Chương 21: Cô muốn tôi hay chưa?

Dám nuốt lời, cô là người đầu tiên trêu ngươi tôi đấy!

Ngọa Bách Sênh nhặt một sợi dây thừng đặt trên bàn tròn, thẳng tay quật thật mạnh về phía Lam Nha. Cô nhảy sang phía cửa, tung người né tránh. Tuy nhiên, phần lưng vẫn bị dây thừng của Ngọa Bách Sênh quật thẳng vào.

Lam Nha đau đớn kêu lên một tiếng, cơ thể mềm mại đổ xuống chiếc giường êm lớn. Cú quật mạnh của Ngọa Bách Sênh khiến phần lưng của cô bị in hằn vết dây đỏ ửng, cảm giác như da nơi đó phồng rát.

Ngọa Bách Sênh nhân cơ hội liền dùng sức nặng mà đè chặt cô trên giường, ép Lam Nha phải nhìn thẳng vào mắt anh.

- Ngay từ đầu đã không muốn, vậy thì còn to mồm làm gì?

Bị anh chất vấn, Lam Nha chỉ biết cắn răng cam chịu. Cô không cãi lại, bởi sự việc lần này là do Lam Nha mà ra. Giá như cô thẳng thừng từ chối thì đã không xảy ra cơ sự này.

- Được! Tôi sẽ để anh muốn làm gì thì làm. Mời anh!

Lam Nha cứng rắn đáp.

Đến lúc này, Ngọa Bách Sênh muốn gϊếŧ thì gϊếŧ, muốn giở trò gì thì cứ tự nhiên. Lam Nha không chống cự nữa.

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn như con mèo nhỏ của cô, Ngọa Bách Sênh lại cảm thấy không còn hứng thú như trước nữa. Anh dùng ngón tay vuốt dọc lên vùng ngực nảy lửa của cô, thế nhưng một chút cảm xúc cũng đã biến mất hoàn toàn.

Ngọa Bách Sênh co chân, đạp mạnh Lam Nha rơi bịch xuống dưới đất, còn anh nằm chễm chệ trên giường, chán ghét châm biếm:

- Mau cút ra bên ngoài!

Lam Nha bị anh đạp rơi xuống giường, toàn bộ phần hông nhanh chóng truyền tới cảm giác đau buốt. Cô chống tay đứng dậy, phủi phủi lớp bụi dính trên đầu gối, bình tĩnh trả lời anh:

- Ngọa Bách Sênh, liệu tôi vẫn còn cơ hội thứ hai chứ?

Ngọa Bách Sênh im lặng không đáp. Anh nhắm mắt, đầu gối lên hai bàn tay, hơi thở đều đều phát ra, kìm nén cơn tức giận đang sắp sửa bung trào trong lòng.

Đột nhiên, Ngọa Bách Sênh chợt cảm thấy có vật gì đó mềm mại đang chầm chậm bò lên ngực anh, phần da thịt trơn nhẵn, mát rượi liên tục cọ xát cùng làn da nóng bỏng của Ngọa Bách Sênh, tạo thành hai thái cực trái ngược nhau hoàn toàn.

Anh toan mở mắt ra nhìn, lập tức bờ môi bị đè chặt, đầu lưỡi mềm ẩm ướt nhanh chóng tách môi anh ra, sau đó luồn sâu vào bên trong.

Lam Nha ngồi trên bụng Ngọa Bách Sênh, đang dùng lưỡi mình liên tục công kích hôn sâu. Đây là lần đầu tiên Ngọa Bách Sênh được hôn, cơ thể nhất thời căng cứng. Phải mất hơn hai phút sau anh mới dùng lưỡi mình đáp trả, tham lam nuốt sạch hương vị ẩm ướt trong khoang miệng nhỏ xinh của người đẹp trước mắt.

Bàn tay cứng rắn bắt đầu len lỏi vào trong vạt váy ngủ, xoa nắn bầu ngực căng tròn của Lam Nha. Anh có thể cảm nhận rõ ràng, cô gái này đang run rẩy không ngừng. Mặc dù Lam Nha chủ động, thế nhưng cô đang rất sợ hãi.

Ngọa Bách Sênh không chần chừ liền đem Lam Nha đặt nằm dưới thân mình. Anh vừa hôn cô mãnh liệt, vừa vuốt ve cơ thể mềm mại, kiều mị kia. Mùi hương hoa hồng thoảng thoảng bên cánh mũi, kí©h thí©ɧ toàn bộ giác quan nguyên thủy từ sâu thẳm trong con người anh.

Lam Nha bị anh hôn đến tê dại, bờ môi có chút sưng lên, phần áo ngủ bị kéo xuống tận bụng dưới, để lộ khuôn ngực cao vυ"t, tròn đầy, bị Ngọa Bách Sênh xoa nắn tới vươn cao mạnh mẽ.

Thiếu chút nữa, Lam Nha đã bật khóc. Nhất là khi Ngọa Bách Sênh bắt đầu di chuyển vị trí hôn, từ miệng cô cho tới hai bên thứ vật màu hồng nhạt. Tấm lưng thon nhỏ lập tức cong lên, liên tục đón nhận những dấu hôn chằng chịt của anh.

Ngọa Bách Sênh càng say mê lại càng thêm hào hứng. Anh phấn khích tột đỉnh, chỉ muốn đem cô ra mà ăn tươi nuốt sống vào trong bụng. Đến khi bàn tay chạm tới nơi ẩm ướt sâu kín nhất của Lam Nha, du͙© vọиɠ trong người Ngọa Bách Sênh đã vươn trào mạnh mẽ.

Anh thở hổn hển, phả những luồng hơi nóng hổi bên tai Lam Nha, giọng nói cũng đã trở nên run rẩy:

- Lam Nha, cô muốn tôi hay chưa?

- Hức! Tôi… tôi rất sợ!

Lam Nha thành thật trả lời. Cô đã mường tượng ra những gì sẽ xảy ra tiếp theo với cơ thể của mình. Lam Nha sợ tới nỗi hai bắp đùi run lẩy bẩy, ngay cả xác đầu ngón tay cũng đã trở nên khô cứng.

Nghe cô đáp, động tác kí©h thí©ɧ của Ngọa Bách Sênh cũng đã dừng lại. Sau khi quan sát cô thật kỹ, Ngọa Bách Sênh liền buông Lam Nha ra, dùng chăn của mình kéo lên, giúp cô che chắn phần cơ thể trần đỏ ửng.

- Bảy giờ sáng mai tới đây gặp tôi. Nếu nhanh, chúng ta sẽ xuất phát tới Vân Nam ngay trong buổi chiều cùng ngày!