Chương 7: Không chịu nổi một kich

Editor: Ngọc Diệp

Beta: Ngọc Lym

Theo hắn biết, vương triều Đại Vũ còn không có quân đội xa hoa đến như thế, kể cả tu vi của binh sĩ hai đại quân đoàn mạnh nhất triều đình là Trấn Hổ quân và Trấn Long quân cũng chỉ từ Thể Phách Thất Trọng trở lên.

Đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng triều đình còn có quân đội bí mật hùng mạnh hơn.

Không đến bao lâu, mười lăm người đều trở về, cung kính hành lễ với Lý Bắc Thần và Hoa Hùng.

"Chủ công, tướng quân, đã điều tra ra cứ điểm của ba nhóm phổ phỉ, trên trái là Bò Cạp Trại, quân số khoảng 1.000 tên, người mạnh nhất là cảnh giới Thiên Nguyên, bên trong là Hỏa Lang Trại, quân số khoảng 1.800 tên, người mạnh nhất là Thần Phủ Nhất Trọng, bên phải là Độc Xà Trại, quân số không khác biệt lắm 1.200 tên, người mạnh nhất là cảnh giới Thiên Nguyên."

Một tên tinh nhuệ Tây Lương cung kính bẩm báo.

"A? Còn có cường giả Thần phủ?"

Sắc mặt Lý Bắc Thần có phần lộ vẻ xúc động, cường giả Thần Phủ còn đi làm đạo phỉ?

Kể cả là gia nhập thế gia đại tộc, hay là tông môn, cũng hoặc là triều đình thì cường giả Thần Phủ đều sẽ nhận được đãi ngộ vô cùng tốt, vật tư tu luyện tuyệt đối không thiếu, vậy mà người này lại chạy vào rừng làm cướp?

Nhưng lại không biết là vì sao?

"Động thủ đi."

Lý Bắc Thần nhẹ nhàng nói, ánh mắt đột nhiên ác liệt, sát khí bắt đầu cuồn cuộn.

"Đi!"

Nhẹ nhàng phất tay, Hoa Hùng tiến lên đầu tiên, khóe miệng nhếch lên, một luồng hung quang khát máu vụt qua trong nháy mắt, cầm trong tay đại đao màu đỏ đi đầu về phía bên trái Bò Cạp Trại bước đi.

Một lát sau, Hoa Hùng bước ra từ trong núi rừng, nhìn về phía sơn trại khổng lồ trước mặt, lạnh lùng cười, sát khí ngút trời!

Ngàn binh sĩ theo sát phía sau lưng hắn, ánh mắt cực nóng sùng bái.

Trường đao giơ lên cao, đột ngột đánh xuống!

Dưới ánh mắt kinh hãi và khϊếp sợ của mười mấy tên thổ phỉ Bò Cạp Trại, đao quang ngang trời, rực rỡ lóa mắt, trực tiếp bổ cổng trại cao tới mấy trượng thành hai nửa!

"Đội phía trước theo ta tấn công, đội phía sau tản ra bao vây Bò Cạp Trại, trận chiến này, một tên cũng không được bỏ sót!"

Lời nói lạnh lùng của Hoa Hùng vang lên khiến cho người ta như rơi xuống hầm băng.

"Gϊếŧ!"

Một tiếng quát lớn, Hoa Hùng bước nhanh qua cửa trại, nhìn bọn thổ phỉ lao tới từ bốn phương tám hướng lại đây, nở nụ cười băng lãnh, cổ tay vừa chuyển, ngay lập tức, mấy chục đường đao quang màu đỏ bắn vυ"t ra, cực kỳ sắc bén!

"..."

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu tươi bắn ra tung tóe, đầu người khắp nơi, chỉ vừa mới chạm mặt mà thôi, đã có hơn trăm tên đạo phỉ kêu rên trong nháy mắt phơi thây!

Dường như giống với thái dưa chém rau, bước chân Hoa Hùng cũng không ngừng lại lập tức đi về phía trước, trong mắt hắn lãnh ý nồng đậm, trường đao tung hoành, mỗi một đường đao quang xẹt qua lại giống như một đại ma đầu mang đến chết chóc, đi đến nơi nào, nơi nào sẽ có thi thể ngã xuống, máu chảy thành sông!

"Chết đi cho ta!"

Phía bên phải một tên đạo phỉ đột nhiên phi đến, gương mặt dữ tợn, hiển lộ ra thực lực của cảnh giới Thiên Nguyên cường đại, một thanh trường kiếm trong tay như Giao Long bay trên không, đâm thủng hư không, lấy thế lôi đình vạn quân đánh thẳng về phía Hoa Hùng!

Mặt đất vỡ nát, cùng lúc đó một thân ảnh lao từ dưới chân Hoa Hùng ra, thân hình thấp bé, khóe miệng cười dữ tợn cầm trong tay một cây chủy thủ sắc bén, cắt ngang Hoa Hùng, từng đốm sáng màu xanh lập lòe, rõ ràng đã ngâm kịch độc.

"Chết đi!"

Ngay phía trước, thủ lĩnh đám thổ phỉ cười lạnh liên tục, dữ tợn hét lớn, đại đao trong tay bỗng nhiên chém ngang!

Một đường đao quang lớn hình chữ thập lướt qua hư không chém về phía thân hình to lớn cao ngạo của Hoa Hùng!

Thập Tự Đao quyết!

Đao thuật cơ sở được truyền lưu ra từ Đao Thành nhưng nếu luyện đến đỉnh phong thì nó cũng có uy lực kinh người!

"Hạng giun dế, không chịu nổi một kích!"

Hoa Hùng lạnh lùng lên tiếng, trường đao màu đỏ trong tay giống như biến mất, tốc độ nhanh đến cực điểm!

Xoát!

Giống như xuyên qua thời gian, vượt qua không gian!

Ba đường đao quang sáng chói lóe lên rồi biến mất!

Hoa Hùng không dừng lại chút nào, cũng không thèm liếc mắt nhìn ba người, trừ phi là Tông Sư, nếu không người nào có thể chặn được một đao uy vũ này của hắn?

Ba người ngơ ngác đứng tại chỗ, trong mắt mờ mịt, không rõ ràng đến cùng đã xảy ra chuyện gì, lúc này một đường mảnh nhỏ màu đỏ loé lên quanh hông của bọn họ, không thu hút chút nào, nhưng trong hơi thở lại càng ngày càng đỏ!

Bịch!

Máu tươi đột nhiên dâng trào, ba người đứt thành hai đoạn, ầm ầm ngã xuống đất!

Lý Bắc Thần tay cầm trường kiếm, hai mắt híp lại, quanh thân kiếm quang lập loè, thi thể của những tên thổ phỉ nằm la liệt, nhìn kỹ lại đều thấy kiếm ở yết, một kích mất mạng!

Kiếm pháp mà hắn tu luyện hiện giờ chính là trong một lần cơ duyên nguyên chủ đoạt được Đoạt Mệnh Tam Liên Kích.

Nguyên chủ từng ghét bỏ bộ kiếm pháp này quá mức tàn nhẫn và vô tình, bỏ đi không cần, nhưng lại vô cùng hợp ý Lý Bắc Thần, từng chiêu đoạt mệnh, kiếm pháp liên tục không dứt, tuy nói chỉ là ba chiêu nhưng lại biến ảo vô cùng, luyện tốt rồi, bất cứ tình huống nào cũng có thể áp dụng!

Ví dụ như bây giờ, trường kiếm trong tay hắn tung hoành, từng nhát đoạt hồn, dùng sức vừa vặn, tốc độ gϊếŧ người cũng không chậm hơn chút nào so với năm tên tinh nhuệ Tây Lương ở xung quanh hắn.

Phải biết rằng, tinh nhuệ Tây Lương là lão binh đã trải qua vô số lần sát phạt, một tay thuật gϊếŧ người đã tôi luyện từ lâu đến mức vô cùng tinh giản, chưa bao giờ thừa ra một chiêu, ở phương diện lực sát thương của Lý Bắc Thần so với bọn họ, thật sự hiếm thấy được.

