Chương 35

Hazz nhìn chằm chằm lên trần nhà, tôi nao nao suy nghĩ về hành động vừa rồi của mình, sao mình lại có cảm xúc mãnh liệt như vậy, đó là sai lầm tại sao mình vẫn làm…

“Hay tại dì quá xinh đẹp, không mày đừng đổ lỗi tại vẻ đẹp của dì” khẽ thở dài tôi nhìn sang dì, vẻ mặt dì vẫn còn xị ra buồn buồn mắt dì nhắm chặt thi thoảng nhíu nhíu mày chắc dì khó chịu, hay buồn đây…

Tôi khẽ thở dài ôm chặt dì vào lòng tự nhủ…

“Từ ngày mai mình sẽ giữ khoảng cách với dì nếu không dì sẽ giận mà tránh mặt mình mất, không biết nếu dì không còn quan tâm mình nữa, mình sẽ ra sao đây” khẽ gật đầu quyết tâm tôi nhắm mắt lại cố ru mình vào giấc ngủ…

...

“Ting… Ting… Ting…”

Tiếng đồng hồ báo thức vang lên, tôi chớp chớp mắt tỉnh dậy haizz đôi mắt tôi cay cay do qua thức muộn, tôi vươn vai lần nữa nằm xuống giường một mùi hương nhẹ nhàng bay vào mũi tôi, tôi quay sang đưa nhẹ bàn tay lên chỗ dì nằm đêm qua trong đầu không khỏi thổn thức…

“Cạch”…

Tiếng cửa phòng được mở ra, dì bước vào trong với bộ váy công sở màu xanh, dì nhìn tôi cười nhẹ…

– Dậy đi nào muộn học rồi đó, đồ ăn sáng dì nấu dưới nhà đó… nào… nào – dì đi lại gần kéo tay tôi, tôi liền rụt tay lại đi nhanh vào nhà tắm, vào trong đóng cửa tôi nói vọng ra…

– Con đặt báo thức rồi lần sau dì không phải lên gọi con nữa đâu, dì bận việc dì cứ đi trước đi con ăn sáng ngoài quán cũng được – tôi nói xong thì đánh răng vẻ mặt tôi tỏ ra bình thường nhưng trong lòng tự dưng thấy mất mát… nghe những lời tôi nói người phụ nữ bên ngoài chợt khựng lại ánh mắt dần dần ửng đỏ…

Tiếng cửa phòng đóng lại tôi cụp mặt xuống, tôi khó chịu quá đối xử với dì như vậy tôi không muốn, nhưng nếu cứ gần dì cái cảm xúc kia nó lại làm tôi mất bản chất, tôi không muốn như vậy, tôi yêu dì lắm, tôi không muốn dì buồn vì bất cứ điều gì…

Vệ sinh cá nhân xong tôi mặc quần áo kiểm tra lại sách vở một lần nữa rồi đeo cặp xuống nhà, xuống đến phòng khách dì vẫn đang ngồi ở bàn ăn trước mặt dì là bát phở khói và mùi hương bốc lên làm bụng réo lên ùng ục, dì thấy tôi xuống thì mỉm cười nhẹ…



– Con ăn đi xong hẵng đi học…

Tôi tính từ chối nhưng khi nhìn vào gương mặt của dì tôi không dám nói, tôi mỉm cười nhẹ bình thản ngồi xuống ăn phở, dì thì bên cạnh vẫn chăm chút cho tôi như một đứa trẻ con vậy…

– Kìa ăn chậm thôi không nước nó bắn vào quần áo bẩn lắm… Ăn uống mà như trẻ con vậy – dì nói xong với tay lấy tờ giấy ăn bên cạnh lâu miệng cho tôi, tôi rụt đầu lại để bàn tay dì dừng lại giữa khoảng không, tôi lấy giấy ăn từ trong tay dì lau lau miệng rồi đứng lên…

– Thôi con đi học đây – tôi nói xong cúi đầu chào dì rồi đi thẳng ra ngoài, tôi dong xe ra cổng quay đầu lại nhìn dì vẫn ngồi ở đó ánh mắt dì nhìn tôi buồn lắm, tôi rất khó chịu quay mặt phóng xe đi haizz…

“Dì à con xin lỗi, nhưng chỉ có cách này con mới kiềm chế được bản thân của mình không làm điều gì có lỗi với bố con”

Đi đường mà tôi cứ mơ mơ màng màng chẳng để ý xung quanh tí nữa thì bị va phải ô tô, bị như thế mấy lần tôi cũng chẳng để ý nữa cũng may tôi sống tốt lên các cụ thương chứ không có lẽ giờ lại phải vào viện lần nữa rồi @@

Đến trường, tôi cất xe xong thì lên thẳng lớp ngồi một chỗ vẻ mặt tôi khá chán đời nằm dài ra bàn nhắm mắt tôi ngủ lúc nào không hay…

– Bốp… Bốp… dậy mày… – gáy tôi bị vỗ 2 cái khá đau, tôi giật mình tỉnh dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, ồ đang tiết gì đây nhỉ…

– Qua chơi đồ à, nhìn mặt ngáo vl dậy nhanh đi sắp về rồi kìa – tôi quay qua hướng phát giọng nói là thằng Biên, nó đang nhe răng nhìn tôi…

– Thôi mệt lắm tý cô vào thì gọi tao dậy tao ngủ cái – tôi lại nằm úp xuống bàn ngủ tiếp lần đầu tiên đi học mà tôi ngủ vạ vật như này…

– Con mợ mày tiết cuối rồi sắp về rồi còn không dậy đi, qua chơi đồ hay… à đúng rồi qua thủ da^ʍ quá sức hả, bố thằng đĩ non này – thằng Biên nói xong vỗ vào vai tôi cái rất mạnh, tôi hơi bực liền bật dậy nói…

– Má mày có để tao ngủ không đây – tôi tính lao vào tẩn cho thằng này một trận thì đằng xa có tiếng…

– Hoàng ngủ trong lớp, chửi bậy tôi sẽ ghi vào sổ đầu bài khi nào họp phụ huynh tôi sẽ quán triệt – giọng nói rất to kèm theo sự bực tức, tôi giật mình quay lên… toang bà giáo dạy văn này khét tiếng là khó tính nhất trường, dáng cười cao gầy gương mặt thì nhìn không ra có điểm nào để có thể làm giáo viên nhưng bù lại được cái bà này khịa giỏi lắm, ngày trước thằng bạn lớp tôi tán tỉnh đứa con gái học lớp bà ấy chủ nhiệm, bà ấy phát hiện ra giờ văn lớp tôi bà ý nhìn thằng bạn kia tặng 2 câu thơ…