Chương 85: Ngoại truyện

Ban đêm, tàn tích của thành cổ lẳng lặng nằm dưới ánh trăng, vẻ đẹp hòa quyện với sự u ám không muốn ai biết.

Rất ít người biết, sâu trong tàn tích của thành cổ thần bí là đại bản doanh của tộc ăn thịt người, hài cốt chồng chất khắp nơi, có vô số lâu la quanh quẩn đứng gác, tiến vào nơi này, bước nào cũng có khả năng mất mạng, nhưng bây giờ Mia lại bình yên vô sự… Được rồi, thật ra là bình yên hơi có chuyện nằm trên một cái đàn tế sâu trong đống tàn tích, tứ chi cô bị trói chặt hai bên đàn tế, còn “tù trưởng đại nhân” của tộc ăn thịt người tàn ác đang nhẹ nhàng luồn tay vào trong quần áo cô.

Tuy có thể hạ thấp cảm giác đau trong trò chơi nhưng cảm giác khi bị vuốt ve lại vô cùng nhạy cảm, bởi vậy cảm giác khi Frederick mơn trớn da thịt cô và quần áo dần tụt xuống làm làm da đầu Mia tê dại, rùng mình nói: “Vì… vì sao có thể cởϊ qυầи áo, trò chơi có kỹ năng này sao?”

Frederick cố ý ngừng tay lại: “Đương nhiên tù trưởng tộc ăn thịt người có kỹ năng này, nếu không cởϊ qυầи áo thì sao có thể rửa sạch xử lý chứ?”

“Nhưng, nhưng lần trước tù trưởng không cởϊ qυầи áo của em!”

“Tiểu Mia…”

Frederick lắc đầu khẽ thở dài: “Em có biết vì sao game thực tế ảo trực tuyến lại có phó bản ngoại tuyến để người chơi nhập vai nhân vật không?”

Tuy Mia đã chơi trò này được một thời gian nhưng quả thật chưa từng nghĩ đến vấn đề này, bởi vậy chỉ có thể bối rối lắc đầu, lúc này Frederick chậm rãi cởi tiếp áo cô ra, rất nhanh, thân trên của cô chỉ còn lại một bộ nội y hơi mỏng để che chắn.

Ngực Mia đã vô cùng ngạo nghễ dưới sự dạy dỗ nhiều năm của Frederick, nhưng trong trò chơi, bởi vì ngại nên Mia đã điều chỉnh hình dáng ngực không quá rõ ràng, tuy nhìn không to nhưng mang một hình dáng ngại ngùng, phối hợp với nội y nơ bướm đáng yêu làm mắt Frederick loé lên.

Anh duỗi tay bóp ngực cô, lòng bàn tay vẽ hình tròn trên chỗ mềm mại, điềm nhiên nói: “Tiểu Mia chơi phó bản ngoại tuyến này với người không quen biết bao giờ chưa?”

Đã một thời gian rồi Mia chưa bị Frederick trêu đùa như vậy, cô thẹn thùng nói: “Không… Không có… Có người mời em, nhưng em không đồng ý.”

Frederick gật đầu: “Nếu em đồng ý sau này sẽ không chơi phó bản ngoại tuyến với người lạ, anh sẽ để túi đựng vật phẩm và vũ khí ở bên cạnh để hôm nay em có cơ hội phản công.”

Vốn dĩ Mia không thích chơi game ngoại tuyến với người không thân, cô nghĩ ngợi rồi cắn răng đồng ý. Nhưng lúc Frederick cởi đồ lót của cô ra, Mia đột nhiên cảm thấy không thích hợp lắm: “Đợi, đợi đã… Đừng cởi hết quần áo của em!”

Lúc này thân trên của Mia không có thứ gì che chắn, chỉ còn quần và giày tất ở nửa người dưới, ánh lửa trong đống tàn tích chiếu sáng bộ ngực tinh tế của cô, đầu nhũ đứng thẳng vì bị Frederick nắn bóp khıêυ khí©h, nghe Mia nói xong, Frederick nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, khẽ nói: “Vậy được, anh đổi cách khác.”

Nói xong, anh đột nhiên dùng sức xé quần Mia thành hai nửa, làm Mia kinh ngạc kêu lên.

Không biết vì sao, Mia cảm thấy bị cởi sạch trong trò chơi còn nhục nhã hơn bị cởi sạch ở hiện thực, bây giờ cô bắt đầu nghi ngờ nghĩ vừa nãy mình có nên từ bỏ nhiệm vụ hay không, nhưng suy nghĩ này vừa trồi lên đã ngay lập tức bị đè xuống, dù sao dễ dàng bị Frederick chi phối như vậy, cô thật sự không cam lòng.

Frederick luồn tay vào giữa hai chân cô, nhẹ nhàng vê nắn cách một lớp qυầи ɭóŧ trắng, khẽ nói: “Cảm giác này rất chân thật đúng không?”

Vốn dĩ người Mia đã nóng lên vì động tác khıêυ khí©h của Frederick, bây giờ những lời này khiến cô càng mẫn cảm, mấy lần chơi game trước Mia chỉ cảm thấy “quá chân thật quá thú vị quá kí©h thí©ɧ”, nhưng không nghĩ rằng ngay cả cảm giác giữa hai chân cũng thật, Frederick thuần thục xoa nắn trêu đùa khiến cô càng vặn eo thon hùa theo, qυầи ɭóŧ màu trắng đã bị mật nước thấm ướt, dần dần trở thành trong suốt.

“Frederick…”

Cảm giác nhục nhã và kɧoáı ©ảʍ chậm rãi lan ra toàn thân khiến Mia không biết phải làm gì, cô rêи ɾỉ quay mặt qua chỗ khác, bỗng phát hiện chủy thủ được đặt rất gần tầm tay cô, lúc này Frederick đang cúi người, vừa hôn bụng cô vừa trêu đùa hạ thân cô, bởi vậy lúc trang sức vật phẩm trên người Frederick ma sát với da cô, Mia run rẩy giãy giụa cầm chủy thủ lên cắt đứt dây thừng đang trói mình.

Nhưng lúc cô vất vả cắt đứt một bên dây thừng xong, Frederick lại đột nhiên đứng dậy giữ lấy tay cô, gạt vũ khí trên tay cô xuống đất, nhàn nhạt nói: “Tiểu Mia phải nắm chắc cơ hội tiếp theo nhé.”

“Tên xấu xa này…Á!” Đột nhiên nước róc rách chảy xuống từ bốn phía, bắn lên người Mia làm cô kêu lên một tiếng.

Đàn tế này được thiết kế rất đặc biệt, bốn bên chia làm hai tầng trong và ngoài, tầng trong là một bàn đá, ngoài bàn đá là một máng đá khá lớn, viền máng đá cao hơn nền, cách nền một khoảng, viền máng đá được khảm sáu viên đá lớn, bên dài bốn cái bên ngắn hai cái.

Bây giờ nước đột nhiên chảy ra từ sáu viên đá bắn lên bàn đá, “Chúng Tinh” thiết kế mảng xúc cảm rất tốt, nếu chỗ riêng tư bị trêu đùa cũng cảm giác được thì nước cũng vậy, nước chảy đến từ bốn phía bắn lên người Mia như nước thật làm da cô phiếm hồng.

Nước suối ấm áp, trong đêm lạnh lẽo, nước xối lên người rất thoải mái, nhưng lúc này Mia lại cảm thấy cơ thể mình giống như đang bị dung nham hoà tan, bởi vì Frederick cầm tay cô di chuyển trên người cô, tà ác nói: “Tiểu Mia phải rửa sạch người mình… để lát nữa vào nồi.”

“Ư… Thả em ra!”

Mia dùng mấy kỹ năng giữ tay anh lại, nhưng không thể lật tay Frederick ra được, bàn tay còn lại của Frederick cũng không rảnh rỗi, tìm kiếm từ viền qυầи ɭóŧ của Mia đến hoa môi ướt đẫm, nhẹ nhàng ra vào.

Mia và Frederick ở bên nhau đã lâu, cô đã quen bị anh cởi sạch rồi yêu thương, hôm nay anh trêu đùa như có như không khiến cô rất khó chịu, nhưng Frederick vẫn đùa cô: “Nếu đầu hàng, Tiểu Mia sẽ lập tức khôi phục tự do.”

“Tuyệt, tuyệt đối không đầu hàng!”

“Vậy cho em thêm một cơ hội nữa.”

Lúc Mia cao giọng hét lên rất có chí khí, Frederick đột nhiên nới lỏng dây thừng trói người cô ra, Mia lập tức ném một phép thuật trói buộc lên người anh, kết quả Frederick còn nhanh hơn cô, tránh được công kích của cô, còn nhét một nắm cỏ vào miệng cô bắt cô nuốt xuống, toàn thân Mia tê dại, tứ chi vô lực, cửa sổ nhắc nhở tê liệt xuất hiện trước mắt.

Mia căm giận chăm chăm nhìn Frederick, Frederick còn có lòng tốt giải thích: “Thảo dược tê liệt lâu hơn những kỹ năng bình thường, nhưng không thể sử dụng lúc đối phương bị trói.”

“Frederick… Anh quá xấu xa, oa!”

Frederick bỗng nhiên kéo cao người cô đặt lên tảng đá bắn ra nước, cúi người xuống hôn Mia, Mia nhân cơ hội này cắn anh một cái nhưng đã bị cái lưỡi linh hoạt của anh dụ dỗ.

Mặc dù đây chỉ là thế giới giả thuyết, nhưng cô nghĩ mình có thể cảm nhận được hơi thở trên người Frederick, đó là một sự bạo ngược và chiếm hữu mà bình thường anh sẽ không để lộ ra, không có chậm rãi thản nhiên của bình thường mà là sự chiếm hữu nóng bỏng, để lộ du͙© vọиɠ trần trụi.

Trong nụ hôn này, sự tủi thân khi bị anh không quan tâm một thời gian đã dần biến mất, lúc Frederick buông Mia ra, nước trên đàn tế đã ngừng lại, người cô chỉ còn qυầи ɭóŧ và tất giày, thân trên ngả về phía sau, hai chân gập lại quỳ trên bàn đá, tóc và da đã ướt nhẹp, đôi mắt phiếm nước, trong sự bất lực mang theo hơi thở dâʍ ɭσạи.

Lúc này đầu Mia đã vô cùng hỗn loạn, không rõ rốt cuộc mình muốn tiếp tục trò chơi hay là từ bỏ chống cự, cô bất lực nhìn Frederick, thấy anh lấy ra một thứ kỳ lạ có cán làm bằng xương dài buộc lông chim phía trên, chậm rãi quét qua bộ ngực phập phồng của cô, khẽ nói: “Sau khi rửa xong thì phải bắt đầu xử lý.”

Người Mia run bần bật vì bị lông chim quét nhẹ, Frederick lấy một cái bình ra bằng tay còn lại, nhúng lông vào, chấm một ít chất lỏng đặc sệt màu mật nhỏ xuống người Mia, nước sốt chậm rãi chảy xuống rãnh ngực theo cơ thể phập phồng của cô, Mia run rẩy hỏi: “Đó, đó là cái gì?”

Frederick vươn đầu lưỡi liếʍ nước mật trên người Mia, hài lòng nghe tiếng thở dốc của cô rồi mới chậm rãi nói: “Nước chấm tù trưởng thích nhất.”

“Thứ gì a a a a…”

Lúc Mia đang rêи ɾỉ, Frederick vung lông quét nước chấm lên hai đầu nhũ của cô theo chiều ngang từ trái qua phải, liên tục qua lại, Mia bị anh tra tấn đến nỗi rêи ɾỉ khó chịu, trước ngực toàn là nước mật, chất lỏng ướŧ áŧ trên đầu nhũ trông cực kỳ ngon miệng.

Frederick nhẹ nhàng liếʍ khóe môi, sau đó cắn xuống thật mạnh, một tay xé qυầи ɭóŧ của cô, Mia muốn kẹp chân lại nhưng người vẫn tê dại, chỉ có thể để Frederick xâm chiếm.

Lông quét qua người Mia, cực kỳ mềm mại, chỗ dính nước chấm ướt mềm tà ác, quét lên người cực kỳ kí©h thí©ɧ, đồng thời bộ phận chưa thấm nước chấm khẽ quét qua như có như không, kí©h thí©ɧ dây thần kinh nhạy cảm nhất của cô.

Dưới sự khıêυ khí©h này Mia đã rất khó chịu rồi, ngón tay của Frederick còn đang chậm rãi ấn lên chỗ mềm mại trong hoa kính của cô.

Cô không hiểu, vì sao trong trò chơi mà cảm giác của nơi riêng tư lại mãnh liệt như vậy, có phải bởi vì cô đã quá quen bị Frederick đùa bỡn nên chỉ cần bị anh khơi gợϊ ȶìиᏂ dục thì cơ thể sẽ dâʍ đãиɠ sẽ bắt đầu nhớ về sự sung sướиɠ nhận được trong những lần trước không?

