão Lang, cũng không chịu trách nhiệm. Lăn mình từ đâu có một ông già xuất hiện, đến tên của ổ nhớ. Có cả người dùng đặt vô cực quản lý. Nào là lão Lang là người bên Vân Nam sang đây giả mạo ngôi làng, rồi độc hơn có người nói lão Lang sẽ là mối nguy đối với dân Làng Trúc nếu để lão ở lại làng… ..Thậm chí hướng tới tận bây giờ, vẫn có người tin như vậy, tuy nhiên, 6 tháng qua, lão Lang tận tâm chữa bệnh cho tất cả mọi người, sức sống bạc màu trong ngôi nhà thanh bình. Ngày bào chế thuốc, ngắm cảnh, trà, an vị thủ thường, nếu không có việc gì hay không có ai mời chữa bệnh, lão Lang không vào làng. Dân Làng Trúc cũng tốt bụng, lão Lang chữa bệnh không lấy công, dân làng nấu cơm, thức ăn, rau củ đến chế độ già. Nhờ vậy mà tình cảm giữa lão sư với người dân mỗi lúc một thuốc gần hơn. Ví dụ như làng trưởng, ông coi lão Lang là một người dân trong làng từ lâu. Tối qua, đích thân trưởng lão làng sáng sớm ngày mai nhớ tới tham dự Lễ Cầu An.

Hơn 3h sáng, đằng nào cũng không ngủ được, lão Lang chỉnh sửa đồ đạc, quần áo rồi quyết định vào làng sớm hơn dự định. Lão cẩn thận với túi nhỏ đựng trà, gọi là trà nhưng thực chất bên trong đều là những loại dược thảo được kết hợp với nhau thành một “vị thuốc” có tác dụng bổ trợ sức khỏe, giúp cho cơ thể tỉnh. đẹp, khỏe mạnh hơn. Lão Lang được đưa ra bởi lão làng, bên ngoài bãi đất trống diễn ra Lễ Cầu An, chắc chắn sẽ có một đội thanh niên túc trực ở đó canh gác, tránh ban đêm có thú rừng hay mưa gió, gió lớn. awaise to. Không khí rừng núi vào buổi đêm chuyển dần về sáng rất lạnh. Mang theo loại “trà“ này, tới đó lão Lang sẽ kìm hãm cùng nước ấm cho mọi người.

Nghĩ là làm, chuẩn bị xong mọi thứ, lão Lang tay cầm trúc, vai đeo một túi vải, già rời khỏi nhà đi vào làng khi trời vẫn còn phủ lớp đặc. Bên ngoài trời lạnh, không khí ẩm ướt, cầm trên tay ngọn đèn để soi đường, lão Lang cứ thế từng bước đi. Left ngược với lão làng, lão suy nghĩ rằng giờ này đa số dân trong làng tỉnh dậy. Nhưng không, trong làng, nhà nào cũng không chút ánh sáng, mọi thứ đều tìm thấy, xuất hiện.

Lão Lang thầm nghĩ:

“Chắc chắn có thể cả buổi tối hôm qua để mọi người làm việc đến vất vả, phải gần giờ làm lễ mới nổi. Cũng đúng, bây giờ mới hát giờ Dần, hãy còn sớm… ... Thôi thì ta cứ khu vực đàn trước, Y Điêng chắc giờ này rồi. “

Đi thêm một đoạn thì ngọn đèn trên tay lão Lang lửa yếu dần rồi từ tắt ngúm làm hết dầu. Cũng có thể là lúc này lão Lang ở trong làng, đường đi lối lại trong làng đối với lão Lang mà cũng khá quen thuộc bởi thời gian ở đây, lão từng đi khắp nơi để chữa bệnh cho dân. Khi đi vào làng phải đi theo đường mòn, ghềnh mới đi đến đèn dầu để soi đường. Đi, đứng lại Lang thang. Trước mặt vừa xuất hiện một bóng người, người già bất giác nâng đèn lên nhưng khổ thay, đèn đâu còn lửa.

