Chương 9: Khai giảng

Ở nơi này, Khôi nhân là người được đánh giá cao nhất. Bọn họ thân hình cao lớn, nhìn thoạt nhìn rất cường tráng, cho nên được gọi là Khôi nhân. Đương nhiên cũng có người giống như Ứng Phong thân hình tương đối gầy yếu, nhưng so với Linh nhân và thường nhân tương đối khác biệt.

Nhìn nam nhân mới xuất hiện này, khí tràng đặc biệt cường thế. Chờ đến lúc Mã Hiểu Thiên nhìn rõ bộ dáng người nọ, liền hoảng sợ. Người này nhìn thật hung.

Đều là Khôi nhân, Ứng Phong cảm nhận đầu tiên ở người này chính là khí thế, hắn theo bản năng kéo Mã Hiểu Thiên ra sau hai bước, sau đó đem Mã Hiểu Thiên ra sau lưng, làm ra tư thế phòng ngự. Đây là bản năng của Khôi nhân, ở bất luận tình huống nào, bên người luôn mang tâm thái phòng bị.

Người tới kỳ thật không nhìn đến Mã Hiểu Thiên và Ứng Phong, đôi mắt y nhìn chằm chằm vào tên muốn duỗi tay đánh người.

Người kia mới đánh bại hắn, tuy mang một bụng hỏa khí, nhưng hắn biết bản thân cùng đối phương chênh lệch cấp bậc quá lớn, Khôi nhân cùng Khôi nhân vì luận bàn đổ thạch mà đả thương lẫn nhau sẽ không ai quan tâm, hắn cũng không muốn bị tàn phế. Vì thế không muốn ở lại vô nghĩa, nhanh như chớp chạy đi mất.

Mã Hiểu Thiên lúc này mới nhẹ nhàng thở một hơi. Lại nói bản thân cậu vừa mới miệng tiện, nếu mà Khôi nhân kia thật sự đấm cậu, cậu cũng không chạy được. Cho nên đối với Khôi nhân đột nhiên xuất hiện này, cậu nhiều ít có một chút cảm kích. “Cảm ơn ngươi đã hỗ trợ giải vây.”

Khôi nhân nhìn thoáng qua Mã Hiểu Thiên, biểu tình không thay đổi dù chỉ một chút. Không mở miệng nói chuyện, nhưng lại gật gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Ít nhất còn tính là lễ phép. Mã Hiểu Thiên nói thầm trong lòng. Sau đó quay đầu đẩy đẩy Ứng Phong còn đang căng thẳng. “Chúng ta về nhà thôi.”

Đến khi người kia đi xa, Ứng Phong mới thở phào một hơi. Sự khác biệt giữa Khôi nhân thông thường ở trạng thái phi Hình Giáp, cũng chính là trạng thái hóa thú, nhưng cấp bậc khí tràng cũng không rõ ràng đến như vậy. Trừ khi khoảng cách quá xa nhau, hoặc là sức mạnh quá cường hãn mới tạo ra loại cảm giác này. Ứng Phong thừa nhận năng lực bản thân chỉ là nhất cấp thấp kém, tùy tiện một Khôi nhân liền so với hắn cường hãn hơn nhiều. Nhưng cảm giác áp bách rõ ràng như vậy, hắn lớn như vậy chỉ gặp không quá hai lần. Một là khi còn nhỏ, chỉ còn là hồi ức mơ hồ. Còn một lần là khi bản thân đang lẩn trốn, gặp được sư phó.