Lúc Mia mơ màng nghĩ vậy, hình như Frederick cũng cảm nhận được Mia đang động tình, anh tăng tốc độ ngón tay quấy trong cơ thể cô, nhưng lông trên tay vẫn chậm rãi quét, cẩn thận di chuyển ở nửa người trên của cô, Frederick tham lam liếʍ da cô, tận tình thưởng thức mỹ vị của cô.

“Frederick… Dừng tay… Dừng tay…”

Từng đợt kɧoáı ©ảʍ tuôn trào khắp người Mia, bức cô lên đầu sóng nhẹ vài lần, cô cố gắng chịu đựng không để cho bản thân lêи đỉиɦ, dù sao thì bị chơi đến cao trào trong game thật sự quá mất mặt.

Nghe Mia nói xong, Frederick rút ngón tay ra, chăm chú nhìn Mia, liếʍ mật dịch trong hoa kính của cô trước mặt cô, tuy trong trò chơi con ngươi không thay đổi nhưng Mia cảm thấy chắc chắn ánh mắt anh đã tối sầm lại.

Đồng thời, Mia cảm thấy mình sắp bị thiêu đốt. Vì sao, vì sao ngay cả hình ảnh mật nước làm tay ướt đẫm cũng mô phỏng được, quả thực quá khiến người ta suy sụp. Nếu thật sự cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ bị Frederick đè xuống cường bạo trong trò chơi mất! Nghĩ vậy, cuối cùng Mia cũng hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, cô hét lên: “Dừng, dừng, em đầu hàng… Á!”

Tuy cô vẫn đang ở trong trạng thái tê dại nhưng dùng sóng điện não gọi cửa sổ lựa chọn ra thì vẫn có thể nhảy ra khỏi trò chơi, Mia run rẩy đang định chạy trốn thì Frederick lại đột nhiên quét lông qua hoa huyệt chảy đầy chất lỏng của cô, cơ thể vừa mới bị chơi trở nên vô cùng mẫn cảm lập tức co giật lên cao trào mãnh liệt.

Kɧoáı ©ảʍ khủng bố làm mắt Mia trắng xoá, không còn sức để nhảy ra khỏi trò chơi, còn Frederick căn bản không định để cô có thời gian thở dốc, lông chim vẫn còn dính nước chấm chợt trượt vào trong hoa huyệt của Mia.

Mia cong người, thấy cảnh này lại bị đưa lêи đỉиɦ cao trào, không phải toàn bộ lông chim đều bết lại vì dính nước chấm, bởi vậy lúc đưa vào, lớp lông mềm mại ở viền ngoài tà ác quét qua hoa huyệt và cúc huyệt của Mia, ép cô cảm nhận sự kí©h thí©ɧ mãnh liệt.

Frederick rút ra cắm vào, không ngừng dùng lông xoay tròn đùa bỡn, nhìn mắt Mia thất thần, hai chân co giật trào ra dịch ướt, anh cực kỳ hài lòng, khàn giọng nói: “Không kịp nữa rồi… Quết nước chấm từ trong ra ngoài xong thì phải bắt đầu.”

“Đừng… Đừng mà… A a cứu với a a!”

Lúc này người Mia đã hết tê dại, nhưng trong cơn hỗn loạn, ngay cả lựa chọn nhảy ra khỏi trò chơi cô cũng không chọn xong, chỉ có thể bất lực vung tay chân, cuối cùng lúc này Frederick cũng rút lông ra, Mia chật vật xoay người muốn thoát khỏi đàn tế, Frederick lại ôm chặt eo cô, lúc cô kêu lên, anh hung ác xuyên qua cơ thể cô từ sau lưng cô.

Nghiệt vật đang xuyên qua cô hoàn toàn khác với cự trùng mà cô quen, không thô to bằng nhưng độ cứng và sự lồi lõm cũng rất kinh người, cảm giác xâm phạm khác lạ này khiến Mia càng mẫn cảm hơn, hoa huyệt ra sức co lại muốn ngăn cản động tác xâm lấn tiếp theo của nó, nhưng lại không ngăn được sự trêu chọc thuần thục của Frederick.