Bước thêm vài bước nữa thì kết quả tự nhiên, trước mặt có một bé gái ước chừng 10 tuổi đang đứng giữa đường. Trời sương mờ ảo ảo, gió lạnh qua con đường hút gió bay lên những âm thanh khiến người khác phải nổi da gà…

“Hiu… .hiu… hiu…”

Còn chưa tới 4h sáng, những ngôi nhà lợp mái rơm rạ cứ thế le nhau trong làng vẫn đóng cửa tìm kiếm. Vì vậy, tại sao lại xuất hiện một trang web bé gái đứng giữa đường thế này ..?

Lão Lang sợ con giật mình nên nghe giọng trước rồi mới hỏi:

"E hèm ... E hèm"

- Con gái này, sao cháu đứng lại đây…? Nhà cháu ở đâu, để ta gọi bố mẹ mở cửa cho cháu vào.

Đứa bé nghe thấy tiếng người thì từ khi quay lại, nó không khóc, ánh mắt nó buồn bã, có chút lạnh lùng, mái tóc dài ngang vai, nước da trắng trời có thể đứng ngoài trời lạnh. Nhưng nhìn nó, lão Lang không thấy nó đang chạy hay có biểu cảm gì mà người ta phải chịu lạnh cả. Dẫu vậy, lão Lang vẫn chọn tấm vải đang mặc trên người định mệnh cho bé thì nó đưa tay lên xua rồi không nhận đầu.

Nhìn lão Lang, nó quay đầu chỉ tay về ngôi nhà bên phải rồi thấp máy tính:

“Nhà… con… ở… .đây…… Nhưng… ..con… .không… .vào… được…”

The said of it run run, ánh mắt buồn rầu cứ thế nhìn vào ngôi nhà mà tay nó đang chỉ.

Lão Lang trả lời:

- Sao bỏ cái bên ngoài thành giờ này được chứ….? Cháu đứng đây, để ta gọi cửa sổ xem sao. Khoác tấm vải này ra để đỡ lạnh, chờ ta một chút.

Nói rồi, lão Lang tấm vải lên người bé gái, đoạn bước tới ngôi nhà mà con chỉ tay để gọi bố mẹ nó. Nhưng vừa bước được 3 bước thì lão Lang phát ra âm thanh như có gì vừa rơi xuống ..

"Soạt"

Quay lại cái nhìn đầu tiên, tấm vải choàng vừa mặc cho cô bé vừa rơi xuống đất. Sau này lão già chỉ có tấm vải nằm dưới đất mà thôi, đám cưới lão vừa nói chuyện đã biến mất còn đâu nữa. Lão Lang nhìn trước, ngó sau, miệng gọi:

- Cháu gái… .Cháu đâu rồi…?

“Hiu… .hiu… .hiu…”

Không có cô gái nào trả lời lại lời già, chỉ có tiếng gió tiếp tục thổi qua lạnh của lão Lang. Quay lại tấm vải vóc, lão Lang không biết dùng thử với thứ gì, là ma hay là người….? Hoặc cũng có thể đầu tiên, lão trí nhớ không được bình thường, nên sinh ra ảo giác. But not, on the coloured wear on hand has in a small marker have a white color as disk.

Rõ ràng không phải là mơ, lão Lang tuy nổi gai ốc nhưng vẫn tự hỏi bản thân:

- Chẳng lẽ, ta đã gặp ma thật sao….? Có khi nào lời trưởng làng nói chiều hôm qua là thật….?

Không tấm vải lên người nữa, lão Lang thở phào một cái rồi nhanh chóng bước đến khu vực đàn, còn khoảng 1 canh giờ nữa thôi sẽ diễn ra Lễ Cầu An… ..Lão Lang muốn khi tới đó, if have Y Điêng, lão sẽ kể cho anh nghe sự việc kỳ lạ mà mình vừa gặp phải, biết đâu Y Điêng hay những người trong làng sẽ giải thích cho lão về công việc này.

"Hiu ... Hiu ... Hiu ..."

“Hu… hu… .hu… .Hu… hu… .hu…”

Tiếng gió nghe cứ như tiếng ai đang khóc trong đêm, 4h sáng… ... Bên trong Làng Trúc, lão Lang chỉ còn cách khu đất trống một đoạn ngắn nữa mà thôi …… ...
« Chương Trước