Editor: Linh Khánh
Tới chạng vạng, Mạc Vô Nhai mới cùng Đỗ Tư Thông từ bên ngoài trở về, bọn họ mới vừa tiến vào sân Tiêu Lăng Hàn liền phát hiện.
Mạc Vô Nhai vừa muốn tay giơ gõ cửa, có chút ngoài ý muốn thế mà cửa từ bên trong mở ra.
“Ồ, Tiêu sư đệ ngươi đã trở lại rồi.”
“Ừm, vừa trở về trong chốc lát, Mạc sư huynh, Đỗ sư huynh, mau tiến vào ngồi đi.”
Tiêu Lăng Hàn mở cửa, đem hai người vào nhà.
“Mạc sư huynh, không biết hôm nay có thu hoạch gì không?”
Tiêu Lăng Hàn một bên rót trà cho hai người, một bên không dấu vết đánh giá Đỗ Tư Thông một chút, cốt linh 22 tuổi, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, không có am hiểu học thuật.
“Hôm nay có thu hoạch lớn, nhưng mà Tiêu sư đệ trở về rất đúng thời điểm, ba ngày sau chúng ta sẽ xuất phát đi Học viện Hoàng Cực.”
“Sự tình đều đã giải quyết sao?” Thời điểm nói tới lời này Tiêu Lăng Hàn quay đầu nhìn về phía Đỗ Tư Thông, ý tứ rõ ràng là hỏi hắn chuyện tìm tìm em gái.
“Ừ, ta đã tìm được em gái rồi, không nghĩ tới rằng nàng đã bái tộc trưởng Vũ gia hiện tại - tiền bối Vũ Thành làm sư phụ.”
“Vậy chúc mừng Đỗ sư huynh.”
“Cảm ơn.”
“Mọi người đều ở đây hết sao?” Cửa phòng từ bên ngoài bị người đẩy ra, Ân Thiên Duệ vui sướиɠ vô cùng chạy tiến vào.
“Đệ chạy chậm một chút, chúng ta cũng sẽ không đi.” Mạc Vô Nhai đứng dậy đỡ lấy bởi vì dùng sức quá mạnh, thiếu chút nữa không dừng được xe Ân Thiên Duệ lại.
“Ừm, đề không có việc gì, cảm ơn huynh.”
Mạc Vô Nhai lôi Ân Thiên Duệ ngồi xuống trên ghế bên người.
Tiêu Lăng Hàn thấy hai người thân mật cuồng nhiệt như thế có chút ê răng, Ân Thiên Duệ mới mười bốn tuổi a? Vẫn là vị thành niên a! Mạc Vô Nhai chính là đồ gia súc!
“Các huynh có mang đồ ăn trở về không?”
Ân Thiên Duệ dùng ánh mắt chờ đợi nhìn anh họ nhà mình, giống như có chút hương vị đồ ăn a!
“Ngày mai ta mang đệ đi ra ngoài ăn.” Mạc Vô Nhai yêu chiều nói, sờ sờ đầu Ân Thiên Duệ.
“Chúng ta có thể đi ra ngoài?”
“Ừ, Đỗ sư huynh đã tìm được em gái hắn, hiện tại người Hoắc gia hẳn là không dám làm gì anh em bọn họ đâu. Bởi vì hiện tại em gái của Đỗ sư huynh chính là đồ đệ của tiền bối Vũ Thành, mặc cho ai cũng không dám dễ dàng khiêu chiến một cái uy tín của tiền bối Hóa Thần kỳ.”
“Nói như vậy Đỗ sư tỷ là trong họa có phúc rồi, chúc mừng Đỗ đại ca.”
“Cảm ơn, ta còn phải cảm ơn mọi người nhiều, nếu không phải có mọi người thì có khi hiện tại ta không chừng đã không thấy được em gái.”
“Hết thảy đều là duyên phận, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm đi!”
Ân Thiên Duệ đề nghị nói, nhìn mấy người ở đây một chút, có chút nghi hoặc hỏi: “Ơ, Huyền Ý đâu?” Nói xong, mấy người thấy tuy đang ở phòng Huyền Ý nhưng lại không thấy hắn.
Tiêu Lăng Hàn nghĩ Ân Thiên Duệ thật đúng là mơ hồ, đẫ ngồi đã nửa ngày mới phát hiện người đã ít đi một cái, thật sự là người yêu trong mắt chỉ có người yêu!
“Kia kìa, ở nơi đó.” Cằm Tiêu Lăng Hàn hướng chỉ vị trí của giường.
“tên nhóc Huyền Ý này làm sao vậy?”
“Không có việc gì, chỉ là ngủ mà thôi.”
Ân Thiên Duệ nhíu mày khó hiểu, bây giờ thì ngủ cái gì chứ? Huống chi bọn họ nhiều người như vậy ở chỗ này nói chuyện, hắn không có khả năng không tỉnh a!
Tiêu Lăng Hàn thấy Ân Thiên Duệ nếu mà hỏi tiếp, không chừng sẽ biết hai người bọn họ lúc trước ăn cơm không có kêu hắn nên nhanh chóng ra tiếng đánh gãy lời hắn muốn tiếp tục hỏi.
“Mạc sư huynh, sao đột nhiên liền quyết định ba ngày sau rời đi vậy?”
“Là như thế này, tiền bối Vũ Thành tính toán tự mình đưa vãn bối Vũ gia tiến đến Học viện Hoàng Cực, bởi vì hắn còn muốn xử lý một ít việc của Vũ gia cho nên an bài ở ba ngày sau.”
“Anh họ, vậy chúng ta sẽ phải đi cùng cái Vũ Tân Lâm kia sao?”
Ân Thiên Duệ có chút khẩn trương nhìn Mạc Vô Nhai, hiện tại Vũ gia có tiền bối Hóa Thần kỳ tọa trấn, mà Vũ Tân Lâm lại là vãn bối mà Vũ tiền bối coi trọng. Nếu là Vũ Tân Lâm coi trọng anh họ, vậy bọn họ có thể liên hôn hay không? Nếu liên hôn thì đối với hai gia tộc đều có chỗ lợi.
“Ừ, nàng trước đây ba năm đã nên đi Học viện Hoàng Cực, chỉ là lúc ấy bị cha đè nặng không cho nàng đi.” Mạc Vô Nhai gật gật đầu, đúng sự thật nói.
Quả nhiên là muốn đi sao? Vậy anh họ có thể hay không……, Ân Thiên Duệ lắc lắc đầu, không dám nghĩ tiếp.
------------- End chương 46: --------------