Sau khi vợ chồng Lưu Vi lên kế hoạch, không bao lâu sau đã ngủ, Yêu Cốt xoay người một cái liền vào phòng của bọn họ, sau đó bắt đầu tìm kiếm khắp nơi như chỗ không người.
Toàn bộ đồ trang sức đều bằng vàng? Không tệ, trọng lượng nặng ra phết, lấy.
Nhiều tiền mặt thế? Cái này thiết thực nhất, lấy.
Hả? Ngoài ra còn có nhẫn kim cương, đồng hồ, dây chuyền, hoa tai, những thứ như thể này dường như rất có giá trị ở đây, lấy.
Mấy thứ còn lại đều là túi xách quần áo hàng hiệu gì đó, Yêu Cốt không biết nên dứt khoát không lấy chúng đi. Đồ cổ vật trang trí thì phải xử lý quá rắc rối, Yêu Cốt cũng không muốn lấy. Chẳng lẽ chuyện chỉ vậy mà xong sao?
Đương nhiên không phải!
Dù là hạng người nào thì vợ chồng cũng sẽ có tiền riêng, những thứ nàng vừa lấy đều là tài sản chung, lục tung tiền riêng của từng người hai vợ chồng bọn họ lên thì mới thú vị.
Bất kể bọn họ giấu kín đến cỡ nào cũng đều bị Yêu Cốt tìm ra.
Tại sao Yêu Cốt lại biết? Rất đơn giản, nàng là một người có tay nghề cao, loại việc này làm nhiều rồi thì đương nhiên biết những người này để tiền riêng ở đâu.
Không thể không nói hai vợ chồng này có rất nhiều tiền riêng, còn nhiều hơn cả tài sản chung mà nàng vừa lục soát, đêm nay thu hoạch lớn rồi.
Yêu Cốt bỏ tất cả những thứ này vào không gian, trước kia nàng đã từng thử, Thông Linh Nhẫn này không những có thể gieo trồng thảo dược cùng thu thập du hồn, cũng có thể trở thành một không gian di động.
Cho đến khi Yêu Cốt lấy trộm hết tài sản của bọn họ, hai người kia vẫn không nhận ra việc có thêm một người ở trong phòng, thậm chí còn không nghe thấy tiếng động gì.
Yêu Cốt cười cười, nhìn hai người trên giường, nàng rất chờ mong sáng mai khi biết được bọn họ không còn gì, biểu hiện của bọn họ sẽ tuyệt vời biết bao.
Điều thú vị nhất là cả hai đều bị mất tiền riêng, nhưng cả hai đều không dám lên tiếng mà chỉ âm thầm kìm nén trong lòng, quá sung sướиɠ!
Phải công nhận Yêu Cốt có một thú vui rất kỳ quái.
“Là ai làm? Trời ơi, có người trộm trang sức của tôi!”
Lưu Vi dậy sớm nhưng không bận tâm lắm đến đồ đạc, sau khi rửa mặt rồi mặc quần áo tử tế cô ta mới động đến bàn trang điểm, lúc ấy mới phát hiện tất cả trang sức bằng kim cương của cô ta đều biến mất rồi.
Tiếng kêu của Lưu Vi gây động tĩnh rất lớn, chỉ lát sau tất cả mọi người đều đến phòng của cô ta.
Lưu Vi lúc này giống như phát điên, bởi vì cô ta phát hiện mình không chỉ mất trang sức mà mất hết những đồ đáng giá, chỉ sót lại vài bộ quần áo và đồ cổ.
Toàn bộ tiền mặt, vàng bạc, đá quý của cô ta đều mất sạch, chẳng còn gì hết.
Điều làm cô ta khó chấp nhận nhất là đến cả tiền riêng cũng mất. Lưu Vi không biết, hiện tại người phiền muộn còn có cả chồng cô ta, quỹ đen mất mà lại không thể nói ra, nếu Lưu Vi biết nhất định sẽ lại gây gổ một trận.
“Tìm, tìm ngay cho tôi, nhiều đồ như thế không thể không cánh mà bay như thế được. Quản gia Lưu, ông đi kiểm tra camera giám sát cho tôi, nếu tôi biết được ai lấy thì cứ liệu chừng!”
Cả người Lưu Vi hừng hực lửa giận, dù thẻ ngân hàng vẫn ở đây nhưng cô ta có thói quen cất tiền mặt ở nhà, trong ngân hàng không có nhiều.
Với địa vị của nhà họ Lưu tại huyện Kế, dám chắc không ai dám trộm đồ của nhà bọn họ. Vậy mà lại xảy ra loại chuyện thế này, Lưu Vi không thể nào chấp nhận được.
“Nhanh chóng tập trung tất cả người làm lại đây, tôi phải kiểm tra một lượt.”
Chỉ lát sau tất cả mọi người đã tập trung tại phòng khách, sắc mặt Lưu Vi tái xanh mà mặt mũi chồng cô ta cũng không khá khẩm hơn.
Những thứ trang sức và tiền bạc kia gần như là một nửa tài sản nhà bọn họ, phải tích góp nhiều năm mới để ra được mà mất sạch trong một đêm. Dù là ai cũng không tin nổi.