Chương 116
Đợi hai người chơi đủ, cùng nằm trên nền nhà thở dốc, ngẩn ngơ nhìn chằm chằm trần nhà.
Lát sau Bạch Tiểu Trì cười một tiếng: “Trứng To?”
“Sao vậy?”
“Tôi hỏi anh,” Giọng điệu Bạch Tiểu Trì bình tĩnh: “Nếu người muốn thoát khỏi khốn cảnh, cách đơn giản trực tiếp nhất là gì?”
Lúc sau.
Bạch Tiểu Trì nghe được Điền Đạt Đan phát ra tiếng cười khẽ
: “Chết.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương