Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Dị Giới Xâm Lược: Tôi Dựa Vào Trò Chơi Nuôi Trứng Để Phát Tài

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguyên Chanh bấm vào liên kết, định giúp Mao Điềm Điềm hoàn thành nhiệm vụ mời bạn.

Đầu ngón tay vừa chạm vào màn hình, màn hình đột ngột nhấp nháy và rồi tắt đen.

Nguyên Chanh hoảng hốt.

Cũng may, màn hình tối đen rất ngắn, chỉ trong ba giây đã sáng trở lại. Trên màn hình xuất hiện một quả trứng với họa tiết kỳ lạ, trông rất giống phong cách game, đang lắc lư ở giữa màn hình. Bên dưới là thanh tiến trình, đang nhanh chóng đầy lên.

Nguyên Chanh nhẹ nhàng thở ra, có vẻ điện thoại cô chỉ bị lag một chút, giật mình, tạm thời cô vẫn chưa muốn đổi điện thoại.

Thanh tiến trình trên màn hình đã đầy, quả trứng kỳ lạ ấy bỗng nhiên nứt ra, một sinh vật kỳ lạ trông như thạch trái cậy bật ra, nhảy nhót vài cái rồi chui vào một cuốn sách dày đang chầm chậm mở ra.

Cuốn sách đẹp đẽ nhanh chóng lật giở, bên trong mơ hồ thấy rất nhiều hình ảnh, lật đến cuối cùng, sách biến mất, trên màn hình bắt đầu xuất hiện một dòng chữ:

[Ngày xửa ngày xưa...]

Còn có cả cốt truyện?

Dựa vào kinh nghiệm bấm vào các liên kết game mà Mao Điềm Điềm gửi, Nguyên Chanh cho rằng trò này có phần thiết kế khá tinh tế.

Không do dự, cô bấm ngay vào nút "Bỏ qua cốt truyện" ở góc trên bên phải.

Giao diện dừng lại nửa giây, không biết là đã bỏ qua bao nhiêu cốt truyện, rồi xuất hiện dòng chữ với phông hoạt hình:

[Kính gửi khế ước giả, chúc mừng bạn sắp mở ra cuộc đời mới, mời ký vào quyển sách khế ước của bạn!]

Dưới dòng chữ, một cuốn sách hiện ra với bìa đen, họa tiết vàng óng và những dòng chữ không rõ ngôn ngữ. Có vẻ nó giống cuốn sách trong hoạt cảnh ban đầu, chỉ là không dày và không tinh xảo hoa lệ như vậy.

Đây là muốn lấy nick name?

Nguyên Chanh nhấn vào cuốn sách kia, bìa sách tự động mở ra, trang đầu cũng có một số ký hiệu như chữ viết nhưng cô không nhận ra, không phải tiếng Anh, có lẽ là ngôn ngữ do game thiết kế. Phần trống dưới trang đầu phát sáng nhẹ, khi cô chạm vào thì bàn phím ảo bật lên.

Thật là quá quen thuộc.

Nhưng thiết kế này rất khéo léo, Nguyên Chanh nhanh chóng gõ vào "Quả quýt77" rồi xác nhận.

Rất tốt, không có thông báo trùng tên, có lẽ là nhờ phần số mà cô đã thêm vào.

Cuốn sách biến mất, rồi một dòng chữ khác lại xuất hiện:

[Kính gửi khế ước giả, xin chúc mừng bạn đã ký kết khế ước thành công, xin nhận phần quà dành cho người chơi mới!]

Dù biết là giả, nhưng... hoạt động mở quà miễn phí thế này luôn rất hấp dẫn.

Nguyên Chanh làm theo hướng dẫn, nhận phần quà cho người mới, phần quà được thắt nơ nổ tung, bật ra hai hàng phần thưởng, thoạt nhìn rất phong phú.

Nhưng nhìn kỹ hơn.

Một quả trứng, hai quả trứng, ba quả trứng...

Một loạt năm phần thưởng, cả hàng đầu đều là những quả trứng giống hệt nhau.

Trí nhớ của cô rất tốt, phát hiện những quả trứng này giống hệt quả trứng lúc mở đầu có con sinh vật "thạch trái cây" nhảy ra.

Nguyên Chanh: ......

Đây chẳng lẽ là trò chơi nuôi trứng sao? Tại sao lại phải tốn đến năm vị trí để chứa những quả trứng giống nhau?

Thôi, dù sao cũng là đồ miễn phí, cô không định chơi game này nên cũng không bận tâm.

Nguyên Chanh không nhìn kỹ các phần thưởng khác, bấm nhận hết, tất cả biến mất, có lẽ đã được cất vào ba lô hoặc kho.

Màn hình trở nên trống trải, hiển thị đầy đủ giao diện chính, bối cảnh dường như là một căn nhà gỗ, phong cách tổng thể rất thoait mái, giao diện đơn giản đáng ngạc nhiên.

Phía trên có một hàng biểu tượng, từ trái qua phải lần lượt là biểu tượng nhân vật, sách, quyển trục, và một số biểu tượng khác màu xám, có vẻ chưa được mở khóa.

