Chương 32: Sóng Gió Khi Mua Lá Bùa

Editor: Linh Khánh

Đi vào một cửa hàng chuyên bán phù triện, bên trong chỉ có vài người rộn ràng nhốn nháo, căn bản không náo nhiệt giống như ở thành Thiên Huệ.

"Đạo hữu muốn chọn cái gì? Cứ tùy tiện xem, tùy tiện chọn, nơi này của chúng ta có phù triện của Vũ Lâm đại sư mới vẽ ra, tấn công hay phòng hộ đều có, hiệu quả tuyệt đối là số một ở thành Vũ Hội, đảm bảo ngài sẽ vừa lòng." Một cái tu sĩ luyện khí tầng ba nhiệt tình tiếp đón Tiêu Lăng Hàn.

"Lá bùa chỗ trống này bán thế nào?" Tiêu Lăng Hàn nhàn nhạt hỏi.

Nghe thấy Tiêu Lăng Hàn chỉ đối với lá bùa chỗ trống cảm thấy hứng thú, tu sĩ tiếp đón hắn tươi cười phai nhạt một ít, không nhanh không chậm nói: "Một trăm lá mới bắt đầu bán, 30 viên linh thạch cấp thấp một trăm lá, lấy loại này thì nên suy tính kĩ."

Nghe cách hắn báo giá, Tiêu Lăng Hàn nhíu mày, như thế nào bán đắt hơn một nửa so thành Thiên Huệ?

"Ngươi xác định là 30 viên linh thạch cấp thấp một trăm lá?" Tiêu Lăng Hàn ra tiếng hỏi lại lần nữa.

Tiêu Lăng Hàn như thế nào có loại cảm giác hắn đem mình trở thành dê béo, chẳng lẽ thoạt nhìn mình rất dễ lừa sao?

"Không có linh thạch cứ việc nói thẳng! Như thế nào? Là Nhị muội muội kia của ta không có cho ngươi linh thạch sao? Chẳng lẽ ngươi nhanh như vậy đã thất sủng rồi?"

Một cái âm thanh chán ghét vang lên, Tiêu Lăng Hàn không vui nhíu nhíu mày, quay đầu lại, quả nhiên liền nhìn thấy người quen hôm qua ở gặp trên đường, Vũ Tân Dân.

Có tâm không phản ứng hắn, vốn định trực tiếp mua lá bùa chỗ trống liền đi, cho dù bị coi như dê béo làm thịt cũng không sao.

Lại không nghĩ rằng tu sĩ vừa rồi còn nhiệt tình chiêu đãi mình khi nghe thấy Vũ Tân Dân nói, lập tức liền dùng ánh mắt chán ghét nhìn Tiêu Lăng Hàn, đối với hắn cũng lạnh lẽo, thái độ thay đổi 180°.

Hắn là tới mua đồ vật, không phải tới xem sắc mặt người khác nên lập tức liền xoay người ra cái cửa hàng chuyên bán phù triện này.

Đi ra cửa hàng phù triện, tức giận trong lòng như thế nào đều áp không được. Sau khi hắn ở trên người Vũ Tân Dân để lại một ấn ký thần thức rồi mới tiếp tục đi dạo, rốt cuộc cũng nhìn thấy một cái tấm biển quen thuộc, viết tên quen thuộc "Thiên Tinh Các", hắn gần như là không kìm nén được trái tim đang nhảy lên, kích động đi vào.

"Hoan nghênh đạo hữu đến Thiên Tinh Các, không biết đạo hữu chỉ là tùy tiện nhìn xem hay là muốn chọn cái gì?" Một cái nữ tu Luyện Khí tầng chín mỉm cười nói với Tiêu Lăng Hàn, nụ cười ôn hòa xinh đẹp làm cho người ta một loại cảm giác như tắm mình trong gió xuân.

"Nơi này của các ngươi có lá bùa chỗ trống không?" Tiêu Lăng Hàn đánh giá cửa hàng một chút, mở miệng hỏi.

"Có, mời đạo hữu đi bên này."

Nữ tu đưa Tiêu Lăng Hàn tới trước một cái quầy, phù triện nơi đó bày biện đều là vẽ rất tốt, các loại tác dụng thường thấy đều có. Cái gì Bạo Phá Phù, Phòng Ngự Phù, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Phù, hắn đại khái nhìn một chút, không có Ẩn Thân Phù, Chân Ngôn Phù, Truyền Tống Phù và mấy thứ phù triện có tác dụng đặc thù. Xem ra về sau chỉ cần không phải là người đặc biệt tín nhiệm, máy loại phù triện hắn cũng không cần lấy ra, để tránh đưa tới họa sát thân.



