Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dị Thế Võ Thần Toàn Năng

Chương 86: Nữ chủ thừa kế

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dứt lời, Hoa Sinh nhấc lấy chai rượu, đem tu ừng ực, ngậm trong miệng, sau đó phun lên thành giếng lần nữa. Cùng với đó, Lam Nha bị Quỷ Hinh và Vượng Thanh nhấc lên khỏi chiếc cột gỗ, kéo lê cô tới thành giếng, chuẩn bị đẩy Lam Nha xuống bên dưới.

Vυ"t… vυ"t…

Từ trên mái nhà, một bóng đen cao lớn đứng ngược sáng xuất hiện. Dưới ánh trăng mờ nhạt, bóng hình anh pha chút lãnh khốc, kì bí. Ngọa Bách Sênh tay cầm chắc roi da, liên tục quật qua quật lại bốn phía, ngũ quan sắc nét phản chiếu dưới bóng hình đẹp như tranh tạc. Nhất là đôi mắt sâu xa, chứa hàng ngàn suy nghĩ phức tạp, luôn luôn phóng về hướng Lam Nha cùng đám Hoa Sinh cái nhìn chứa đầy sự tàn khốc.

- Phía sau có người lạ!

Có người dân đã phát hiện ra tung tích của Ngọa Bách Sênh, vội vàng đưa tay chỉ về phía anh hô lớn.

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều đồng loạt quay phắt lại, nhíu mày nhìn chằm chằm Ngọa Bách Sênh đầy khó hiểu. Đám Hoa Sinh không lấy làm ngạc nhiên cho lắm. Chúng kịch liệt hô hào, sai mọi người bao vây cản đường Ngọa Bách Sênh, tiếp tục tiến hành buổi lễ cúng tế.

Phịch!

Từ trên mái nhà, Ngọa Bách Sênh vung roi nhảy phốc xuống. Bất kể một người nào xông lên, anh đều vung roi quật tới tấp. Tiếng người la ó kêu ré lên vì đau đớn, ồn ào nhiễu loạn cả buổi tế lễ. Trước sự hung hãn này, sắc mặt nhăn nhó của Hoa Sinh cũng có chút biến đổi. Ông ta điên cuồng hạ lệnh cho thuộc hạ ném Lam Nha xuống giếng, mặc cho cô chống cự kịch liệt.

Vì áo rộng, lại chịu sự tác động mạnh bên ngoài, phần lưng áo Lam Nha vô tình bị cào rách một khoảng, làm lộ ra một phần lưng trần trắng mịn của cô.

Ngay khi Hoa Sinh nhìn thấy, đột nhiên ông ta há hốc miệng kinh ngạc, chân tay trở nên bủn rủn, nói không ra hơi.

Ngọa Bách Sênh vung roi đến đâu, những kẻ định tấn công lại sợ hãi dạt ra đến đó. Quỷ Hinh cầm lấy nỏ, nhân cơ hội hỗn loạn liền giơ lên, nhằm hướng Ngọa Bách Sênh bắn vυ"t tới.

Ngọa Bách Sênh đang điên cuồng đánh lại đám người hung hãn kia, vành tai anh khẽ động, thân thủ nhanh nhẹn kịp thời uốn người, nhảy phốc sang hướng khác, thuận tiện đạp phăng vài gã đàn ông cầm búa đang lao đến. Mũi tên bay sượt qua người anh, ghim thẳng lên mái nhà phía sau.

- Thân thủ thật đáng gờm!

Quỷ Hinh buột miệng thốt lên.

Người thanh niên này lại có thể dễ dàng tránh được mũi tên của anh ta trong chưa đầy năm giây khi đang trong tình trạng hỗn loạn như vậy. Đấy là Ngọa Bách Sênh còn chưa sử dụng hết sức mạnh kinh thiên của mình. Nếu không, cả ngôi làng Đồn Phong này chắc chắn sẽ bị hạ gục chỉ trong giây lát.

Người người nằm gục xuống như ngả rạ, ôm đầu, ôm bụng lăn lộn quằn quại trên đất kêu đau oai oái.

- Dừng… dừng lại!

Là giọng nói the thé của Hoa Sinh.

Ông ta đột ngột hét lớn, yêu cầu tất cả mọi người dừng tay, ánh mắt hoảng loạn vẫn còn dính chặt lên phần lưng bị lộ của Lam Nha.

Mọi người đồng loạt đổ xô về phía Hoa Sinh, nhìn ông ta không hiểu chuyện gì. Hoa Sinh chăm chú quan sát Lam Nha, càng nhìn cô gương mặt lại càng thêm hoảng hốt:

- Cha cô… có phải là Lục Tam Thân hay không?

Lam Nha cũng hoảng hốt chẳng kém Hoa Sinh. Cô đâu ngờ ông ta lại biết đến cha mình, liền gật nhẹ đầu đầy khó hiểu.

- Ông biết cha tôi?

Hoa Sinh sợ hãi giật lùi ra phía sau, suýt chút nữa liền té ngã xuống giếng sâu. Thái độ khác thường này của Hoa Sinh cũng khiến những người còn lại khó hiểu, mở miệng hỏi dồn:

- Gì chứ Hoa Sinh? Sao đột nhiên lại nhắc tới tù trưởng ở đây?

Hoa Sinh đưa tay vuốt mồ hôi lạnh đang rịn ra trên trán, lắp bắp đáp:

- Cô gái này chính là con gái độc nhất của tù trưởng, là nữ chủ thừa kế làng Đồn Phong!
« Chương TrướcChương Tiếp »