Trong đêm ánh lửa bập bùng ở tàn tích thành cổ, nữ anh hùng đến từ nền văn minh hiện đại đang bị tù trưởng tộc ăn thịt người dã man không ngừng xâm phạm từ phía sau.

Nữ anh hùng dạng chân bò trên đàn tế, không manh áo che thân, chỉ có giày và tất, một tay trước đỡ tảng đá nổi trên đàn tế, một tay vô lực đẩy tù trưởng phía sau ngăn cản động tác của anh, nhưng đôi mắt thất thần và vòng eo lắc lư dâʍ ɭσạи của cô chứng tỏ cô đã hoàn toàn không thể chống cự lại sự xâm lược dã man đó.

Trái lại, tù trưởng quần áo hoàn chỉnh, vẻ mặt thản nhiên, nếu không phải cự vật phấn chấn dưới thân đang cuồng bạo thọc vào rút ra trong cơ thể cô, để lộ ra hơi thở dã man của anh thì ai cũng sẽ không phát hiện anh đang xâm phạm cô.

Một tay Frederick ôm chặt eo Mia, tay còn lại xoa nắn hoa hạch sưng to ở chỗ giao hợp của hai người, dịu dàng cắn tai cô: “Tiểu Mia phải kiên nhẫn nhé… bị tù trưởng thọc vào rút ra, mỗi lần cao trào sẽ mất rất nhiều máu.”

Anh vừa nói chuyện vừa dùng hết sức cắm rút cuồng liệt trong cơ thể cô làm máu cô tụt thẳng xuống, Mia bị anh đâm đến nỗi người tê dại đầu choáng váng, nhất thời cũng quên mất là máu về 0 thì có thể giải thoát, đang cố gắng kiềm chế sự sung sướиɠ.

Nhưng dưới sự đùa bỡn của Frederick, mỗi lần cô nhịn cao trào xuống thì tiếp theo sẽ là kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt liên miên không dứt đẩy cô lên đầu sóng, bị làm không ngừng, lúc Mia choáng váng vì cao trào, thanh máu cũng đến giới hạn, Frederick đột nhiên dừng lại.

“… Frederick… Đừng… Đừng dừng mà!”

Lúc này Mia đã bị Frederick chơi đến nỗi tê dại hoảng hốt, đành phải năn nỉ, Frederick lại chậm rãi đẩy mông sau lưng cô, dùng tà vật nghiền lên cánh hoa ướŧ áŧ của cô, chậm rì rì nói: “Cứ tiếp tục như vậy, Tiểu Mia sẽ bị tù trưởng làm chết.”

Tuy anh nói vậy nhưng tay lại không dừng khıêυ khí©h, Mia nghĩ mình sắp khóc mất, bây giờ cô biết nếu cô không đau khổ cầu xin thì Frederick tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, mà lúc này Frederick hung ác đâm tà vật ở ngoài hoa huyệt, khẽ nói: “Hay là nữ anh hùng đại nhân cam tâm tình nguyện bị làm chết?”

Lời Frederick nói làm Mia hơi tỉnh táo lại, nhưng Frederick lại nâng mặt cô lên hôn cô, Mia thật sự rất khó chống cự, mà dưới sự khıêυ khí©h của anh, cơ thể cô cũng đang hư không khó chịu, ngứa ngáy như có vô số con kiến đang bò, lúc Frederick buông môi cô ra, đâm vào trong cơ thể cô, Mia đã hoàn toàn mất đi lý trí, ra sức lắc eo thon hùa theo sự xâm phạm của anh.

“A… A a… Frederick… Tuyệt quá… Tuyệt quá…”

Frederick nhẹ nhàng vỗ bờ mông tuyết trắng của cô: “Phải gọi là tù trưởng đại nhân, đây chính là thân phận mà Tiểu Mia xếp cho anh.”

Frederick đánh cô làm cuộc giao hợp của hai người càng kí©h thí©ɧ hơn, lúc này Mia không thể nghĩ gì nhiều, chỉ có thể đỏ mắt nói: “… Tù, tù trưởng đại nhân…”

“Ừm.” Frederick hài lòng dụ dỗ tiếp: “Muốn bị tù trưởng đại nhân làm chết không?”