Dựa vào chút kinh nghiệm chơi game, cô đoán biểu tượng "nhân vật" là để xem thông tin nhân vật, "sách" có lẽ là quyển sách khế ước, còn quyển trục thì không rõ, những biểu tượng màu xám phía sau thì cô không để ý.

Vấn đề ở chỗ, biểu tượng nhân vật và quyển trục đều có chấm đỏ, cái này làm cho Nguyên Chanh rất muốn bấm vào để xóa chúng.

Nhưng dựa vào kinh nghiệm trước đây, những trò chơi kiểu này luôn thúc giục người chơi tiến lên, liên tục tặng các phần thưởng và nhiệm vụ, làm người chơi khó dứt ra.

Những chấm đỏ sẽ không bao giờ hết, có khi chấm đỏ còn là để kí©h thí©ɧ nạp tiền hoặc xem quảng cáo.

Quảng cáo thì có thể, chứ nạp tiền thì tuyệt đối không rồi.

Cho nên Nguyên Chanh dứt khoát không xem nữa, úp điện thoại lại, vỗ vai Mao Điềm Điềm ở phía trước: "Điềm Điềm, tớ không thấy thông báo trợ giúp, cậu nhận được phần thưởng mời bạn chưa?"

Nhận được thì cô thoát game luôn.

Mao Điềm Điềm phẩy tay: "Không cần nữa, trò này đầy quảng cáo, mở cái này đóng cái kia chẳng bao giờ hết, tớ xoá rồi."

Nguyên Chanh: ?

Có quảng cáo sao? Sao cô lại không thấy.

Trên xe buýt khá buồn chán.

Nguyên Chanh mở lại điện thoại, thấy giao diện của trò chơi này khá thu hút. Quảng cáo nhiều thì không sao, miễn là không ép nạp tiền, dù sao cô cũng chỉ chơi một chút trên xe thôi.

Cô nhấn vào điểm đỏ nhỏ trên biểu tượng nhân vật. Đúng là "Nhân vật" thật, giao diện hiện lên một hình nhân vật hoạt hình ở giữa, bên trái là thẻ nhân vật, tên "Quả quýt 77" mà cô đặt nằm ở trên cùng, bên dưới là một quyển sách, trông giống như quyển sách khế ước mà cô đã ký.

Đây là sách khế ước, vậy quyển sách ở giao diện chính là gì?

Nguyên Chanh thắc mắc một chút rồi nhấn mở sách khế ước, chỉ có thể nhìn thấy trang bìa có chữ ký của cô, các trang sau không mở được.

Phía dưới quyển sách khế ước là một cái ba lô, góc phải có dấu chấm đỏ, phía dưới ba lô còn có vài ô màu xám chưa mở khóa.

Nguyên Chanh nhấn mở túi đồ ra, bên trong là các phần thưởng trong gói quà cô nhận, có mười ô, đều đã đầy.

Đây là túi đồ sao? Quá nhỏ!

Hơn nữa, những quả trứng giống nhau cũng không thể xếp chồng lên nhau trong kho?

Trong lòng Nguyên Chanh không ngừng phàn nàn, nhưng một trò chơi chỉ chơi trong thời gian ngắn như vậy cũng không cần yêu cầu quá cao.

Cô xem xét kỹ lưỡng đồ vật trong túi đồ của mình, phát hiện ra rằng mình đã hiểu nhầm, bên trong có một món đồ có thể xếp chồng, đó là… một bó cỏ khô, một ô túi có thể chứa được mười bó cỏ.

Điều này có nghĩa là trứng không thể xếp chồng trong một ô túi, nhưng các món đồ khác thì có thể.

Mười bó cỏ này coi như là một phần thưởng, ngoài ra còn có bốn món phần thưởng khác, lần lượt là một viên ngọc lục bảo, một túi thức ăn, một túi tiền nhỏ và một thẻ mời bí ẩn.

Nhìn thấy túi tiền nhỏ, Nguyên Chanh bỗng nhớ ra dường như cô chưa nhìn thấy biểu tượng cửa hàng.

Quay lại giao diện chính, cô thấy trong hàng biểu tượng xám có một biểu tượng hình ngôi nhà nhỏ, không biết có phải là cửa hàng không.

Cô thuận tay nhấn mở quyển sách ra, hóa ra đó là bách khoa toàn thư, có thể lật qua từng trang, trang đầu tiên có ba phần tư hình ảnh là quả trứng mà cô đã mở ra.

Có lẽ vì cô đã kiểm tra ba lô, nên dấu chấm đỏ trên phần "Nhân vật" đã biến mất, chỉ còn lại chấm đỏ ở chỗ quyển trục.

Nguyên Chanh mở ra xem, hóa ra đó là thanh nhiệm vụ, có một nhiệm vụ chưa hoàn thành nằm ở trên cùng, yêu cầu xây dựng một tổ ấp đơn giản, bên dưới còn có bảng nguyên liệu, cần mười cỏ ngôi sao và một viên đá sinh mệnh.

Cỏ ngôi sao? Cái tên quá bình thường này nghe có vẻ quen quen.
« Chương TrướcChương Tiếp »