Chương 8

“Oài ngủ nhiều oải quá” tôi thầm than vì thấy hơi nhức nhức đầu, đứng dậy mở tủ lấy quần áo phi vô nhà tắm, cởϊ qυầи áo ra lạnh run người, tôi cúi đầu xuống nhìn hạ bộ của mình, lần đầu tiên có phản ứng với thân hình của cô Lan, nếu không tôi cứ nghĩ nó đã bị liệt, mà bây giờ nhìn nó sun vào được đúng 1 mẩu… Khẽ lắc đầu để dòng nước ấm chảy từ từ xuống thân thể… thoải mái thật…

Lúc này tại một biệt thự khác…

Trên bàn ăn thật lớn có 1 người đàn ông trung niên và 2 người phụ nữ, đang ăn người đàn ông trung niên buông bát xuống nhìn người phụ nữ trẻ hỏi…

– Lan này, con đã tính kỹ chưa – nghe người đàn ông hỏi vậy, cô Lan mỉm cười nhẹ nhàng nói…

– Bố à, con phải trả lời bố bao nhiêu lần nữa đâu, con nghĩ kỹ rồi, con thương anh ấy, và cả con trai anh ấy nữa – cô Lan mỉm cười trả lời người trung niên, người trung niên thở dài ánh mắt yêu thương nói…

– Lan này bố mẹ có mình con, bố mẹ cũng không khó khăn gì kén chọn gì cho con đâu, chỉ cần con yêu thương là bố mẹ chấp nhận, haizz cậu Quang này cũng tốt, chăm chỉ làm việc, cũng hiền lành nhưng bố sợ là sợ con trai của cậu ý làm khó con ấy, vì thấy nói con trai cậu này cũng 18 tuổi rồi tính tình hơi khó gần – bố cô Lan than thở…

– Thế con trai của cậu ấy con gặp chưa, có làm khó con không – người phụ nữ cũng lên tiếng hỏi…

– Dạ không, nhóc đó dễ thương lắm ý, còn đẹp trai hay ngại ngùng nữa chứ – cô Lan nhìn bát cơm trước mặt mà cười ngây thơ, nhìn thấy vẻ mặt này người phụ nữ cười ẩn ý hỏi…

– Thế tóm lại là mê người bố, hay mê người con, vẻ mặt kia là sao – nghe thấy người phụ nữ hỏi cô Lan ngước lên trả lời vẻ tinh nghịch…

– Con thích người bố, mà cũng mê cả người con nữa hi hi – cô Lan lè lưỡi cười, thấy thế người phụ nữ cũng lắc đầu mỉm cười chịu thua…



– Con à, mẹ thì mẹ không biết cậu Quang đó như nào, nhưng mẹ chỉ cần con gái cảm thấy hạnh phúc là được, chủ nhật con đưa bố con cậu ấy đến đây ăn cơm, để mẹ xem anh mắt của con gái mẹ thế nào – mẹ cô Lan nhìn cô Lan trìu mến, nhẹ nhàng gặp miếng thịt bỏ vào bát cô Lan, cô Lan tiếp tục ăn cơm thi thoảng lại mỉm cười tủm tỉm, nhìn cô Lan vậy bố mẹ cô chỉ biết lắc đầu mỉm cười…

...

Tắm xong xuống dưới phòng khách đã thấy bố vừa uống cà phê vừa làm việc trên Laptop rất chăm chú, tôi đi lại gần bố mà bố còn chẳng biết…

– Bố ơi, bố ăn cơm chưa – tôi lên tiếng hỏi, bố tôi nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên nhìn tôi, gương mặt dãn ra nói…

– Bố chưa thấy con ngủ ngon quá bố không nỡ gọi, mà này ban ngày con ngủ ít thôi không tốt đâu con, thôi bố con mình ra ăn cơm đi – bố tôi gập laptop lại rồi đứng lên, cùng bố đi lại nhà bếp mở l*иg bàn đồ ăn đã dọn sẵn rồi tôi cùng bố ngồi xuống ăn cơm, đang ăn nghe tiếng bố hỏi…

– Mai chủ nhật con muốn đi đâu chơi không, bố đưa đi chơi…

Nghe bố hỏi tôi buông bát lắc đầu trả lời…

– Dạ con cũng lớn rồi mà, hay bố mua xe máy cho con đi, để con đi lại cho tiện…

Mấy năm qua toàn bố tôi đưa đón đi học, còn đi chơi thì ít khi tôi đi lắm, nếu cần thiết thì thằng Biên nó sẽ đón tôi, lên tôi cũng chẳng cần xe riêng, nhưng giờ tôi thấy cần phải có chiếc xe máy riêng, thi thoảng đi đâu đó cho tiện không phải phiền bố nữa…

Bố nghe vậy cũng gật đầu…



– Um được rồi mai bố chở con đi mua, nào đủ tuổi thì học bằng lái…

Bố nói xong tôi gật gật đầu tiếp tục ăn, đang ăn thì bố có điện thoại, nhìn bố mỉm cười nghe máy là tôi biết ai gọi rồi…

– Alo um anh nè…

– Um mai chủ nhật ý, bố mẹ em bảo anh đưa Hoàng sang đây gặp bố mẹ em – Cô Lan cười nhí nhảnh…

– Hả ừ… ừ nhưng mà liệu bố mẹ có đồng ý không chứ anh lo lắm – nghe bố nói vậy tôi nhìn bố thấy mặt bố tỏ vẻ hơi ngại ngùng kèm theo chút lo lắng, tôi lắc đầu than “50 tuổi rồi mà cứ như lần đầu đi gặp phụ huynh người yêu vậy”

– Hi hi anh đừng lo bố mẹ dễ tính lắm, chủ yếu xem thái độ anh thế nào thôi hứ, liệu liệu mà thể hiện ý, không là không lấy được em đâu hi hi – cô Lan cười to lắm, bố thì cứ ừ ừ đầu gật như gà mổ thóc ý hài không chịu được…

– Mà Hoàng đã khỏe chưa anh…

– Um nó khỏe rồi, đang ngồi ăn cơm…

– Vâng anh, khỏe lại là được rồi ạ, mà mai anh nhớ phải mang bằng được Hoàng sang đây ý, nếu không thì anh biết rồi đấy – giọng cô Lan có chút uy hϊếp…

– Ờ ừm anh không chắc đâu, nếu Hoàng nó không thích thì anh cũng không ép nó được mà, mai anh chở nó đi mua xe đã rồi anh lựa lời bảo nó – bố tôi ậm ừ trả lời…