Chương 22: Mua sắm

Bạch Tĩnh Nghi đen mặt giải thích: "Chỉ là giao dịch tiền tài thuần khiết."

Chu Hạnh Xuyên chuyển khoản tiền hoa hồng mời cô đóng vai "Người vợ mới cưới tình đầu ý hợp".

Đã chuyển hai lần, tổng cộng mười vạn tệ.

[Chu Hạnh Xuyên: Tối hôm qua hại cô không thể về nhà, năm vạn này xem như phí tổn thất tinh thần.]

[Chu Hạnh Xuyên: Nhận đi, nếu không sau này có chuyện gì, tôi cũng ngại mở miệng nhờ cô giúp đỡ.]

Bạch Tĩnh Nghi suy nghĩ một chút, nhấp hai lần chuyển khoản.

Cô để lại một phần làm chi tiêu hàng ngày, còn lại gửi vào tài khoản trả nợ.

Sầm Sầm đột nhiên nảy ra ý tưởng kỳ lạ: "Tớ nói này, Chu Hạnh Xuyên này, có phải anh ta biết cuộc sống hiện tại của cậu túng quẫn, cho nên thay đổi cách đưa tiền cho cậu không?"

Bạch Tĩnh Nghi chỉ cười qua: "Tớ ngược lại cảm thấy, anh ta làm như vậy là muốn vạch rõ giới hạn với tớ."

Sầm Sầm bĩu môi, hết sức ghét bỏ: "Đầu gỗ!"

……........

Buổi tối ngày làm việc, Sầm Sầm hẹn Bạch Tĩnh Nghi đi dạo phố với cô.

Hai người đi quán lẩu để ăn cơm tối trước. Gió buổi chiều mang theo một tia oi bức, trong quán lẩu mở điều hòa, không khí vô cùng lạnh lẽo.

Từng món mặn, món chay được đưa lên, Sầm Sầm gắp đũa không ngừng, miệng cũng không ngừng ăn.

"Đúng rồi, hai ngày trước tớ đi thăm dì, cậu đoán xem tớ gặp ai?" Sầm Sầm gắp một miếng mề gà bỏ vào nồi nhúng.

"Ngôn Tuyển cũng đang ở đó! Tớ đã bị sốc lắm!"

"Lúc hai người ở bên nhau, anh ta không đi thăm dì. Bây giờ hai người chia tay, anh ta lại chạy tới lấy lòng. Cậu nói xem có phải anh ta có bệnh không?"

Bạch Tĩnh Nghi nhíu mày: "Lần trước tớ đã nói với anh ta, bảo anh ta đừng làm điều thừa nữa."

Sầm Sầm: "Xem ra, người ta căn bản không để ý đến lời của cậu!"

Sầm Sầm: "Cậu định khi nào thì nói chuyện hai người chia tay với dì? Cứ kéo dài như vậy, cũng không phải biện pháp."

Bạch Tĩnh Nghi nhịn không được thở dài: "Tớ không biết nên nói với mẹ như thế nào."

"Bà ấy một lòng ngóng trông tớ và Ngôn Tuyển kết hôn...... Hai chúng tớ không chỉ chia tay còn chưa tính, tớ còn nhất thời xúc động kết hôn cùng một người xa lạ."

"Tớ sợ sau khi mẹ nghe xong, vừa lo lắng vừa tức giận, lại ngất đi."

Sầm Sầm cũng không nghĩ ra biện pháp thích hợp, cô nuốt vào một miếng thịt bò, lẩm bẩm nói:

"Không nhắc tới tên cặn bã Ngôn Tuyển kia nữa."

"Cậu ở phòng làm việc của Tống Tri Dịch thế nào? Đã thích nghi được chưa?"

Bạch Tĩnh Nghi gật đầu: "Rất bận, nhưng cảm giác rất tốt. Đoán chừng tháng này tớ có thể lấy được một khoản tiền thưởng không nhỏ, đến lúc đó mời cậu ăn cơm."

Sầm Sầm cười hì hì, bĩu môi hôn gió cô.

Kỳ thật công việc của Bạch Tĩnh Nghi cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Trong phòng làm việc có một vị tiền bối, luôn như có như không nhằm vào cô.

Cô suy nghĩ thật lâu, cũng không hiểu địch ý khó hiểu của đối phương đối với cô đến từ đâu.

Bất quá những thứ này cũng không cần phải nói ra, bằng không để cho bằng hữu lo lắng cho cô.

Ăn xong nồi lẩu, hai người hài lòng liên tục mua sắm ở trung tâm thương mại.

Đã tiến vào tháng sáu, thời tiết càng ngày càng nóng, không khí trong hầm nặng nề, tiến vào trong trung tâm thương mại, được điều hòa thổi qua, mới cảm giác thoải mái một chút.

Sầm Sầm kéo Bạch Tĩnh Nghi đi thẳng đến một cửa hàng xa xỉ: "Tớ đặt một cái váy ở cửa hàng này. Tớ nói với cậu, thật sự đẹp muốn chết!"

Đến nơi, Sầm Sầm gấp gáp muốn Bạch Tĩnh Nghi chiêm ngưỡng nhan sắc của mình, kích động cầm váy đến phòng thử đồ thay.

Nhân viên bán hàng quen Sầm Sầm ở bên ngoài đón tiếp Bạch Tĩnh Nghi, cô đưa đồ ăn vặt và đồ uống tới.

"Tiểu thư, khí chất của cô thật tốt. Hôm nay trong tiệm chúng tôi có một chiếc váy rất hợp với cô.

Để tôi lấy cho cô xem nhé?"

Bạch Tĩnh Nghi đang muốn từ chối, một giọng nữ âm dương quái khí vang lên cách đó không xa.

"Tôi nói tiểu mỹ nữ này, cô đừng ở trên người cô ta uổng phí công sức. Nhà cô ta thiếu nợ một đống, không mua được đồ trong cửa hàng các người đâu."