Mia chần chờ một lát, Frederick lập tức đánh mông cô, dừng động tác cắm rút lại, toàn thân cô co giật khát vọng được anh xâm phạm, cuối cùng bật khóc: “Muốn… muốn bị tù trưởng đại nhân làm chết…”

Như đang cổ vũ sự đáp lại của Mia, Frederick lại bắt đầu di chuyển, tích cực đâm sâu vào trong, Mia hư không đã được lấp đầy, trào ra rất nhiều mật nước, nhưng cơ thể bị dạy dỗ đến mức vô cùng dâʍ đãиɠ vẫn cảm thấy chưa đủ, cô lắc mình, xoắn chặt hoa huyệt để anh có thể cắm vào sâu hơn.

Đến tình hình này, kɧoáı ©ảʍ trong trò chơi và cuộc giao cấu chân thật bắt đầu xuất hiện sự khác biệt, không có sự kí©h thí©ɧ khi phá vỡ cửa tử ©υиɠ nhưng lại có sự sa đoạ liên miên không ngừng, tiếng thịt va vào nhau bạch bạch bạch bạch vang lên trong đống tàn tích trống trải nghe vô cùng dâʍ ɖu͙©, Mia quay cuồng trong cơn sóng cao trào nhưng lại không đến được điểm cuối, cô chỉ có thể bất lực khóc lóc cầu xin: “Tù trưởng đại nhân, mau… mau lên… mau làm chết em…”

“Tiểu Mia thật dâʍ đãиɠ…”

Frederick thỏa mãn than thở, cắm thẳng về phía trước, Mia ngừng thở, đầu trống rỗng, người run rẩy, bị anh đẩy lêи đỉиɦ núi, cô dâʍ đãиɠ hét lên, bắn ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ, thật lâu không ngừng.

Lúc cô vất vả khôi phục hô hấp, cô mới nhận ra mình đang thở dốc trong máy thực tế ảo, nhớ tới chuyện vừa rồi, Mia vô cùng xấu hổ và tức giận, lập tức ra khỏi trò chơi.

Nhưng lúc cô đang ra khỏi máy thực tế ảo, cô lại phát hiện hai chân mình đang run rẩy, nơi giữa hai chân ướŧ áŧ như mất khống chế, in thành một vết nước đậm trên vải, hai nhụy hoa của cô cũng đã cứng rắn đứng thẳng, cách một lớp quần áo cũng có thể nhìn rõ hai điểm bị kích mà kia.

Cô… cô thế mà bị Frederick chơi đến nỗi liên tục cao trào trong game, còn… còn bắn ra dịch ướt, càng khiến cho cô không muốn đối mặt là, cơn kịch liệt vừa rồi không chỉ khiến cơ thể cô tê dại, bụng còn mỏi và trống rỗng, cô có thể cảm nhận được hoa huyệt đang co rút, khát vọng cự vật và tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy.

Nghĩ đến tâm trạng tràn đầy tự tin muốn “xử lý” Frederick trước đó càng khiến Mia suy sụp, lúc cô đang muốn bóp chết mình, máy thực tế ảo lại chậm rãi mở ra, sau đó cô thấy Frederick bình tĩnh đứng ngoài, Mia còn chưa kịp làm khó dễ, Frederick đã khom người bế cô lên.

“Ư… Tù trưởng ác độc này, tránh xa em ra một chút! Á…”

Mia bị Frederick bế lên, lúc đôi bàn tay trắng như phấn rơi xuống bả vai của Frederick, hạ thân ướt đẫm cũng cảm nhận được nhịp đập quen thuộc của cự trùng, cơ thể vừa mới bị chơi hỏng dùng hai chân kẹp chặt hông cường tráng của anh lại, khát vọng anh cho.

Phản ứng dâʍ đãиɠ của cơ thể khiến Mia càng xấu hổ và giận dữ, Frederick hài lòng cảm nhận sự đáp lại của cô, nhẹ nhàng cọ xát cự trùng ở cửa hoa kính của cô, khẽ nói: “Rõ ràng là Tiểu Mia làm anh giả thành tù trưởng.”

“Đó… đó là bởi vì anh là người xấu, người xấu nên bị đánh! A a a a!”

Frederick đột nhiên kéo quần áo dưới thân cô ra, đâm mạnh một cái làm cự trùng gấp gáp kia chui vào trong hoa huyệt ướt đẫm của cô, Mia rên lên một tiếng, ngay lập tức bị đưa lêи đỉиɦ núi, vốn dĩ một chút lý trí vất vả lắm mới khôi phục được lại bị anh đâm đến nỗi bay lên chín tầng mây.