Chương 27

Sáng hôm sau tại phòng họp của công ty XX…

Trong phòng họp 12 người 9 đàn ông và 3 người phụ nữ ai nấy đều vẻ mặt nghiêm túc, trước mặt họ là tập hồ sơ, họ đang lật từng trang để xem xét, bỗng một người đàn ông lên tiếng…

– Tôi có ý kiến về bản hợp đồng này – người nói là một người đàn ông ngoài 40, nhìn vẻ bên ngoài có thể nhận thấy anh ta là một người đĩnh đạc…

– Mời nói – trên ghế chủ tịch ông ngoại đang ngồi với vẻ mặt khá bình thản nhìn về phía người đàn ông kia…

– Như chúng ta đã biết công ty NE là công ty lớn, họ sản xuất rất nhiều linh kiện điện tử tốt và cũng có uy tín ở trên thị trường trong nước, nhưng theo tôi thấy bản hợp đồng này bên công ty họ được quá nhiều chỗ lợi trong khi công ty mình là công ty lớn của thế giới, tôi thấy chúng ta đã quá nhún nhường công ty họ sao, nói công minh ra công ty họ không xứng để hợp tác với công ty của chúng ta, tôi nghĩ chủ tịch lên xem lại – người đàn ông nói xong, rất nhiều người gật đầu ánh mắt nhìn về phía vị ông ngoại tôi, ông ngoại tôi gật gật đầu mỉm cười…

– Đúng là như vậy nhưng có một điều chúng ta đang ngày cần phải mở rộng quy mô hơn nữa… các vị hiểu ý tôi chứ – ông ngoại giọng nói vẫn bình thản mỉm cười ý vị với các cổ đông công ty…

– Tôi đã hiểu – người đàn ông kia gật đầu xem như đã hiểu ngồi xuống…

– Cảm ơn mọi người đã hiểu, tôi hy vọng công ty chúng ta sẽ có thêm một lĩnh vực mới, mọi người về chỗ làm việc đi – ông ngoại nói xong, mọi người vỗ tay rồi gật đầu rời đi, trong phòng chỉ còn ông ngoại, bố tôi và dì Lan, ông ngoại mỉm cười hiền lành nhìn bố tôi nói…



– Lần này được hay không thì phải xem vào con rồi, bố đặt hết hy vọng vào con đấy, đừng làm bố mất mặt – ông ngoại nói xong đưa bàn tay vỗ vào vai bố tôi, bố tôi mỉm cười ấm áp gật đầu nhưng trong ánh mắt vẫn có vài phần suy tư, ông ngoại nhìn ra được liền hỏi…

– Sao con còn điều gì thắc mắc hay sao…

– Thưa ba con biết là mình đang chịu thiệt trước mắt để lấy cái lợi về sau, nhưng tên kia rất thông minh hắn sẽ không nhận ra bên họ được lợi quá nhiều hay sao… – bố tôi vẻ mặt thắc mắc nhìn ông ngoại… dì Lan bên cạnh nhìn bố tôi cười khúc khích càng làm bố tôi khó hiểu…

– Ha Ha Lan con giải thích cho chồng con hiểu đi – ông ngoại cười lớn nói, bố tôi ngơ ngác quay qua dì Lan vẻ mặt vô tội làm dì Lan không nhịn được cười…

– Tên kia hắn rất thông minh, nhưng đôi khi cái thông minh sẽ hại chết hắn, một người tâm trí bình thường nếu thấy lợi trước mắt họ sẽ không từ bỏ, còn với người thông minh như hắn nếu thấy lợi hắn đương nhiên biết công ty của chúng ta đang làm gì và muốn gì, nhưng nếu hắn xảo trá thêm tý nữa hắn sẽ đồng ý… anh đã hiểu chưa – dì giải thích xong lại cười, bố tôi nhíu mày suy ngẫm rồi cuối cùng cũng gật gật đầu, ông ngoại nhìn dì tôi gật gật đầu mỉm cười…

– Đúng là con gái của bố a, không là hổ thì cũng là báo mà ha ha – ông ngoại cười lớn rất hài lòng về dì Lan, dì Lan được ông ngoại khen thì cười hi hi đi lại gần ôm cánh tay của ông ngoại cười nũng nịu…

– Hi hi con của bố mà hì… con muốn xem hắn có nước đi gì hừ con đè chết hắn – dì nhíu mày gương mặt lạnh lùng, ông ngoại cười nhẹ xoa đầu dì, rồi nhìn bố tôi nói…

– Con người trong lòng đều có Tham, Sân, Si, qua những gì bố biết hắn là một người có tham vọng và dã tâm rất lớn, nếu ta cho hắn cơ hội hắn sẽ bám vào đó, nhưng tất nhiên với một người như hắn, nếu ta cho hắn quá nhiều cái lợi, hắn sẽ đề có tâm đề phòng, nhưng nếu với con… con hiểu ta chứ – ông ngoại gật gù giảng giải xong nhìn bố tôi mỉm cười, bố tôi cuối cùng cũng hiểu gật đầu nắm tay siết chặt lại…