"Không biết đạo hữu yêu cầu lá bùa chỗ trống nhiều hay ít? Yêu cầu phẩm chất như thế nào?" Nữ tu đứng ở quầy sau, lễ phép hỏi.

"Lá bùa nơi này của các ngươi bán thế nào?"

Tiêu Lăng Hàn nhìn quầy phù triện ánh sáng tỏa ra bốn phía, liền biết phù triện này là được vẽ ra từ tay đại sư, so với cái Vũ Lâm đại sư vừa rồi vẽ mạnh hơn nhiều. Hơn nữa lá bùa nơi này so với chất lượng hắn mua lần trước còn tốt hơn.

"Lá bùa cấp một, cấp hai mười viên linh thạch cấp thấp một trăm lá, lá bùa cấp ba mười lăm viên linh thạch cấp thấp một trăm lá, lá bùa cấp bốn hai mươi viên linh thạch cấp thấp một trăm lá." Nữ tu kiên nhẫn vì Tiêu Lăng Hàn giảng giải các loại cấp bậc lá bùa giá cả bất đồng.

Tiêu Lăng Hàn ở trong lòng tính nhẩm một chút, mới mở miệng: "lá bùa bậc một một ngàn lá. Còn lá bùa cấp, hai, ba , bốn mỗi loại hai vạn lá."

"Tốt, ngài chờ một lát."

Nữ tu nói xong, liền từ trên quầy hàng lấy ra một cái không gian giới tử, lấy ra một ngàn lá lá bùa bậc một, đặt ở trên quầy; lại cầm một cái giới tử khác mang ra hai vạn lá lá bùa cấp hai...... Chờ sau khi tất cả lá bùa đều chỉnh tề ở trên quầy, nàng mới lấy ra một cái túi trữ vật cất tất cả lá bùa vào trong.

Nàng cũng không có lập tức đưa cho Tiêu Lăng Hàn, mà là mở miệng dò hỏi: "Đạo hữu còn cần đồ vật khác không? Nơi này chúng ta còn có các loại đan dược, linh thảo, linh dược, trận bàn, pháp khí, các loại tài liệu cái gì cần có đều có."

Tiêu Lăng Hàn nghĩ dù sao đều phải mua, còn không bằng mua ở chỗ này.

Vì thế hắn nói ra đồ vật liên tiếp muốn mua: "Ta yêu cầu dược liệu luyện chế của Hồi Xuân Đan, Hồi Linh Đan, Bổ Khí Đan, Sinh Cốt Đan, Thanh Hư Đan, Giải Độc Đan, mỗi dạng 50 cái. Còn có tài liệu trận pháp cấp hai, ba, bốn, mỗi loại hai mươi cái."

"Tốt, ngài có thể ở bên kia nghỉ ngơi một chút, ta lập tức vì ngài chuẩn bị, xin ngài vui lòng chờ một lát." Nữ tu chỉ vào bàn ghế ở gian nhà chính nói với Tiêu Lăng Hàn.

Dứt lời, nữ tu kia liền đi chuẩn bị đồ vật Tiêu Lăng Hàn yêu cầu.

Hắn ngồi ở gian nhà chính đợi mười lăm phút, nữ tu kia đã quay lại.

"Đạo hữu, đồ vật ngài yêu cầu ta đã chuẩn bị tốt." Nói xong, nàng lấy ra ba cái túi trữ vật đặt ở trước mặt Tiêu Lăng Hàn.

Sau khi Tiêu Lăng Hàn kiểm tra, phát hiện không có vấn đề, mới hỏi nói: "Tổng cộng bao nhiêu linh thạch?"

"Tổng cộng 25 vạn 3600 viên linh thạch cấp thấp."

Giá cả vừa phải, Tiêu Lăng Hàn sảng khoái thanh toán linh thạch.

Nữ tu thấy thiếu niên trước mặt, tùy ý liền lấy ra hơn hai mươi vạn linh thạch, tức khắc đối với thiếu niên lau mắt mà nhìn, đồng thời cảm thấy ánh mắt thiếu chủ nhà mình quả nhiên trước sau như một, nhìn người quá đỉnh.

