Chương 20: Biến dị

Editor: Dĩm

Kiều Nhiên vội vàng sửa soạn rồi mới ra ngoài, ném hết đống đồ lộn xộn trên bồn vào chậu, rửa sạch máy hút sữa rồi để dưới đáy, dùng quần áo che lại.

Cô ôm đồ đạc ra ngoài, Việt Kỳ đang đứng ở cửa, hầu như đều nhìn thấy rõ bên trong, anh một tay cầm lấy đồ trong tay Kiều Nhiên, có chút không vui.

Tiết Viêm vẫn ở bên cạnh lảm nhảm nhìn Kiều Nhiên quá kỹ, không cho Kiều Nhiên chút không gian riêng, hắn e ngại làm phiền, nhưng không thừa nhận rằng mình bảo vệ Kiều Nhiên quá mức, hận không thể để cô sống dưới mí mắt mình, tốt hơn vừa giơ tay là với tới.

Theo bản năng hắn muốn khoác tay lên vai Kiều Nhiên và đi cùng cô, nhưng lại nghĩ tới điều gì rồi dừng lại, cứ như vậy đi bên cạnh Kiều Nhiên. Ngược lại thì Kiều Nhiên, không biết bị anh trai cô cố ý hay vô tình nắm chặt, cô cũng không quen.

Cô chủ động đi sát cạnh Việt Kỳ.

Việt Kỳ liếc nhìn cô, "Lại vào không gian?"

"Ưm ..." Kiều Nhiên không đáp lại, nhưng phản ứng này là quá rõ ràng.

Việt Kỳ xoa nhẹ đầu Kỳ Nhiên, khiến cả người cô run lên, cánh tay anh thuận thế đặt lên vai Kiều Nhiên, kéo cô xuống và giữ cố định. "Không phải cấm em tùy tiện đi vào sao?"

Dòng chảy thời gian trong không gian so với bên ngoài chênh lệch quá lớn, bọn họ lo lắng ở bên trong cơ thể yếu ớt của Kiều Nhiên so với dòng chảy không đồng nhất, gấp 30 lần trong không gian, sẽ đẩy nhanh sự phát triển và suy yếu của con người.

"Em ở đấy có một chút xíu ..." Kiều Nhiên vùng vẫy.

"Nửa tiếng."

"..." Kiều Nhiên ủ rũ nói, "Dạ."

“Lần sau còn dám nữa đúng không” Việt Kỳ nhìn biểu tình của cô đã biết cô đang nghĩ gì, anh không nói nhiều, trong lòng suy nghĩ phải tìm một con thú con để thử nghiệm, nếu không dòng chảy trong không gian sẽ ảnh hưởng tính mạng, làm sao để cô không thể để đi vào lần nữa đây.

Khoảng 8 giờ sáng, mặt trời đã lên cao, vài người ăn sáng xong quyết định tiếp tục đi bộ. Thương trường này vốn là một viện trạm tiếp tế trung chuyển, không thích hợp ở lâu, thể chất Kiều Nhiên cùng dị năng cần một nơi bảo đảm an toàn để tiến hành nghiên cứu.

Cây trầu bà trong nhà vệ sinh nữ thật sự kinh khủng, trước khi rời đi bọn họ đã nhổ tận gốc cây trầu bà, một đám lá xanh bị cây đuốc đốt sạch, chỉ để lại một ngọn mầm xanh trong tay Triệu Tư Nam, mà hắn dùng chính dị năng của mình để thử nghiệm, quả nhiên mầm xanh này có khuynh hướng sắp biến dị.

Không khí tràn ngập mùi sợi thực vật cháy, rất khó ngửi, Triệu Tư Nam cau mày, bình tĩnh lại gần Kiều Nhiên.

Trên người cô có mùi sữa thơm, vị ngọt nồng đậm từ đêm qua càng mơ hồ, nhưng chỉ riêng mùi này đã khiến Triệu Tư Nam, người bị tra tấn bởi đủ loại mùi khó chịu từ tận thế, trong nháy mắt đã dễ thở hơn nhiều.

"Quần áo thay rồi à, không cần xử lý"

Kiều Nhiên: "... Dạ?"

Triệu Tư Nam nhìn ngọn lửa trước mặt, không có nhìn Kiều Nhiên. Nhưng Kiều Nhiên đáp lại, những lời này đúng là nói với cô.

Triệu Tư Nam gợi ý thiêu hủy cây trầu bà, nguyên nhân là do loại cây xanh này có sức sống tế bào vô cùng lớn, hắn dùng dị năng dò xét qua, thúc đẩy cây xanh này khó khăn hơn so với những cây thông thường, nếu tiếp tục phát triển sẽ sinh ra đột biến, khi đó cửa hàng này không còn là điểm tiếp liệu cho con người nữa mà là điểm đoạt mạng.

Bây giờ thân cây trên tay hắn càng ngày xanh tốt, thậm chí cây còn có thể phát quang, đây chính là chứng cứ lớn nhất.

Và sở dĩ cây mọc lên xanh tốt như thế này là do Kiều Nhiên.

Là do cô rửa sạch máy hút sữa rồi đổ vào chậu trầu bà đã khô héo.

Cho nên, anh Tư Nam đã đoán ra được sao? Đoán được lúc buổi sáng cô muốn nói gì, và ngắt lời cô trước một nhóm người lạ khác.

Kiều Nhiên trong lòng hoảng loạn, cảm xúc có chút phức tạp, một mặt cho rằng mình suýt gây ra thảm họa vì hành động vô ý thức của mình, mặt khác trong lòng có chút bất giác vui mừng vì dị năng của cô không hoàn toàn vô dụng.

Nhiều lắm khi sử dụng dị năng sẽ có chút khó chịu (trướng sữa), cách sử dụng dị năng có chút phức tạp (vắt sữa), hình thức dị năng nói ra thật khó khăn và xấu hổ (sản xuất sữa)…

Ok ... vẫn rất vô dụng.

Trái tim nhỏ bé của Kiều Nhiên nhảy nhót như muốn chết đi sống lại.