Chương 4: Gặp Gỡ 4

Lâm lão thái gia cứng rắn, còn Lâm lão gia nghe tin muốn xét nhà thì hèn nhát tự sát, nhưng ông sẽ không làm như vậy. Ông đã sống bảy mươi năm, sóng to gió lớn nào mà chưa trải qua. Thậm chí trước kia khi giặc gϊếŧ tới Lâm gia thôn, Lâm gia cũng không ngã! Lâm gia không thể ngã, cơ nghiệp trăm năm không thể cứ như vậy mất đi tất cả, ông nhất định phải bảo vệ được phần nào cơ nghiệp gia tộc.

Sau khi bình tĩnh trở lại, Lâm lão thái gia tiếp tục nói : "Sau này, Lâm gia không còn là địa chủ, người ở làm dài hạn hây tạm thời đều trả lương gấp đôi để họ trở về nhà. Tất cả tiền bạc, đất đai, lương thực của Lâm gia các ngươi chia nhau ra hết đi! "

Trong nháy mắt, người phía dưới sảnh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, bọn họ không thể tin được đây là thật sự. Bọn họ thảo luận tới thảo luận lui, cuối cùng có vị to gan hỏi : "Lão thái gia, ngài nói đều là thật sao? " , người dân nhẫn nhục chịu đựng quen rồi, niềm hạnh phúc đến đột ngột như vậy phản ứng đầu tiên chính là lo lắng đây là giả, sợ Lâm lão thái gia lừa bọn họ.

"Thật sự, đều là thật sự. " , Lâm lão thái gia tuy không đành lòng, nhưng vẫn nhịn đau đem gia tài chia ra hết, "Các ngươi nếu như ở nhà Lâm gia thích món đồ gì, cũng cứ việc lấy đi đi. "

"Lão thái gia, món đồ gì đều được sao? "_Lý Nhị Cẩu giảo hoạt hỏi.

"Ngoại trừ chiếc quan tài kia của ta ra, cái khác vàng, bạc, gạo và mì, bàn ghế, các ngươi muốn lấy cứ lấy. "



"Vậy ta muốn Lâm tiểu thư được không? "

Tác giả có lời muốn nói:

Cái gọi là lãng tử quay đầu quý hơn vàng, nam chủ trước kia thật sự không phải người tốt, thế nhưng về sau sẽ từ từ thay đổi, đây mới là chỗ đáng quí nhất của hắn.

Liên quan với quyển sách này, còn có một đoạn kỳ duyên. Ta một cái bạn gay nhìn ta quyển sách này văn án, nói với ta nàng một người thân cố sự, cũng là địa chủ gia nữ nhi, bởi vì tình thế bức bách gả cho lúc đó tối nghèo khó nhân gia. Lúc đó ta nghe xong đặc biệt khϊếp sợ, không nghĩ tới ta tùy tiện nghĩ tới một cái cố sự cũng có thể va vào chân nhân chuyện thật ngạnh, quả nhiên sinh hoạt so với tiểu thuyết còn muốn đặc sắc.

Có điều, ở đây nhắc nhở một chút, quyển sách này ta là cho rằng giá không văn đến viết, đại gia có thể đưa vào chính mình tưởng tượng niên đại, thế nhưng nếu như nắm lịch sử yêu cầu tác giả thoại, emmmm, ta khả năng không làm được. Ở viết văn trước, ta cũng nghĩ tới này bài này thời đại bối cảnh, khả sau đó phát hiện phải căn cứ lịch sử tiến trình đến viết thoại, ràng buộc quá nhiều, không thể đề cập đông tây cũng quá nhiều, vì lẽ đó quyển sách này chỉ có thể giá không.