"Đạo hữu, chờ một lát." Thấy Tiêu Lăng Hàn liền phải rời đi, nữ tu ra tiếng gọi hắn lại.



Nữ tu từ nhẫn trữ vật lấy ra một khối lệnh bài màu đen, trên mặt tấm thϊếp viết ba cái chữ to màu vàng lấp lánh "Thiên Tinh Các".

"Đạo hữu, khối lệnh bài này là khách quý của thương hội Thiên Tinh chúng ta, mọi người khi ở thương hội Thiên Tinh mua sắm đều sẽ giảm 10%, nếu là ở hội đấu giá mà mua được đồ vật thì giảm giá 5%. Vì đạo hữu ở cửa hàng chúng ta một lần mua sắm vật phẩm từ hai mươi vạn trở lên nên mới có thể đưa tặng lệnh bài này cho đạo hữu."

Tiêu Lăng Hàn cầm lấy lệnh bài, thuận tay liền để vào không gian giới tử.

"Lệnh bài không tồi, ta nhận lấy." Tiêu Lăng Hàn nở nụ cười ôn hòa khó có được đối với nữ tu.

"Đạo hữu, đi thong thả, hoan nghênh đạo hữu lần sau đến!"

Chờ Tiêu Lăng Hàn đi xa, nữ tu mới trở lại một gian phòng trang trí xa hoa, ngồi trong phòng là một người đàn ông mang theo mặt nạ màu bạc, hơi thở trầm ổn, hắn cũng không có thả ra uy áp của mình nhưng vẫn như cũ làm mới nữ tu vừa vào phòng đổ mồ hôi lạnh.

Nữ tu quỳ một gối xuống đất: "Thiếu chủ, lệnh bài ta đã giao cho thiếu niên vừa rồi."

"Được, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi!" Âm thanh giàu từ tính của người đàn ông vang lên.

"Vâng." nữ tu lui ra ngoài.

"Xem ra ở Học viện Hoàng Cực không qua bao lâu nữa liền sẽ náo nhiệt." Người đàn ông lầm bầm lầu bầu.

Tiêu Lăng Hàn ra khỏi Thiên Tinh Các, liền căn cứ theo ấn ký thần thức lưu ở trên người Vũ Tân Dân truy tìm hắn. Hắn đi vào trước cửa của một tòa phủ hẻo lánh, trên cửa lớn có dấu vết loang lổ, còn có tơ nhện, liếc mắt một cái liền biết nơi này hẳn là rất lâu rồi không có người ở.

Tiêu Lăng Hàn ở trên người dán một lá Ẩn Thân Phù, mới trèo tường đi vào, đập vào mắt chính là kiến trúc cũ nát, sân mọc đầy cỏ dại.

Hắn tìm một con đường thường xuyên có người đi lại, một đường hướng về chỗ sân sâu bên trong đi tới.

Rốt cuộc đi đến trước một tòa lầu hoàn hảo, bên ngoài bố trí Trận Phòng Ngự, Trận Cách Âm, nếu không phải đích thân đến tiến đến, cho dù ai cũng sẽ không nghĩ đến trong phủ rách nát thế mà còn có một đống kiến trúc hoàn hảo như vậy, đống lầu này cùng kiến trúc xung quanh hình thành đối lập rõ rệt.

Vậy đống lầu này thật lâu trước kia, cũng đã bị trận pháp bảo hộ.

Tiêu Lăng Hàn rõ ràng cảm giác được Vũ Tân Dân ở bên trong, chỉ là bên ngoài là trận pháp cấp bốn, trận pháp cấp bốn phải là tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới có thể bố trí, nhưng hắn thật ra có thể mở một khe hở để một người đi vào nhưng nếu bên trong có lão tổ Nguyên Anh kỳ, hắn lập tức sẽ bị phát hiện.

Tự hỏi qua đi, Tiêu Lăng Hàn quyết định trước tiên ở lại nơi này nhìn xem, không biết là tình huống nơi này như thế nào, sau khi phát ngọc giản truyền âm cho Ân Thiên Duệ, hắn liền an tâm ở bên cạnh trong viện tìm cái phòng không người, chuẩn bị ở ngay tại chỗ giám sát Vũ Tân Dân.

--------------------- End chương 32: --------------------