Chương 27: Trở lại học viện .



Cuối cùng thì kì nghỉ cuối năm của Thần Ma học viện cũng kết thúc. Hôm nay học viên của học viện phần lớn đã trở về.

Lúc này bên trong căn phòng túc xá của ba người Hạ Thiên lúc này chỉ có Yêu Cơ và Vân Tiên Khách, lúc này chỉ nghe Yêu Cơ hỏi:

- Vân ca ca, không biết bao giờ Hạ Thiên ca ca và Diệp Vân mới tới nhỉ?

- Ai mà biết, lão Diệp thì lúc nào chẳng ra vẻ lạnh lùng vô cảm, trong lòng lúc nào cũng chỉ có luyện kiếm, còn lão Hạ thì lúc nào cũng chưng ra bộ mặt dửng dưng đầy bí ẩn, nhìn bề ngoài thì không có việc gì nhưng luôn chỉ có chúng ta biết cả hai tên này không có hứng thú với mỹ nữ. Ai…, chỉ có lão Vân ta đây là biết hưởng thụ thú vui nhân sinh thôi.

- Thôi đi, muội nói huynh suốt ngày chỉ biết lo tìm mỹ nữ, không biết vì sao mà tu vi huynh cũng tiến nhanh như vậy, không hề kém muội. Không biết hai người đó như thế nào, lần này hai người trở về muội nhất định bảo họ xử lý huynh.

Yêu Cơ vừa nói vừa đưa cái nắm tay trắng noãn của mình ra đe dọa Vân Tiên Khách, nhìn qua thật sự quá mị hoặc làm cho Vân Tiên Khách nhất thời ngẩn ngơ. Nhưng hắn rất nhanh trấn tĩnh lại, vị nghĩa muội này của Hạ Thiên không dễ cua như vậy. Tuy rằng nàng thích mị hoặc người khác nhưng mà tuyệt đối là hoa hồng có gai, không dễ đùa chút nào, hắn không muốn bị nàng xử như mấy lần trước. Chỉ thấy hắn thở dài rồi cười nói:

- Lần này không biết tu vi hai tên này thế nào, nếu như hai tên này không tăng tiến gì thì ta sẽ hai tên này nằm sấp mà đếm vết bầm trên người, hắc hắc…

Bất quá hắn chưa kịp tự sướиɠ xong thì đã thấy hai luồng sát khí phóng tới làm cho hắn rùng mình, chỉ nghe thấy chủ nhân của một luồng sát khí buồn bực nói:

- Khá khen cho một tên Vân Tiên Khách, dám có ý định không tốt với chúng ta, Hạ lão hữu người nói chúng ta nên làm gì bây giờ đây.

- Ai, chúng ta mới trở về chưa kịp bàn luận, đang muốn tìm đối tượng thì tự nhiên lại có kẻ thò đầu ra chịu trận rồi, nếu như không xử lý hắn thì thật là có lỗi với bản thân quá.

- Nhớ là phải bầm mình đó, hắc hắc…

Nói rồi cả hai phóng tới chỗ Vân Tiên Khách. Vân Tiên Khác vội hô to cứu mạng rồi chạy thục mạng, chỉ là đối mặt với hai tên biếи ŧɦái này thì có thể chạy nổi sao? Chỉ nghe thấy tiếng tiếng kêu thảm của Vân Tiên Khách cùng tiếng cười vui sướиɠ khi kẻ khác gặp họa của Yêu Cơ.

Lát sau, khi đã hoàn thành công việc vĩ đại là tặng Vân Tiên Khách một trận “ bầm mình” xong , cả hai mới thu tay bước lại cái bàn trong sân, ngồi uống trà. Sau đó, liền nghe Yêu Cơ hỏi :

- Hai người như thế nào rồi, tu vi có tăng tiến nhiều không, sao hai người tới muộn vậy?

- Muội cũng thấy rồi đó, đều đột phá thành công Kiếm Thánh sơ kì. Nếu không sao có thể làm cho tên kia nằm sấp như vậy.

Diệp Vân cười nói, sau đó lấy tay chỉ vào Vân Tiên Khách lúc này đã lật đật bò tới cái bàn của ba người. Vân Tiên Khách liền than vãn:

- Hai tên tiểu tử các ngươi ra tay nhẹ nhàng chút không được sao, còn đâu bộ mặt ngọc thụ lâm phong làm hàng vạn mỹ nữ điên đảo nhớ thương của ta hằng ngày nữa chứ.