"Hắn đúng là ma quỷ!"

Tận mắt nhìn thấy ba tên thủ lĩnh mạnh nhất trong trại bị một kích gϊếŧ chết, những tên thổ phỉ còn lại không thể kiên trì được nữa, rối rít xoay người bỏ chạy!

Bọn họ chỉ là thổ phỉ, ngày thường lúc đánh cướp, gϊếŧ người không chút nương tay, anh dũng giành trước, nhưng khi gặp phải quân chính quy, lập tức dễ dàng sụp đổ, tử thương thảm trọng!

Hoa Hùng cười lạnh, đám thổ phỉ lại còn muốn chạy trốn?

Nghĩ hắn là trong suốt sao?

Hắn thét lớn một tiếng, đại đao trong tay phát ra sát quang màu đỏ vô tận, hung tàn đến cực điểm, từng đường ánh đao thật nhỏ vờn quanh, giống như một vòng mặt trời lớn sáng lóa chói mắt!

Nhẹ nhàng thổi một hơi, lập tức vô tận cuồng phong gào thét, từng đường ánh đao thật nhỏ màu đỏ đón gió căng phồng lên, vυ"t lên không hóa thành từng đầu mãnh hổ huyết sắc*, há mồm gào thét!

Chân hổ đạp trời, tốc độ nhanh như sấm sét trong ánh mắt hoảng sợ của mấy trăm tên thổ phỉ, tiếng hổ vồ nổi lên từng đợt, từng luồng sóng âm huyết sắc nối thành một mảnh, quét ngang bát phương!

Rầm rầm rầm!

Từng tảng đá lớn ầm ầm nổ tung, bột mịn bay tán loạn, tràn ngập khắp nơi, một tòa nhà bằng gỗ trong nháy mắt vỡ nát, bụi mù nổi lên bốn phía.

"A! A!"

Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết quanh quẩn, mấy trăm tên thổ phỉ ôm đầu, lăn lộn đầy đất, toàn thân mồ hôi lạnh toát ra, thống khổ không chịu được

Grào!

Tiếng hổ gầm lại vang lên, từng đầu mãnh hổ mở to mồm rộng, hung quang lấp loé ngập trời, cắn một cái về phía cổ họng của mấy trăm tên đạo phỉ đang tràn đầy tuyệt vọng!

Lập tức, thiên địa đều trở nên an tĩnh, mãnh hổ tiêu tán, chỉ lưu lại thi thể la liệt, thê lương đẫm máu.

Lý Bắc Thần thu hồi trường kiếm, nhìn tình cảnh ở giữa sân, hít sâu, hạng người đạo phỉ chết không hết tội!

Chiến trường rất nhanh đã được quét dọn xong, Bò Cạp Trại rất nghèo, cũng không có bao nhiêu tài vật, duy nhất có thể làm Lý Bắc Thần để mắt đến chỉ có ba cây Địa Linh Thảo.

Đây là chủ dược để luyện chế Thông Mạch Đan!

Thông Mạch Đan là một loại linh đan trân quý, võ giả Thể Phách Cảnh muốn đột phá Thiên Nguyên Cảnh thì chỉ có con đường tắt duy nhất, chính là đả thông tám đường chủ mạch trên thân thể, mở đan điền, dẫn linh lực nhập thể, luyện hóa thành chân khí.

Mà Thông Mạch Đan đúng là linh đan trợ giúp võ giả Thể Phách Cảnh đả thông tám mạch tốt nhất, có thể giảm bớt rất nhiều thời gian võ giả đột phá đến Thiên Nguyên Cảnh!

Mỗi một viên, đều có giá trị ít nhất ba ngàn lượng bạc trắng.

Địa Linh Thảo là chủ dược duy nhất, cho dù không thể luyện chế thành Thông Mạch Đan, thì cũng có giá trị không nhỏ.

"Diệt Độc Xà Trại!"

Hắn nhẹ nhàng phất tay, bước đi mang theo đám người đi đường vòng về phía ngoài cùng bên phải.

*huyết sắc: Màu máu