Chương 13+14

CHƯƠNG 13

Bọn Hạ Chiêu sẽ thi đấu vào lúc năm giờ chiều nay.

Tôi vô thức lang thang bên ngoài sân đấu đến sáu giờ ba mươi mới bước vào.

Đội của họ dễ dàng đánh bại đối thủ với tỉ số 3-0, lúc này họ đang được phỏng vấn, một số khán giả đã ra về.

Tôi cầm chiếc bánh trên tay nhưng lại bị lạc đường.

Mấy chỗ khác thì tôi có quen một chút vì đã đến đó vài lần, nhưng chỗ này thì khác, tôi cứ quay đi quay lại, đầu óc choáng váng.

Tôi gửi tin nhắn cho Hạ Chiêu, nhưng anh không trả lời tôi.

Anh ấy không trả lời tin nhắn là chuyện bình thường, với cả tôi cũng vừa cãi nhau với anh.

Tôi đang cầm chiếc bánh kem lớn, không biết phải làm sao, thì có người vỗ vào vai tôi.

“Này, chị gái nhỏ, tôi thấy chị đang cầm bánh kem, chị cũng tới chúc mừng sinh nhật của Hạ Chiêu à?”

Một cô gái với mái tóc xoăn nhẹ, trên má có logo của đội Hạ Chiêu.

Tôi gật đầu.

“Tôi biết phòng chờ của anh ấy ở đâu, chúng tôi dẫn chị đi nhé?”

Có hai ba cô gái đang nhìn chúng tôi cách đó không xa, có lẽ họ đi cùng nhau.

Tôi không quan tâm nhiều, đi theo bọn họ.

Trong lúc đó, tôi gửi một hai tin nhắn cho Hạ Chiêu.

Tôi cau mày, nhận ra bản thân ngày càng lắm lời hơn so với khi trước.

Mỗi lần cãi nhau tôi đều muốn làm trái ý anh, nhưng người chịu thua bao giờ cũng là tôi.

Khi tôi gửi tin nhắn thứ sáu cho Hạ Chiêu, cô gái trước mặt tôi bỗng dừng lại.

Tôi ngước lên, muốn hỏi họ có chuyện gì.

Kết quả là bị kéo mạnh vào nhà vệ sinh, đến góc xa nhất.

Lúc tôi nhận thức được sự việc thì đã bị họ kéo đến một nơi hẻo lánh rồi.

CHƯƠNG 14

Trong số người hâm mộ có một nhóm fan vô cùng cực đoan, được gọi là “Tư sinh”*.

(*Là những kẻ hâm mộ điên cuồng, cực đoan, chuyên bám đuôi và có những hành động gây hại tới thần tượng.)

Họ sẽ thu thập mọi thứ liên quan đến thần tượng, theo dõi nơi ở của anh ấy và bí mật chụp ảnh anh mọi lúc mọi nơi.

Đương nhiên còn... điên cuồng hỏi xem anh ấy có bạn gái chưa.

“Cô là bạn gái của Hạ Chiêu phải không?”

Một đứa ấn tôi vào bồn rửa tay, một đứa khác cầm điện thoại di động giơ trước mặt tôi.

Đó là ảnh tôi đi mua sắm với Hạ Chiêu trong những ngày tôi ở nhà Hạ Chiêu.

Hạ Chiêu có một lượng fan vô cùng lớn trong giới eSports, đó là lý do tại sao ngay từ đâu chúng tôi không muốn công khai.

Nhưng tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra anh còn có mấy fan cực đoan như vậy.

Tôi vùng vẫy, có đứa nắm tóc tôi.

“Trông cô khá đấy, chắc Hạ Chiêu thích cái mặt của cô nhỉ?”

Giọng của cô ta thể hiện sự ghê tởm tột độ.

Tôi vùng vẫy, huơ tay múa chân không ngừng để thu hút sự chú ý của họ.

Bởi vì vừa rồi... bọn họ không có lấy điện thoại di động của tôi.

Tôi thử bấm số điện thoại khẩn cấp trong túi, chỉ cần gọi được là có cơ hội...

“Cái tay của con cɧó ©áϊ này đang làm gì vậy?!”

Một đứa khác đứng gần đó lên tiếng.

Tay tôi bị giật ra khỏi túi.

Điện thoại rơi xuống đất, không biết cuộc gọi vừa rồi có thực hiện được hay không.

Di động văng ra rất xa, nếu có người đến nhặt, nhất định sẽ có cơ hội.

Tôi hét lên cầu cứu, và lại bị nhấn vào bồn rửa.

Cô gái gặp tôi bước tới nhặt di động lên.

Sau đó, tôi nghe thấy tiếng cười chế giễu của cô ta.

“Cô đoán xem, cô vừa gọi cho ai vậy?”

Cô gái đó vênh váo lắc lắc chiếc điện thoại trước mặt tôi.

“Màn hình hiển thị Hạ Chiêu!”

“Chuông reo một hai giây sau…”

“Máy bận.”

Tóc tôi bị cô ta kéo sát lại, hung hăng kéo giật.

“Thì ra cô cũng bị anh ấy ghét bỏ thôi.”

Bị Hạ Chiêu… ghét bỏ ư.

“Này, cho nó một vết sẹo trên mặt đi, thế nào?”

“Hay đó, để xem nó sẽ làm gì khi mất đi khuôn mặt quyến rũ đàn ông.”

Tôi lắng nghe cuộc thảo luận sôi nổi của bọn họ, sau đó họ áp mặt tôi xuống nền gạch WC.

Tôi cố giãy giụa nhưng không cử động được, ngược lại bị họ cười đùa chế nhạo.

Con dao lam kề sát má tôi, tôi bị áp sát vào nền gạch, một cảm giác lạnh buốt lướt qua người tôi.

Tầm mắt của tôi đột nhiên chuyển đến vị trí sàn nhà cách đó không xa.

Chiếc bánh kem tự tay tôi làm cho anh bị úp đổ, kem vương vãi khắp sàn, những dòng chữ được viết nắn nót cũng không còn.

Trong khi tôi bị người ta bắt nạt trong WC thì anh đang làm gì hả? Hạ Chiêu.

Anh đang ăn mừng sinh nhật, hay là đang vui vẻ ôm ấp nữ phóng viên kia?

Phải, hôm nay là sinh nhật của anh mà.

Lưỡi dao xẹt qua má tôi, nước mắt vô thức trào ra.

Sinh nhật vui vẻ, Hạ Chiêu.