Phụt…

Nghe hắn nói thế, ba người đang uống trà trực tiếp phun ra một ngụm, ho khan sặc sụa. Toát mồ hôi, cái thằng này nói thế mà không biết xấu hổ sao, trước đây hắn lúc nào chả có khuôn mặt lười nhác, tóc tai bù xù, hở cái là ngáp giống thể mấy ngàn ngày không được ngủ, vừa nhìn như thế phỏng chừng những mỹ nữ sẽ trực tiếp điên đảo tâm hồn mà “ tránh xa” chứ làm gì có chuyện như tên này YY tự sướиɠ như vậy.

Chỉ nghe Hạ Thiên nói:

- Khụ khụ…, tất cả đều tiến giai thánh cấp hết rồi, ta cũng có quà cho mọi người.

Nói xong liền đưa ra trước mặt ba người một cái bình nhỏ làm cả ba hiếu kì. Chỉ nghe Yêu Cơ hỏi:

- Đây là cái gì vậy ca ca, đan dược sao?

- Ừ, loại đan dược này gọi là tụ nguyên đan, một khi sử dụng sẽ dễ dàng phá tụ nguyên lực của đấu khí hoặc ma pháp, sử dụng một viên nếu tâm cảnh đủ thì sẽ tiến tới cấp đó luôn. Nhưng sử dụng phải bế quan vài ngày mới được, lần này ta chỉ đủ tài liệu luyện chế bốn viên, đã dùng một viên, còn lại để cho ba người.

Hạ Thiên cười nói, thật ra hắn không chỉ luyện ba viên, hơn nữa loại đan dược này không có hiệu quả gì đối với tu vi hắn hiện nay. Mấy ngày trước, khi hắn chuẩn bị rời hang động thì bỗng nhiên nghĩ phải có quà gì cho những người này. Trong một năm nay, tính tình tất cả hắn đều hiểu rõ, bọn họ là người duy nhất hắn có thể tin tưởng nên không thể bạc đãi họ được. Cuối cùng hắn quyết định luyện vài viên tụ nguyên đan cho bọn họ. Hắn nói tuy rằng chỉ có tác dụng như vậy nhưng nếu để cho người tu chân giới biết được bọn họ sẽ tranh nhau sứt đầu chảy máu vì loại đan dược này. Tác dụng của nó không chỉ có như vậy mà còn làm cho tu vi sau này của bọn họ dễ dàng tiến triển hơn gấp năm lần, cũng đồng nghĩa với việc thời gian tu luyện của họ sẽ có hiệu quả gấp năm lần người khác.

Sau khi ba người nhận đan dược xong liền trở về chỗ của bọn họ bế quan. Một tuần sau ba người mới xuất quan, Hạ Thiên nghi hoặc nhìn bọn họ thấy cả ba đều đã tiến tới thánh cấp đỉnh phong của cả ma pháp và đấu khí. Hắn cảm thán, bọn họ quả nhiên là thiên tài mà, không chỉ cả ba đạt đến thánh cấp đỉnh phong mà khí tức nội liễm í tai có thể nhận biết được tu vi, hiển nhiên cảnh giới đã được củng cố chắc chắn.

Lúc này chỉ nghe Yêu Cơ vui mừng chạy đến chỗ Hạ Thiên mị mị làm nũng:

- Ca ca thật là tốt nha, có đan dược tốt vậy sao không cho muội thêm vài viên.

Hai người Vân Tiên Khách và Diệp Vân lúc này cũng ở gần đó thấy vậy cũng vô sỉ nói:

- Phải đấy, lão hữu người đối với bằng hữu chúng ta cũng không thể keo kiệt như vậy, them vài viên cũng không sao.

Chỉ nghe Hạ Thiên cười mắng:

- Ba người các ngươi cũng tham lam quá đi, loại đan dược này không nói là nguyên liệu luyện chế quý hiếm, mà mỗi viên chỉ có tác dụng cho một lần phục dụng mà thôi, từ lần sau trở đi sẽ vô dụng nên các ngươi tốt nhất quyên chuyện đó đi. Vẫn lo tu luyện là chính đạo.

Ba người nhất thời xấu hổ, cũng cảm thấy mình quả thật tham lam. Rất nhanh sau đó, chỉ nghe Yêu Cơ nói:

- Được rồi, không cần nữa là được chứ gì, mọi người vừa đạt đến thánh cấp đỉnh phong cũng nên đi ăn mừng một chút.

Ba người đều gật đầu đồng ý, rồi tất cả cùng đi tới nhà ăn ở đại sảnh của học viện...

**********************************************